Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 697 - Chương 697 - Tầng Thứ Mười Chín Địa Ngục Tinh

Chương 697 - Tầng thứ mười chín Địa Ngục Tinh
Chương 697 - Tầng thứ mười chín Địa Ngục Tinh

Chương 697: Tầng thứ mười chín Địa Ngục Tinh

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Đương nhiên, mạch khoáng Tiên Tủy cực kỳ hiếm thấy, hơn nữa bình thường đều nằm ở sâu trong Địa Ngục Tinh, không phải thiên kiêu tiểu đầu sỏ mà mạo muội thâm nhập thì cơ bản là đi chịu chết.

“Kế tiếp, ta sẽ nói với các ngươi một ít quy tắc về Địa Ngục Tinh, các ngươi nghiêm túc lắng nghe, nếu vào đó mà khó giữ được mạng nhỏ thì cũng đừng trách ta.” Thống lĩnh mở miệng nói.

“Từ mặt đất đến nơi sâu của Địa Ngục Tinh có tất cả mười tám tầng, đương nhiên, trừ số đó ra, còn có thêm một tầng, tầng thứ mười chín, chắc hẳn các ngươi cũng từng nghe nói qua.” Thống lĩnh nói.

“Chẳng lẽ tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh chính là nơi kia trong truyền thuyết...” Một thiên kiêu như nghĩ tới cái gì, sắc mặt lập tức tái nhợt, có vẻ rất sợ hãi.

“Không sai, đó là một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh tuyệt đối không phải nơi mà các ngươi có thể tiến vào.”

“Trước kia thì tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh sẽ không mở ra, nhưng lần này thì chưa chắc.”

Lời thống lĩnh nói khiến sắc mặt tất cả thiên kiêu trong đạo tràng đều trở nên nặng nề trước nay chưa từng có.

“Một trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị, tầng thứ mười chín của Địa Ngục Tinh...” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.

Lúc này Quân Tiêu Dao mới bừng tỉnh, thì ra tầng thứ mười chín của địa ngục trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị ám chỉ tầng mười chín của Địa Ngục Tinh.

Mọi người đều biết địa ngục có tất cả mười tám tầng, vậy tầng thứ mười chín có ý nghĩa rất sâu xa, không ai biết trong đó có cái gì.

Bởi vì người đi vào chưa bao giờ tồn tại bước ra.

Thống lĩnh tiếp tục nói: “Không nói đến tầng thứ mười chín, chỉ cần các ngươi không muốn tự tìm đường chết thì đừng đi vào là được.”

“Trong mười tám tầng còn lại, mỗi một tầng đều sẽ có tràng vực, áp chế một phần mười năng lực của các ngươi.”

“Tỷ như sáu tầng đầu là áp chế đối với nhục thân, mỗi một tầng tiếp theo đều sẽ đeo gông xiềng lên thân thể các ngươi, áp chế một phần mười sức mạnh.”

“Cuối cùng tới tầng thứ sáu, thân thể các ngươi chỉ còn lại bốn phần sức mạnh mà thôi.”

“Lại xuống khỏi sáu tầng là hạn chế đối với pháp lực, cũng giống như nhục thân, khi ngươi tiến vào tầng thứ mười hai thì pháp lực cũng chỉ còn lại bốn phần.”

“Sáu tầng cuối cùng là áp chế đối với nguyên thần, cuối cùng nếu có thể tới tầng thứ mười tám thì sức mạnh nguyên thần cũng chỉ còn lại bốn phần.”

“Nói cách khác, nếu các ngươi xuống được tầng chót thì năng lực mọi phương diện đều chỉ còn lại bốn phần mà thôi.”

Lời thống lĩnh nói khiến tất cả thiên kiêu trong đạo tràng đều im ắng đi, nuốt mạnh một ngụm nước bọt.

“Chuyện này... Cuối cùng chỉ còn lại bốn phần thực lực, vậy thì còn đánh thế nào?”

“Đúng vậy, Địa Ngục Tinh vốn đã hung hiểm, nay chỉ còn lại bốn phần thực lực, vậy không phải chịu chết sao?”

Rất nhiều thiên kiêu đều cảm thấy chuyến này không khác gì chịu chết.

“Ai bảo các ngươi đi xuống tầng mười tám, năng lực không đủ thì lăn lộn ở tầng trên đi, thật sự sợ thì cũng có thể rời khỏi.” Thống lĩnh lạnh nhạt nói.

Những thiên kiêu kia âm thầm cắn răng, đều không muốn từ bỏ. Nếu khiếp đảm lùi bước thì sẽ ảnh hưởng rất lớn đến đạo tâm của bọn họ.

