Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 671 - Chương 671 - Nếu Không Hiện Thân Thì Máu Rửa Kiếm Môn Quan

Chương 671 - Nếu không hiện thân thì máu rửa Kiếm Môn Quan
Chương 671 - Nếu không hiện thân thì máu rửa Kiếm Môn Quan

Chương 671: Nếu không hiện thân thì máu rửa Kiếm Môn Quan

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giờ phút này, thân thể mềm mại của Mục Nguyệt Hàn đã như tượng đất, cứng lại tại chỗ.

Rốt cục vị công tử tuấn tú như thiên nhân này là thần thánh phương nào!

Ngay khi Quân Tiêu Dao muốn ra tay lần nữa để tiêu diệt Cổ thúc thì nơi xa có tiếng hét to truyền đến.

“Lớn mật, dám hung hăng ầm ĩ trong Kiếm Môn Quan!”

Một đám binh lính giáp y lạnh lẽo như thiên binh giáng thế rống lên một tiếng, giọng như sấm rền, khí thế đồ sộ.

“Ngươi vi phạm quy định của Kiếm Môn Quan, chắc chắn phải chết!” Cổ thúc che ngực lại, trong ánh mắt kinh sợ mang theo một tia may mắn như sống sót sau tai nạn.

Người thanh niên trước mặt có thực lực quá khủng bố, quả thực làm ông ta sởn tóc gáy.

Nhưng đáng tiếc, nơi này là Kiếm Môn Quan, không kẻ nào được phép hung hăng.

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn rất thản nhiên, tiếp tục quét ra một tiếng đàn.

Lúc này, một binh lính trưởng cầm đầu bùng nổ tu vi Thánh Nhân, ngang trời xuất chiến, chặn lại một kích này.

Ánh mắt Quân Tiêu Dao đã hoàn toàn lạnh lẽo đi.

“Dám chặn bản Thần Tử giết người, hay các ngươi cũng muốn chết!?”

Lời nói lạnh nhạt của Quân Tiêu Dao vang vọng trong thiên địa, khiến tất cả thiên kiêu đế lộ trong Kiếm Môn Quan đều trợn tròn mắt.

Người này là ai, sao lại to gan lớn mật như thế, dám uy hiếp cả binh lính thủ quan?

Đôi mắt binh lính trưởng kia cũng trầm xuống, giọng đầy sát ý mà nói: “Ngươi đang uy hiếp ta?”

Trên đế lộ, cũng không thiếu một vài thiên kiêu thiên tư tuyệt thế, nhưng lại kiệt ngạo khó thuần, gây chuyện trong thành quan rồi bị binh lính chém giết.

Vị binh lính trưởng này cũng từng là kẻ thất bại trên đế lộ, cuối cùng nán lại tại Kiếm Môn Quan, trở thành binh lính trưởng thủ quan.

Bởi vậy, trong lòng ông ta cũng mơ hồ chướng mắt những thiên kiêu bộc lộ tài năng trên đế lộ, cảm thấy bọn họ thật “Chói mắt”.

“Nói cho ngươi biết, nơi này là Kiếm Môn Quan, ngươi là rồng cũng phải bò, là hổ cũng phải nằm bò!” Binh lính trưởng này lạnh nhạt nói.

Cho dù là thế lực bất hủ cũng không dám tùy tiện nhúng tay vào đế lộ. Cho nên ông ta không sợ, căn bản không cần cố kỵ bối cảnh thân phận của Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì cười.

Lời này cũng nên là hắn nói mới đúng chứ.

Nhìn thấy ý cười của Quân Tiêu Dao, trong mắt binh lính trưởng kia hiện lên một tia sát khí, ông ta cảm thấy mình bị coi thường.

Binh lính trưởng lạnh lùng nói: “Xem ra phải dạy ngươi làm người.”

Dứt lời, binh lính trưởng cầm chiến qua (thương mác) trong tay, tu vi Thánh Nhân bùng nổ, đâm thẳng đến cổ của Quân Tiêu Dao!

Cổ thúc đứng bên cạnh lộ ra một nụ cười lạnh, Thanh Vân công tử đã chết, người này cũng không thể sống!

“Đừng!” Gương mặt ngọc của Mục Nguyệt Hàn cũng thay đổi.

Nàng xem như đã biết được thực lực của Quân Tiêu Dao, chiến lực tuyệt đối có thể bước lên Hoang Thiên Thánh Bảng, là người được chọn tốt nhất để cùng nàng đi cướp lấy cơ duyên. Nếu Quân Tiêu Dao chết thì kế hoạch của nàng cũng thất bại.

Đối mặt với chiến qua binh lính trưởng đâm tới, Quân Tiêu Dao lại khoanh tay mà đứng, ngẩng đầu, vô cùng thản nhiên mà nói: “Nếu không hiện thân nữa thì đừng trách bản Thần Tử dùng máu rửa Kiếm Môn Quan!”

