Chương 670: Một khúc phá trận diệt quần hùng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây chính là cổ thánh binh khen thưởng bốn sao mà ngày trước Quân Tiêu Dao đánh dấu ở Chu Tước Cổ Quốc, Phượng Minh Kỳ Sơn Cầm.
Tuy hiện tại cổ thánh binh này không tính là gì với Quân Tiêu Dao, nhưng ngẫu nhiên lấy ra tu thân dưỡng tính cũng được.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao trực tiếp lấy ra một cổ thánh binh, rất nhiều thiên kiêu đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Quân Tiêu Dao chướng mắt cổ thánh binh, không có nghĩa là những người khác không coi trọng nói.
Đối với những tên nhà quê đến từ cổ tinh vực này, cổ thánh binh đã xem như binh khí cao cấp rất hi hữu.
“Là cổ thánh binh...” Sắc mặt Thanh Vân công tử có chút mất tự nhiên.
Vũ khí chính của hắn ta cũng chỉ là một cổ thánh binh mà thôi. Cây đàn cổ mà Quân Tiêu Dao tùy tiện lấy ra đã là cổ thánh binh, nhìn một cái là biết cao thấp thế nào.
“Thì ra người này còn là một cao phú soái (1), chẳng lẽ là thiên kiêu thế lực bất hủ trên Hoang Thiên Tiên Vực?” Một ít người lộ ra ánh mắt kinh nghi không xác định.
(1) Ý chỉ người vừa cao lớn, đẹp trai lại giàu có
Nơi đây hầu như đều là thiên kiêu các đại cổ tinh vực, không có bao nhiêu người là thiên kiêu của Hoang Thiên Tiên Vực, cho nên cũng không ai nhận ra lai lịch của Quân Tiêu Dao.
Mục Nguyệt Hàn hơi thở ra một hơi, cũng may nàng nhịn xuống, không sinh ra xung đột gì với Quân Tiêu Dao.
Gương mặt thanh lãnh của nàng lộ ra một nụ cười, nói: “Cầm khúc công tử đàn tên gọi là gì?”
Quân Tiêu Dao mỉm cười, trong mắt lại chợt lóe lên một tia sát ý.
“Khúc này tên là Phá Trận Khúc!”
Tiếng nói của Quân Tiêu Dao vừa dứt thì mười ngón tay đã đè lên dây đàn.
Mục Nguyệt Hàn cũng đưa ngọc tiêu lên môi, chuẩn bị thổi.
Nhưng ngay sau đó, Quân Tiêu Dao nâng dây đàn lên, một tiếng đàn như kim qua thiết mã, khí thôn vạn dặm hóa thành gợn sóng rồi thổi quét ra!
Mặt ngọc của Mục Nguyệt Hàn lập tức thay đổi, vội vàng lắc mình về phía sau, căn bản không rảnh lo đệm nhạc.
Nàng lập tức hiểu ra Quân Tiêu Dao không phải thật sự muốn đánh đàn.
Mà là...
Muốn giết người!
“Người khác nghe khúc đòi tiền, mà bản Thần Tử... Muốn mệnh!”
Quân Tiêu Dao khảy hết cả bảy dây, từng tiếng đàn hóa thành sóng âm hủy diệt, thổi quét tứ phương.
Cả tòa tửu lầu lập tức nổ tung!
Phá Trận Khúc là cầm khúc mà trước kia hắn rảnh rổi đã tùy ý học từ A Cửu, sức công phạt rất mãnh liệt.
Tiếng đàn cứ như hóa thành vô số mũi thương trường mâu, quét ngang tứ phương.
Phốc! Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!
Những tuấn kiệt trẻ tuổi trước đó mở miệng rống Quân Tiêu Dao đều bị chém thành tám khối dưới tiếng đàn hủy diệt này, máu tươi bắn ra khắp nơi!
Chỉ trong giây lát ngắn ngủn mà hơn trăm vị tuấn kiệt đã trực tiếp chết hơn phân nửa!
Chỉ còn một số ít thiên kiêu trước đó không lên tiếng mới may mắn thoát nạn.
Sau khi tửu lầu nổ tung, toàn bộ Kiếm Môn Quan đều bị kinh động. Rất nhiều thiên kiêu đưa ánh mắt kinh dị nhìn về phía tửu lầu.
“Là ai ra tay ở đây, không muốn sống nữa sao, chẳng lẽ không biết trong thành quan cấm võ đấu à?” Một ít thiên kiêu đế lộ kêu lên thất thanh.
