Chương 681: Là Diệp Cô Thần tới?
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hắn đến đây chỉ với một khối linh thân, tuy rằng có được một phần chiến lực, nhưng hiển nhiên không có khả năng so sánh với bản tôn.
Khổng Huyên cũng ra tay, Cửu Sắc Thần Quang phụt ra từ bàn tay ngọc, hóa ra chín cột sáng bắn vút ra.
Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng mở cánh ra, từng mảnh lông vũ bóc ra, như từng thanh phi kiếm màu vàng leng keng rung động.
Gã cùng chém xuống mười vạn tám ngàn kiếm vũ, va chạm ra tinh hỏa mãnh liệt.
Còn có đám người Phiên Giang Hầu, Nháo Hải Hầu, Canh Kim Thạch Linh, Tô Bích Ngọc cũng liên tục ra tay.
Nhưng căn bản không thể làm tổn thương đến con Thận này, ngược lại là những thiên kiêu đế lộ đó đã bắt đầu gia tăng thương vong, đã có hai ba trăm thiên kiêu bị Thận nuốt vào trong bụng.
“Như vậy tiếp thì chúng ta chưa tìm được Côn Bằng Sào chân chính là đã chết hết.” Tô Bích Ngọc không cam lòng mà nói.
Nàng vất vả lắm mới mượn sức được Canh Kim Thạch Linh để cùng tìm kiếm Côn Bằng Sào. Nếu cứ thất bại rời đi như vậy thì nàng ta thật không cam lòng.
“Trước mắt chỉ có thể đồng loạt ra tay, diệt con Thận này trước, sau đó mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình để tranh đoạt!” Khổng Huyên cao quát một tiếng.
“Không sai, liên thủ chém giết nghiệt súc này trước!”
“Chúng ta có nhiều người như vậy, còn sợ nó hay sao!”
Các thiên kiêu đế lộ còn lại hô to.
Ngay sau đó, tất cả thiên kiêu ở đây liên thủ, các loại chiêu thức liên hợp với nhau, hóa thành nước lũ cuồn cuộn, oanh kích về hướng con Thận.
Con Thận kia có bộ giáp xác rực rỡ, ánh lên thần quang, tỏa ra khí tức thánh nhân đại viên mãn, khiến rất nhiều thiên kiêu run rẩy.
Oanh!
Mảnh tiểu thế giới này dâng lên sóng to gió lớn, gợn sóng vạn trượng.
Sau một hồi tấn công, con Thận kia vẫn lành lặn không tổn hao gì, trên giáp xác không có lấy một vết trầy.
“Hả...” Tất cả mọi người ngây dại.
Sắc mặt đám người Kim Sí Tiểu Bằng Vương, Khổng Huyên, Hư Không Kiếm Tử, Canh Kim Thạch Linh càng khó coi.
Tốt xấu gì bọn họ cũng là thiên kiêu nổi danh trên đế lộ, kết quả cùng liên thủ lại không đối phó được một con Thận.
Nếu truyền ra chuyện này thì bọn họ sẽ mất hết mặt mũi.
Khi mọi người ở đây cảm thấy tuyệt vọng trong lòng.
“Con nghiệt súc này cũng dám chắn đường của bản Thần Tử?”
Khi tiếng nói thản nhiên này vừa dứt thì trên bầu trời xa xa, một kiếm khí vạn trượng cuồn cuộn trảm đến ngang trời.
Trên đường hiện hóa ra cảnh tượng đáng sợ quần tiên ngã xuống, khiến người ta sởn tóc gáy!
“Kiếm khí này.. chẳng lẽ là Diệp Cô Thần tới!” Cảm nhận được kiếm khí sắc nhọn tuyệt thế nói, đồng tử og Hư Không Kiếm Tử chợt co rụt lại, nhịn không được hô to.
Theo hắn ta thấy, người có thể thi triển được kiếm chiêu này trên đế lộ, trừ hắn ra thì cũng chỉ có kiếm ma chuyển thế Diệp Cô Thần.
“Cái gì, Diệp Cô Thần tới?”
“Không sai, cũng chỉ có Diệp Cô Thần năng thi triển ra kiếm chiêu này!”
Trong lúc mọi người ở đây kinh hãi, rốt cuộc kiếm quang này cũng hoàn toàn giáng xuống.
Phụt!
Dưới ánh mắt chấn động đến tột cùng của mọi người, con Thận mà bọn họ liên thủ cũng không thể đối phó lại bị chém vỡ giáp xác, trực tiếp bị cắt thành hai mảnh dưới kiếm này!
