Kiếm ý Tuế Nguyệt chính là thiên phú thần thông của Vân Vong Quy, vì để báo đáp ân tình của Quân Tiêu Dao nên đã giao cho hắn.
Vân Vong Quy từng dựa vào kiếm ý Tuế Nguyệt mà giao thủ ngàn chiêu, không phân thắng bại cùng với Thiên mạch Vân Đạo đế tử.
Đủ để chứng minh thiên phú của người này mạnh mẽ đến nhường nào.
Tuy vẫn chưa thể đạt tới mức khống chế Tuế Nguyệt, sức mạnh cắt đứt thời gian.
Nhưng đó chắc chắn là một thiên phú về kiếm ý vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa, loại kiếm ý này, nếu như ở trong tay một kẻ khác, sức mạnh phát ra cũng không giống nhau.
Giờ phút này, sức mạnh mà Quân Tiêu Dao thi triển ra đã khiến cho trời đất xung quanh đều bị ảnh hưởng.
Vô số tảng đá bị kiếm ý Tuế Nguyệt quét qua, đều vô thanh vô tức hóa thành bột mịn.
Quân Tiêu Dao cũng không xuất ra Đại La Kiếm Thai, bởi vì không quá cần thiết...
Hắn đồng thời hướng về phía thanh kiếm, kiếm quang dâng lên, rực rỡ sáng chói.
Trong phút chốc, kiếm ý long trời lở đất mang theo hàn ý lạnh lẽo, rộng lớn vô biên.
Kiếm quang chói mắt ngưng tụ thành hào quang rực rỡ. Thậm chí có thể nhìn ra, trong đó có chứa nhiều mảnh vỡ bay múa, khúc xạ ra vô số cảnh tượng kỳ quái.
Giống như là những mảnh vỡ trong thời không vô tận.
Đó chính là mảnh vỡ thời gian!
Kiếm quang mang theo bí mật của Tuế Nguyệt quét ra, cùng với mảnh vỡ thời gian bay lượn, trực tiếp chém thẳng về Thông Thiên Đồ của Lê Thừa Thiên xuất ra.
Chính Quân Tiêu Dao sau khi tu luyện kiếm ý Tuế Nguyệt đã đạt được sức mạnh kiếm đạo vô cùng thần thông.
Được hắn đặt tên là Đạo kiếm Tuế Nguyệt!
Cho dù là Lê Thừa Thiên cũng phải kinh ngạc một phen.
Tại sao Quân Tiêu Dao lại có được loại kiếm ý đáng sợ như này?
Điều đáng sợ nhất chính là nó còn mang theo sức mạnh của Tuế Nguyệt.
Đạo kiếm Tuế Nguyệt, một kiếm chém tới, gây ra một trận chấn động vô tận trong hư không, kiếm quang cuồn cuộn, càn quét đất trời.
Luồng sức mạnh kia không chỉ đánh về phía của Lê Thừa Thiên.
Mà còn đánh về phía Đông Phương Hạo.
Sắc mặt Đông Phương Hạo lập tức thay đổi, vội vàng ngăn cản.
Hắn đã giao thủ cùng với Quân Tiêu Dao khá nhiều lần, trước kia ở Giới Hải cũng có chút hiểu biết về Quân Tiêu Dao.
Nhưng cho tới tận bây giờ, hắn mới biết rằng Quân Tiêu Dao còn có con bài chưa lật. Tiếng nổ vang vọng trong không khí, còn có kiếm va chạm phát ra những tiếng leng keng.
Trong thời gian ngắn, Đạo kiếm Tuế Nguyệt trực tiếp chém Thông Thiên Cổ Đồ làm hai nửa, pháp tắc trong đó đều bị chém thành từng mảnh.
A...
Lê Thừa Thiên phát ra một tiếng kêu đầy đau đớn từ lồng ngực, hắn kiệt sức chống lại kiếm quang.
Lại hoảng sợ phát hiện ra, ở ngọn tóc của mình xuất hiện vào lọn tóc bạc!
Thứ Đạo kiếm Tuế Nguyệt này chém không chỉ có nhục thể con người.
Mà nó thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến thời gian và tuổi thọ!
Sức mạnh này quả thực rất đáng sợi Có thể nói, chân chính có năng lực giao thiệp với thời gian, đạt tới trình độ cao thâm như này.