Mặc kệ ngươi chém giết thế nào trên đế lộ, đều không sao cả. Nhưng chỉ cần tiến vào thành quan thì không được tùy ý ra tay, càng đừng nói là giết người.
Nếu ai vi phạm quy tắc thì những binh lính trông coi cũng không phải ăn chay.
Hiện tại lại có người dám ngang nhiên gây chuyên trong Kiếm Môn Quan, đây cũng không phải việc nhỏ gì.
Rất nhiều thiên kiêu trong Kiếm Môn Quan đều bắt đầu hội tụ về hướng tửu lầu.
Bên này, nhìn thấy Quân Tiêu Dao tiện tay diệt sát hơn phân nửa thiên kiêu, cả người Thanh Vân công tử đều ngây dại, như bị sét đánh.
Hắn ta cũng không ngốc, sao còn không rõ thực lực của Quân Tiêu Dao mạnh đến đáng sợ.
“Chết!”
Quân Tiêu Dao lại quét ngang dây đàn, tiếng đàn hóa thành kim qua thiết mã thực chất, va chạm thẳng về hướng Thanh Vân công tử.
Thanh Vân công tử quát một tiếng chói tai, ngoai thân thể hắn ta hiện lên một luồng tiên khí. hư ảo màu xanh lá, đó chính là hình thức tiên khí ban đầu mà hắn ta ngưng luyện ra.
“Vị kia là... Thanh Vân công tử, hắn đang đối chiến với ai, còn thi triển ra cả hình thức tiên khí ban đầu nữa!”
Một ít thiên kiêu đế lộ xúm lại lại đây đều lộ ra vẻ mặt giật mình.
Tiên khí là át chủ bài, bình thường không ai tùy ý vận dụng.
Mọi người ở đây cho rằng, tình hình chiến đấu đang trong lúc cao trào.
Nhưng gay sau đó, tất cả mọi người đều ngây dại. Thanh Vân công tử có tu vi chuẩn thánh, còn tung ra một luồng hình thức tiên khí ban đầu mà không ngăn được cả một tiếng đàn của Quân Tiêu Dao!
Hắn ta ho ra máu từng ngụm từng ngụm, hình thức tiên khí ban đầu được tung ra trực tiếp bị cắt nát, cả cổ thánh binh cũng trực tiếp nổ tung!
Thanh Vân công tử phát ra tiếng gào rống tuyệt vọng: “Cổ thúc, cứu ta!”
“Công tử!”
Cổ thúc cũng ngây dại, hoàn toàn không nghĩ tới công tử nhà mình không chịu được cả một tiếng đàn!
Ông ta trực tiếp ra tay, khí tức chuẩn thánh đại viên mãn bùng nổ, muốn cứu Thanh Vân công tử ra. Kết quả dây đàn của Quân Tiêu Dao chấn động, thân thể của Thanh Vân công tử phốc một tiếng đã tan nát, cả nguyên thần cũng vỡ vụn.
Một vị thiên kiêu rất có danh khí trên đế lộ đã bị một tiếng đàn diệt sát!
Trợn tròn mắt!
Tất cả thiên kiêu đế lộ trong Kiếm Môn Quan chung quanh tửu lầu đều trợn tròn mắt.
“Đây... Chẳng lẽ là một vị thiên kiêu đứng sáu vị trí đầu trên Hoang Thiên Thánh Bảng?”
Rất nhiều thiên kiêu đều như rơi vào trong mộng, cảm thấy quá không chân thật.
“Tiểu tử, đền mạng cho công tử ta!” Khóe mắt Cổ thúc như muốn nứt ra, giáng một chưởng về hướng Quân Tiêu Dao.
“Chuẩn thánh đại viên mãn đủ để giao thủ với một ít thiên kiêu trên Hoang Thiên Thánh Bảng!”
Có thể bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng thì ít nhất cũng là cường giả chuẩn thánh.
Ngay khi mọi người cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ bị thương nặng thì Quân Tiêu Dao chỉ lạnh nhạt nâng mí mắt lên, tiếp tục thi triển ra Phá Trận Khúc.
Oanh!
Đôi mắt Cổ thúc kia trợn to lên, huyệt Thái Dương giật giật thình thịch, miệng phun máu tươi, bay ngược ra sau.
Chuẩn thánh đại viên mãn cũng không thể chống lại Quân Tiêu Dao!