Phải biết rằng, đây là một con Thận Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn, cho dù là thiên kiêu Thánh Nhân Cảnh cũng không có khả năng dùng một chiêu hạ gục trong nháy mắt.
“Sao có thể, Diệp Cô Thần đã mạnh đến mức này sao?”
Nhìn thấy con Thận bị một kiếm hạ gục trong nháy mắt, Hư Không Kiếm Tử nhịn không được khiếp sợ trong lòng.
Hắn từng giao thủ với Diệp Cô Thần, Diệp Cô Thần rất mạnh, nhưng cũng không có khả năng mạnh đến mức dùng một kiếm hạ gục thánh nhân đại viên mãn trong nháy mắt.
Trong lúc mọi người rơi vào chấn động, nơi xa, một bóng dáng chậm rãi đi tới như tản bộ trên sân vắng. Khi nhìn thấy này bóng dáng bạch y tuyệt thế kia, sắc mặt tất cả thiên kiêu cứng lại, mang theo kinh ngạc...
Trong suy nghĩ của bọn họ, người xuất kiếm chính là Diệp Cô Thần xếp hạng đệ nhất trên Hoang Thiên Thánh Bảng.
Tuy không phải tất cả mọi người đều gặp qua tướng mạo của Diệp Cô Thần, nhưng cũng có nghe nói đến, hắn ta mặc một bộ áo đen, vác Thí Đế Kiếm nhiễm máu, khí chất lạnh lẽo cao ngạo, giống như một con sói đơn độc.
Nhưng bóng dáng bạch y tuyệt thế khoanh tay giẫm lên hư không mà đến trước mắt kia căn bản không phù hợp với Diệp Cô Thần trong lời đồn.
Bạch y trên người Quân Tiêu Dao tung bay, khí chất như tiên, trên khuôn mặt tuấn tú tuyệt luân mang theo chút không để ý. Theo hắn thấy thì Tiện tay hạ gục một con Thận Thánh Nhân Cảnh đại viên mãn trong nháy mắt như một chuyện quá đỗi bình thường, căn bản không cần gì phải kiêu ngạo đắc ý.
“Thật soái...”
Một ít nữ thiên kiêu nhìn thấy Quân Tiêu Dao đến thì theo bản năng phát ra tiếng hô nhỏ, trong đôi mắt xinh đẹp trừ khiếp sợ ra thì còn có kinh diễm.
Khiếp sợ là về tu vi của Quân Tiêu Dao.
Kinh diễm là vì dung mạo và khí chất tiêu sái của hắn.
Tất cả thiên kiêu đế lộ ở đây liên hợp với nhau cũng không đối phó được con Thận kia, thế mà vị bạch y công tử này lại dùng một chiêu hạ gục trong nháy mắt.
Điều này khiến ánh mắt rất nhiều người đều đang run rẩy.
Ở đây, chỉ có một người suýt nữa đã ngừng thở, da đầu như muốn nổ tung.
“Quân... Quân... Quân Tiêu Dao...”
Kim Sí Tiểu Bằng Vương sắp trợn rớt mắt ra khỏi tròng, khớp hàm đang run rẩy, bởi vì khiếp sợ cực độ nên đầu óc gã đột nhiên trống rỗng trong nháy mắt.
Đây không phải là bóng dáng thường xuyên xuất hiện trong tâm ma của gã sao?
“Sao có thể, ngươi tiến vào tuyệt địa kia, sao lại còn sống...” Kim Sí Tiểu Bằng Vương hoàn toàn không thể tin được.
Tiếng kinh hô của hắn bị các thiên kiêu khác nghe thấy. Phản ứng đầu tiên của bọn họ là sửng sốt, sau đó bỗng cảm thấy, sáo cái tên này lại nghe quen như vậy?
“Quân Tiêu Dao... Chẳng lẽ là... Thần Tử Quân gia!” Trong đôi mắt của Khổng Huyên cũng hiện ra sự chấn động.
Dù nàng ta chưa từng gặp mặt Quân Tiêu Dao, nhưng chỉ cần là sinh linh của Hoang Thiên Tiên Vực thì hầu như đều từng nghe thấy đại danh của Quân Tiêu Dao.
Không chỉ có Hoang Thiên Tiên Vực, các thiên kiêu đến từ cổ tinh vực khác cũng lập tức tỉnh táo lại.
“Hắn chính là Quân Tiêu Dao kia?” Ánh mắt Phiên Giang Hầu và Nháo Hải Hầu lập tức nghiêm nghị lại.
Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao cũng không phải tin tức tốt đối với bọn họ, bởi vì hắn có khả năng sẽ che mất quang huy của Tam Thái Tử Hải Thần.
Còn Tô Bích Ngọc cũng rất khiếp sợ.