Tiếng nói vừa dứt, tất cả thiên kiêu đế lộ ở đây đều cảm thấy người này điên rồi.

Dùng máu rửa Kiếm Môn Quan, ai dám nói ra lời cuồng vọng như vậy?

Cho dù là truyền nhân thế lực bất hủ, hậu duệ Thái Cổ hoàng tộc cũng không dám làm xằng bậy trên mười tám ải đế lộ.

Nhưng lúc này, trong hư không vang lên một tiếng nói lạnh nhạt.

“Thứ chết tiệt, còn không ngừng tay!”

Giọng nói này như sấm sét nổ vang toàn bộ Kiếm Môn Quan.

Giờ khắc này, tất cả thiên kiêu đế lộ trong Kiếm Môn Quan đều bị kinh động, hội tụ hết lại đây.

Trong đó cũng có một vài thiên kiêu của Hoang Thiên Tiên Vực, khi nhìn thấy bóng dáng khoanh tay mà đứng kia, bọn họ bất giác ngây người, xoa xoa đôi mắt, cho rằng mình nhìn lầm rồi.

Vị kia không phải sớm đã ngã xuống ở Thanh Đồng Tiên Điện trong thế giới Tiên Cổ sao?

Tiếng quát lạnh này làm nổ nứt cả trời cao, khiến đàn tinh rào rạt lay động, cứ như muốn rơi xuống.

“Chí tôn chi uy, chẳng lẽ là vị kia!” Rất nhiều thiên kiêu đế lộ lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng.

Sao chút xung đột cấp bậc này lại khiến dạng đại nhân vật đó ra ngựa?

Binh lính trưởng đang ra tay bị giọng nói này trấn áp, đôi tay run lên, chiến qua cũng rơi xuống mặt đất.

Khoảng hư không trên Kiếm Môn Quan bị xé rách, một nam tử trung niên mặc trường bào màu vàng đen hiện thân, khí tức chí tôn tràn ngập, khiến ngân hà cũng đang run rẩy dao động.

Mười tám ải trên đế lộ, mỗi một ải đều có một người thủ hộ cấp bậc chí tôn trấn áp, mà ông ta chính là người thủ hộ của Kiếm Môn Quan, Chung Hội Chí Tôn.

“Thủ... Thủ... thủ hộ đại nhân...” Sắc mặt binh lính trưởng trắng bệch như tờ, căn bản không thể tin được.

Trước nay Chung Hội Chí Tôn hầu như chưa bao giờ hiện thân, cho dù bọn họ giết chết một ít truyền nhân thế lực bất hủ thì vị Chung Hội Chí Tôn này không xuất hiện.

Nhưng hiện tại, bởi vì một câu của thiếu niên trước mặt mà Chung Hội Chí Tôn lại lao ra.

Trong lòng binh lính trưởng đột nhiên xuất hiện dự cảm chẳng lành.

Hình như ông ta đã trêu chọc tồn tại mà cả thủ hộ đại nhân cũng không dám đụng vào.

“Sao lại thế này, cả thủ hộ đại nhân cũng hiện thân, rốt cuộc thiếu niên này có bối cảnh lai lịch gì?”

Một ít thiên kiêu cổ tinh vực không biết tình hình giật mình không thôi, ngược lại, những thiên kiêu Hoang Thiên Tiên Vực đều trừng lớn đôi mắt, giờ phút này đầu óc có chút ngơ ra.

Chung Hội Chí Tôn nhìn thấy bóng người siêu nhiên bạch y tuyệt thế kia thì mí mắt cũng bất giác run rẩy một chút.

Tên tàn nhẫn không thể trêu chọc này chạy tới ải thứ sáu đế lộ từ khi nào?

Có lẽ thiên kiêu trên đế lộ không rõ về bất hủ chiến trên Hoang Thiên Tiên Vực, nhưng vị Chung Hội Chí Tôn này lại biết.

Bảy thế lực bất hủ vây công Quân gia, cuối cùng gần như toàn quân bị diệt.

Mà tuy thiếu niên trước mặt không đến mức hoàn toàn khống chế trận bất hủ chiến đó, nhưng cũng là lực lượng quan trọng nhất trong đó.

Hơn nữa đừng quên, trừ bối cảnh Quân gia Khương gia ra, Quân Tiêu Dao còn là người đứng đầu Quân Đế Đình!

Bối cảnh, thiên phú, thực lực như vậy tạo nên một yêu nghiệt khủng bố tới cực điểm, ai dám trêu chọc vào?

Cho dù Chung Hội Chí Tôn là người thủ hộ đế lộ, cũng không dám tùy tiện đắc tội kẻ hung ác có bối cảnh nghịch thiên này.

Bình Luận (0)
Comment