Chỉ có đế trong thần thoại.
Mà trơ mắt nhìn một kiếm này của Quân Tiêu Dao, cũng đã hình thành đây đủ hình thức ban đầu.
Tuy vẫn còn khá mơ hồ.
Nhưng tu vi của Quân Tiêu Dao mới đến đâu cơ chứ.
Ở độ tuổi và cảnh giới như này, người ta đã có thể chạm đến trình độ đó.
Quả thật không thể dùng từ quái vật để hình dung!
Sợ rằng ngay cả Vân Vong Quy cũng không nghĩ tới.
Vốn dĩ thiên phú kiếm ý Tuế Nguyệt của hắn, lại ở trên người Quân Tiêu Dao bộc phát ra sức mạnh cùng năng lượng trước nay chưa từng có.
Thực lực như vậy, cho dù có là nguyên chủ Vân Vong Quy đi chăng nữa, cũng chẳng đạt tới trình độ như vậy đâu.
Chỉ có thể nói, Quân Tiêu Dao có năng lực biến một thứ bình thường trở thành một kỳ tích.
Những chiêu thức bình thường, rơi vào trong tay hắn đều biến thành những sát chiêu cực kỳ đáng sợ.
Chứ đừng nói đến kiếm ý Tuế Nguyệt, vốn chẳng phải là thiên phú tâm thường, mà là thiên phú cực kỳ mạnh mẽ.
Ở trong tay Quân Tiêu Dao, đương nhiên là càng có thể bộc phát ra uy lực mạnh hơn gấp bội.
Thông Thiên Đồ của Lê Thừa Thiên tuy mạnh, nhưng so với kiếm ý Tuế Nguyệt cũng chỉ như vậy mà thôi. Bị kiếm ý Tuế Nguyệt đánh bại cũng không ngoài dự đoán.
Lê Thừa Thiên hộc máu, đột ngột rút lui.
Hắn không dám dừng lại, sợ chính mình sẽ bị ảnh hưởng từ kiếm ý Tuế Nguyệt.
Thân hình hắn biến mất.
Trốn thoát cùng lúc còn có Đông Phương Hạo.
Hắn mượn sức mạnh của Tiên Linh Bảo Tháp chống đỡ kiếm ý Tuế Nguyệt, đồng thời sử dụng Phá Không Phù nhanh chóng tẩu thoát.
Chiêu thức đó của Quân Tiêu Dao hoàn toàn ngoài dự đoán của bọn họ, khiến cho họ trở tay không kịp.
Nhìn hai người trực tiếp bỏ chạy.
Quân Tiêu Dao nhướng mày. Sức mạnh của kiếm ý Tuế Nguyệt đã không phụ sự chờ mong của hắn.
Hai người này coi như đều là người có bản lĩnh, kết quả bị kiếm ý Tuế Nguyệt một kiếm đánh lui.
Quân Tiêu Dao cất bước, muốn đuổi theo.
Nhưng nghĩ lại, nhìn về phía Vực sâu vỡ vụn.
So với việc đuổi giết bọn họ, cứu hai nàng ra trước vẫn là chuyện quan trọng hơn.
Nhìn xuống những tầng tầng lớp lớp ở Vực sâu vỡ vụn.
Quân Tiêu Dao nghĩ, trực tiếp vận động sức mạnh Không Thư.
Không Thư, đạo không gian mạnh nhất ở trong tay.
Quân Tiêu Dao không có gì để làm, đã lĩnh hội được một chút.
Lĩnh ngộ của hắn đối với đạo không gian đã vô cùng sâu sắc.
Quân Tiêu Dao trực tiếp thi triển ra Loạn Thiên bí thuật, trục xuất vĩnh hằng.
Trong không gian, tâng tâng lớp lớp những khe nứt lộ ra, lan rộng về hướng Vực sâu vỡ vụn.
Một chiêu này, chính là chiêu thức mạnh nhất của đạo không gian, trục xuất kẻ thù.
Nhưng, cũng có thể dùng để phá vỡ không gian trùng điệp trong Vực sâu vỡ vụn.
Quân Tiêu Dao đơn giản sử dụng sức mạnh phá vỡ hết thảy.
Sau đó, thân hình hắn cũng rơi xuống vực sâu.
