Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3106 - Chương 3300: Khúc Mắc Của Tỷ Muội

Chương 3300: Khúc mắc của tỷ muội Chương 3300: Khúc mắc của tỷ muộiChương 3300: Khúc mắc của tỷ muội

 

 

Tay Đông Phương Ngạo Nguyệt cầm chuôi kiếm rút ra, chĩa thẳng vào Lê Tiên Dao.

 

 

"Có nhiều thứ đã mất đi rồi thì không lấy lại được."

 

 

"Giống như một món đồ đã bể, không cách nào hàn gắn được, nếu có thì cũng đầy vết nứt."

 

 

"Sự hận thù này không thể nào đền bù, chỉ có thể dùng máu tươi rửa sạch..."

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt dứt lời, ma kiếm Thất Tội, đâm thẳng hướng Lê Tiên Dao.

 

 

Mà lần này, không có Quân Tiêu Dao đi theo ngăn cản.

 

 

Lê Tiên Dao thấy thế, không có bất kỳ động tác nào.

 

 

Ngược lại nàng khẽ cười.

 

 

Nếu như vậy có thể khiến cho Đông Phương Ngạo Nguyệt dễ chịu một chút.

 

 

Vậy thì cứ làm thế đi.

 

 

Quả thật nàng thiếu nợ Đông Phương Ngạo Nguyệt rất nhiều.

 

 

Lê Tiên Dao nhắm mắt lại.

 

 

Sau đó, nàng thấy ngực mình nhói lên.

 

 

Hé mở đôi mắt ra.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt đã đâm thẳng kiếm về phía ngực nàng.

 

 

Nhưng chỉ đâm rách áo, cũng không có Xuyên qua.

 

 

Từng giọt máu tươi tuôn ra nhuộm đỏ áo trắng tuyết của Lê Tiên Dao.

 

 

"Ngươi..." Lê Tiên Dao nhìn vê phía Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt cầm chuôi kiếm, nắm chặt vô cùng, đốt ngón †ay trắng bệch.

 

 

Nhưng nàng lại không đâm vào.

 

 

Mà là thu ma kiếm Thất Tội về.

 

 

Gương mặt của Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn lạnh lẽo như cũ.

 

 

Nàng chẳng qua là lạnh nhạt nói: "Ngươi chớ hiểu lầm, ta không ra tay, không có nghĩa là ta không dám, tên tuổi của Huyết Công Chúa chắc hẳn ngươi cũng đã từng nghe thấy."

 

 

Lê Tiên Dao nghe vậy, mắt cụp xuống.

 

 

Nàng đương nhiên biết, Đông Phương Ngạo Nguyệt có danh hiệu là Huyết Công Chúa. Nàng cũng biết, đây là bởi vì nàng tận mắt nhìn thấy mẹ đau đớn chết đi dẫn đến tâm thức xuất hiện vặn vẹo.

 

 

Cuối cùng mới trở thành Huyết Công Chúa thô bạo lãnh khốc, khiến cho người ta nghe đến đã sợ mất mật

 

 

"Ta không ra tay là bởi vì Tiêu Dao."

 

 

"Nếu hắn biết ta ra tay với ngươi, hắn sẽ không thích."

 

 

Lúc đại chiến vũ trụ Huyền Hoàng, nàng đã muốn ra tay với Lê Tiên Dao, kết quả bị Quân Tiêu Dao ngăn cản.

 

 

Hiện tại, nếu như nàng thật sự ra tay với Lê Tiên Dao, thậm chí giết nàng, vậy hậu quả khó mà dự liệu.

 

 

Nàng tuy không biết, giữa Lê Tiên Dao và Quân Tiêu Dao có nhân quả và ràng buộc gì.

 

 

Nhưng nàng biết, nàng không muốn để cho Quân Tiêu Dao đau khổ, càng không muốn Quân Tiêu Dao ghét nàng, chán nàng.

 

 

Giết Lê Tiên Dao sẽ khiến cho Quân Tiêu Dao không thích.

 

 

Cho nên Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ không như vậy làm, tuy điều này khiến cho lòng nàng đau đớn, nhưng không quan trọng.