“Ai, chỉ sợ chỉ có tiểu đầu sỏ và đám người Thần Tử Quân gia mới có tư cách xuống sâu bên dưới.” Một ít thiên kiêu mơ hồ nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

Bọn họ rất tò mò, rốt cục Quân Tiêu Dao có khả năng tới được tầng thứ mười tám của Địa Ngục Tinh hay không?

“Được rồi, các ngươi chuẩn bị hết đi một phen, không bao nhiêu ngày nữa là có thể mở ra.”

Thống lĩnh nói xong thì đưa mắt nhìn về phía bốn người Quân Tiêu Dao, Ngọc Phật Tử, Hư Không Kiếm Tử, Tam Thái Tử Hải Thần, sau đó vung bàn tay lên, bốn ánh lưu quang lần lượt rơi về hướng bọn họ.

“Đây là...” Quân Tiêu Dao duỗi tay tiếp nhận, phát hiện là một khối ngọc phù.

“Ngọc phù này có thể chống đỡ trói buộc của tràng vực Địa Ngục Tinh trong vòng mười lăm phút.”

“Nói cách khác, trong mười lăm phút này, các ngươi có thể hoàn toàn phát huy ra toàn bộ thực lực của bản thân ở bất cứ tầng nào.” Thống lĩnh nói.

“Cái gì, còn có chuyện tốt này?”

Các thiên kiêu khác nghe nói thì trong mắt đều bắn ra ánh sao. Ngọc phù này quả thực chính là một bảo mệnh phù vào thời khắc mấu chốt.

“Xin hỏi thống lĩnh đại nhân, ngọc phù của chúng ta đâu?” Một vị thiên kiêu chắp tay dò hỏi.

“Các ngươi?” Thống lĩnh lạnh nhạt liếc nhìn hắn ta: “Không có.”

“Sao lại như vậy, vậy không công bằng!” Rất nhiều thiên kiêu đều kêu lên.

“Nếu các ngươi có thiên phú thực lực, bối cảnh gia thế như bọn họ thì có thể đòi ta, nếu như không có thì đừng lắm lời.” Thống lĩnh phủi tay, không để ý tới.

Sắc mặt tất cả các thiên kiêu đều trở nên khó coi.

Đây là đặc quyền giai cấp, nhưng bọn họ cũng không nói nên lời phản bác gì.

Tam Thái Tử Hải Thần là Thái Tử của cổ tinh vực Hải Dương, sau lưng Hư Không Kiếm Tử có Hư Không Kiếm Tôn, là cường giả chí tôn tiếng tăm lừng lẫy.

Ngọc Phật Tử có chỗ dựa là cổ giáo bất hủ Tiểu Tây Thiên.

Còn Quân Tiêu Dao...

Càng khỏi phải nói nữa, bối cảnh của hắn là hiển hách nhất trong bốn người, có hai đại thế gia Hoang Cổ chống lưng.

Ai trong những thiên kiêu ở đây có bối cảnh như vậy?

Hơn nữa bọn họ còn không biết, Quân Tiêu Dao là đứng đầu Quân Đế Đình, nếu biết thì chỉ sợ càng hoảng sợ.

Quân Tiêu Dao chính là đại danh từ tượng trưng cho quyền thế, cũng chỉ có hắn mới dám làm lơ đế quy tắc trên đế lộ, mà còn không ai dám hỏi tội hắn.

“Giai cấp đặc quyền vạn ác...” Có thiên kiêu âm thầm cắn răng, nhưng cũng không có cách nào.

Đây là hiện thực.

“Phát huy toàn bộ thực lực trong mười lăm phút sao, cũng không tồi.”

Quân Tiêu Dao cũng không khách sáo mà trực tiếp nhận lấy. Cái gì mà công bằng công chính, đó đều là món trò lừa trẻ con. Có hời mà không chiếm mới là ngu ngốc.

Mấy ngày kế tiếp cũng gió êm sóng lặng, không có chuyện gì xảy ra.

Đám người Ngọc Phật Tử cũng rất khắc chế, không tiếp tục đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao. Nhưng hiển nhiên, chờ tiến vào Địa Ngục Tinh rồi thì sẽ có đại chiến kịch liệt bùng nổ.

Rốt cuộc qua chừng bảy tám ngày sau, Địa Ngục Tinh nơi xa lại chấn động, các cảm xúc mặt trái như oán khí, hận ý… đang sôi trào, cứ như biến thành làn sương máu thực chất.

Mặc dù đạo tràng và Địa Ngục Tinh cách nhau một khoảng cách, nhưng chúng thiên kiêu vẫn có thể cảm giác được cảm giác run rẩy ấy.

Trong nhất thời, có vài thiên kiêu bắt đầu cảm thấy bồn chồn, sinh ra ý lùi bước.

“Được rồi, Truyền Tống Trận đã mở ra, sau khi các ngươi bước vào thì ngay sau đó sẽ được truyền tống đến các góc trong Địa Ngục Tinh.”

Bình Luận (0)
Comment