Bên trong vực sâu, tầng tầng lớp lớp không gian bị Quân Tiêu Dao oanh tạc.
Các tiểu không gian, từng đạo từng đạo lần lượt mở ra, vô cùng hỗn loạn, các loại không gian bắt đầu rối loạn.
Với đôi mắt sắc bén, Quân Tiêu Dao thấy được một bóng hình chợt lóe lên trong một đạo không gian rối loạn.
"Ngạo Nguyệt..."
Quân Tiêu Dao tung một chưởng, lập tức trấn áp đạo không gian hỗn loạn sôi trào kia. Chương 3303: Gặp lại Đông Phương Ngạo Nguyệt
Bóng hình đó cũng nhân cơ hội thoát ra.
Một thân váy tím, gương mặt được che bởi tử sa vô cùng xinh đẹp.
Đúng là Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Đông Phương Ngạo Nguyệt liếc mắt một cái liền nhận ra Quân Tiêu Dao.
Nàng nhìn chăm chú hình bóng đã lâu không gặp này, tâm tình xúc động.
"Tiêu Dao..."
Đông Phương Ngạo Nguyệt lập tức đáp xuống bên cạnh Quân Tiêu Dao, ôm chầm lấy hắn.
Ở Giới Hải, biết được Quân Tiêu Dao ở Ách tộc bị trúng lời nguyền. Phương Đông Ngạo Nguyệt không có rơi lệ hay gì khác, nhưng không có nghĩa là nàng không lo lắng.
Mà là nàng tin tưởng, Quân Tiêu Dao sẽ không chết đi như vậy.
Tuy tin tưởng tận nơi đáy lòng, nhưng tóm lại là vẫn có chút xíu bất an.
Sau đó, đi vào vũ trụ Khởi Nguyên, nghe được tin Quân Tiêu Dao xuất hiện, nàng thở ra một hơi nhẹ nhóm, nội tâm vui mừng.
Tuy nhiên, vướng phải việc điều tra chuyện của Ma Thiên tổ sư, nên nàng cũng không đi gặp Quân Tiêu Dao ngay lập tức.
Nàng biết, việc tốt nhất có thể trợ giúp Quân Tiêu Dao chính là tìm được Mạt Pháp Tiên Chu.
Mà hiện tại, sau một thời gian dài, cuối cùng nàng cũng đã gặp lại Quân Tiêu Dao.
"Ngạo Nguyệt, nàng vẫn ổn chứ?"
Quân Tiêu Dao nhìn nữ tử trong lòng.
Nhưng không đợi hẳn hỏi nhiều.
Bờ môi của hắn đã bị chặn lại.
Đông Phương Ngạo Nguyệt xuất thân từ đế tộc Đông Phương, từ trước đến nay đều luôn táo bạo và mạnh dạn.
Không có kiểu e thẹn như một tiểu cô nương.
Đối với nàng, bày tỏ tâm tư của mình mới là phương thức tốt nhất.
Chính là trao một nụ hôn ngọt ngào cho người mình yêu.
Quân Tiêu Dao không cự tuyệt, không bằng nói hắn mới là người bị động. Sau khi thổ lộ hết, Đông Phương Ngạo Nguyệt có hơi thở dốc, đôi mắt ướt át mang theo một chút quyến luyến.
"Đúng rồi, Tiên Dao nàng..."
Quân Tiên Dao cũng không quên Lê Tiên Dao
"Thời điểm chàng vừa mới ra tay, không gian trong Vực sâu vỡ vụn sụp đổ, tung hoành rối loạn."
"Nàng bị quấn vào một dòng xoáy hư không.” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói
"Vậy..."
Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày.
Không gian trong Vực sâu vỡ vụn nối liền các không gian.
Trong đó không thiếu những nơi tuyệt địa hung hiểm.
Nhưng cơ bản vẫn ở trong vùng đất Tiên Di.
Nói cách khác, Lê Tiên Dao bị cuốn vào dòng xoáy không gian.
Cuối cùng hẳn cũng sẽ xuất hiện chỗ nào đó trong vùng đất Tiên Di.
Chỉ là không rõ là nơi nào.
Nhưng Quân Tiêu Dao cho rằng, lấy thiên tư thực lực của Lê Tiên Dao.