 

 

Nàng đã quen nhận lấy đau đớn, cũng bởi thế nên mới không muốn Quân Tiêu Dao nhận lấy đau khổ như mình.

 

 

Nghe thấy lời của Đông Phương Ngạo Nguyệt, Lê Tiên Dao yên lặng.

 

 

Sau đó khóe môi bỗng nhiên cong lên nụ cười.

 

 

Đó là nụ cười có chút thê lương.

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt không biết nàng và Quân Tiêu Dao có ràng buộc, nhưng loại ràng buộc này lại không phải bởi vì nàng.

 

 

Mà là bởi vì nàng là thế thân của nữ tử nào đó, là một trong những thần hồn của nữ tử nào đó.

 

 

Nữ tử kia tên là Khương Thánh Y.

 

 

"Ngươi cười cái gì?"

 

 

Đông Phương Ngạo Nguyệt thấy Lê Tiên Dao nở nụ cười, chẳng biết tại sao cảm nụ cười này bi thương đến thế.

 

 

Lê Tiên Dao khẽ lắc đầu, sau đó nàng bỗng nhiên lấy ra Vũ Hóa Thanh Kim Kiếm.

 

 

Thanh kiếm này là Quân Tiêu Dao đưa cho nàng lúc nàng gặp hắn ở Giới Trong Giới.

 

 

Thấy cảnh này, Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng nắm chặt ma kiếm Thất Tội. Nhưng ngay sau đó, chuyện khiến nàng bất ngờ đã xảy ra.

 

 

Lê Tiên Dao, đảo ngược mũi kiếm để lên trên mặt.

 

 

Lưỡi kiếm lạnh buốt kề sát trên gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ, không tỳ vết chút nào của nàng.

 

 

"Ngạo Nguyệt, ta thiếu ngươi quá nhiều."

 

 

"Tuy không biết, chúng ta ai là tỷ tỷ, ai là muội muội."

 

 

"Nhưng thôi để ta làm tỷ tỷ đi."

 

 

Lê Tiên Dao dứt lời, mũi kiếm vạch một đường.

 

 

Trên gương mặt xinh đẹp đến không tỳ vết kia lập tức xuất hiện một vệt máu.

 

 

Máu tươi như nước mắt dính lên dung nhan này.

 

 

"Một kiếm này là vì ta thân là tỷ tỷ lại không chăm sóc tốt cho muội muội ngươi, những năm này khiến ngươi đau khổ"

 

 

Lê Tiên Dao mở miệng rồi nhìn về phía Đông Phương Ngạo Nguyệt.

 

 

"Ngươi..." Đồng tử của Đông Phương Ngạo Nguyệt run lên, sững sờ tại tại chỗ.

 

 

Sau đó, mũi Lê Tiên Dao lại rạch xuống!

 

 

"Một kiếm này là sám hối vì trước khi mẫu thân mất đi chưa từng có ngày tận hiếu!"

 

 

Tay Đông Phương Ngạo Nguyệt nắm lấy kiếm, nắm rất chặt.

 

 

Sau đó, Lê Tiên Dao lại lần nữa rạch kiếm thứ ba!

 

 

"Một kiếm này là vì ta ngu muội nhận giặc làm cha, phải có trả giá!"

 

 

Ba kiếm rạch xuống! Nhan sắc xinh đẹp trời cao cũng muốn ghen tị kia của Lê Tiên Dao xuất hiện ba vết thương, máu me đầm đìa chảy xuống, kinh diễm mà cũng thê lương vô cùng!

 

 

Bất cứ ai nhìn thấy cảnh này đều sẽ kinh hãi rồi tiếc hận. Không có một nữ tử nào sẽ thật tâm không xem trọng dung nhan của mình cả.

 

 

Mà cô gái càng xinh đẹp, lại càng để tâm hơn.

 

 

Lê Tiên Dao có dung nhan tuyệt mỹ được trời cao ban cho.

 

 

Ở Giới Trong Giới càng có tiếng là "Trên trời nếu không có tiên, nhìn xuống phàm trần thấy Tiên Dao."

 

 

Thế nhưng giờ phút này, Lê Tiên Dao lại tự mình rạch xuống ba đường kiếm trên gương mặt không tỳ vết đó của mình!
Bình Luận (0)
Comment