Cho dù rơi vào những nơi hiểm địa, nàng cũng không đến mức có nguy hiểm tính mạng mới đúng.
"Nàng hẳn sẽ không sao, lúc sau ta lại đi tìm nàng." Quân Tiêu Dao nói.
Vùng đất Tiên Di tuy lớn nhưng chỉ cần hắn muốn thì vẫn có thể tìm được Lê Tiên Dao.
"Ta không có làm gì nàng ấy hết." Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn Quân Tiêu Dao nói. "Đa tạ." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn biết, lấy tính cách của Đông Phương Ngạo Nguyệt, tuyệt đối là loại một lời không hợp là giết.
Ví dụ như khi ở vũ trụ Huyền Hoàng, nếu không phải hắn ngăn cản, Đông Phương Ngạo Nguyệt tuyệt đối sẽ đánh nhau với Lê Tiên Dao.
Mà lần này, Đông Phương Ngạo Nguyệt không xuất thủ với Lê Tiên Dao.
Hiển nhiên là vì hắn.
"Phải rồi, hồn của Ma Thiên tổ sư hẳn là ở trên người Lê Thừa Thiên của Lê tộc." Đông Phương Ngạo Nguyệt nghĩ đến chuyện này, nói.
Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười, sau đó nói: "Ngạo Nguyệt, nàng không cần tìm nữa, ta đã biết tung tích của Mạt Pháp Tiên Chu." "Ở trong giới uyên của vũ trụ Khởi Nguyên, nhưng đó cũng cũng không phải nơi tùy tiện là có thể đi, còn cần chuẩn bị một phen."
"Tiêu Dao, chàng đã sớm biết?"
Đông Phương Ngạo Nguyệt có phần kinh ngạc.
Nàng điều tra lâu như vậy mới tìm được Ma Thiên tổ sư.
Kết quả Quân Tiêu Dao lại đã biết?
"Chẳng qua là vận khí tốt, gặp phải mà thôi." Quân Tiêu Dao tùy ý cười.
Đôi mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt lấp lánh.
Không hổ là nam nhân của nàng, năng lực đúng mạnh.
"Được rồi, ra ngoài trước thôi."
Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt rời đi Vực sâu vỡ vụn. Bên ngoài, Bằng Phi Dương và Oản Nhi nhìn thấy hai người xuất hiện cũng hơi kinh ngạc.
Đặc biệt là Bằng Phi Dương.
Phải biết rằng, Vực sâu vỡ vụn là một nơi hiểm địa.
Kết quả Quân Tiêu Dao cứ vậy trực tiếp đánh xuyên, cứu người ra?
Như này là hơi mạnh quá rồi.
Hắn và Oản Nhi cũng rất thức thời, tạm thời rời đi, để lại không gian cho Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Thân hình Đông Phương Ngạo Nguyệt nhoáng lên, hiện ra dáng vẻ vốn có.
Tuy Nguyệt Niệm Quân nàng hoá thân cũng đã đủ tuyệt mỹ.
Nhưng lúc này Đông Phương Ngạo Nguyệt lộ ra dáng vẻ vốn có lại càng lãnh diễm tuyệt luân.
Đặc biệt là loại khí chất ngự tỷ nữ vương cao quý hoa lãnh đủ để làm cho bất cứ nam tử nào cũng không thể tự kêm chế.
Nếu có thể chinh phục thì có thể mang đến cảm giác thỏa mãn không gì sánh nổi.
Nhưng ai có thể nghĩ đến, nữ tử tuyệt thế bậc này sớm đã bị bắt lấy.
Đặc biệt là ở trước mặt Quân Tiêu Dao, lập tức hóa thân thành tiểu nữ nhân dịu dàng như nước.
"Đã lâu không gặp, Ngạo Nguyệt nàng lại trưởng thành không ít."
Quân Tiêu Dao nhìn Đông Phương Ngạo Nguyệt đã khôi phục dáng vẻ vốn có, hờ hững cười. "Chỗ nào trưởng thành không ít?"
Mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt nhướn lên.
Một bộ váy tím nổi bật ra dáng người đường cong thướt tha của nàng.
Dáng người Đông Phương Ngạo Nguyệt vốn tốt đến bức người.
Lâu rồi không gặp, lại cảm giác quá mức thêm một ít.
Thật sự quá khảo nghiệm định tính của người khác.