Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 941 - Chương 941 - Ngưng Luyện Nguyên Từ Tiên Khí

Chương 941 - Ngưng luyện Nguyên Từ Tiên Khí
Chương 941 - Ngưng luyện Nguyên Từ Tiên Khí

Chương 941: Ngưng luyện Nguyên Từ Tiên Khí

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Quân Tiêu Dao tiến vào Hắc Uyên.

Biên giới Hắc Uyên là gió lốc hư không vô cùng vô tận.

Với con người mà nói là uy hiếp cực lớn.

Nhưng với Quân Tiêu Dao mà nói, ngay cả quấy nhiễu cũng không tính.

“Hắc Uyên này, dù chưa được xếp vào bên trong Thất Đại Bất Khả Tư Nghị nhưng dù sao cũng từng có quan hệ với Địa Phủ, cũng không thể khinh thường.”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao sâu xa.

Địa Phủ hết sức thần bí, trước đó luôn cúi mình, được xưng Tiên Đình ở trong bóng tối.

Từ xưa đến nay đều không có bao nhiêu người từng có hiểu biết về Địa Phủ.

“Vẫn chưa có gợi ý đánh dấu, xem ra còn cần phải xâm nhập vào bên trong Hắc Uyên.” Quân Tiêu Dao tự nói.

Hao phí thời gian một canh giờ, Quân Tiêu Dao mới hoàn toàn thông qua gió lốc hư không ở sát biên giới Hắc Uyên.

Mà cảnh tượng kế tiếp lại khiến cho ngay cả Quân Tiêu Dao cũng lờ mờ có một tia thảng thốt.

Ở trước mắt hắn, rõ ràng là mảng lớn sương mù xám xịt cuồn cuộn.

Sương mù nồng đậm như thủy ngân, lại phảng phất giống như chất lỏng, trong đó thỉnh thoảng còn có tiếng sấm sét vang dội.

Đồng thời, Quân Tiêu Dao cũng cảm giác được một một cỗ lực hút vừa mạnh mẽ lại kỳ lạ, kéo mình tới phiến biển sương mù xám.

“Khí Nguyên Từ.” Quân Tiêu Dao ngạc nhiên.

Đây là một loại lực lượng tự nhiên cực kỳ hi hữu hiếm thấy.

E là cũng không kém hơn khí hỗn độn, Huyền Hoàng Mẫu Khí vân vân bao nhiêu.

Khí Nguyên Từ, có được nhiều kiểu thuộc tính loại hư không, trọng lực, lôi điện.

“Thảo nào Hắc Uyên khó bề xâm nhập, không nói đến gió lốc hư không ở biên giới, ngay cả biển Nguyên Từ ở trước mắt này, nếu như không có đầy đủ năng lực hoặc thủ đoạn đặc thù thì cũng khó mà vượt qua được.”

Với những người khác mà nói, biển Nguyên Từ này tuyệt đối khó có khả năng vượt qua, có thể xưng là rãnh trời. Nhưng với Quân Tiêu Dao mà nói, không tính là gì.

Thậm chí hắn còn không cần dùng đỉnh Vạn Vật Mẫu Khí bảo hộ, trực tiếp thả lỏng bản thân, để lực lượng Nguyên Từ kéo thẳng qua.

Ầm!

Vừa vào biển Nguyên Từ, Quân Tiêu Dao lập tức cảm giác giống như là bị một vạn ngọn núi cao cổ xưa đè ép.

Sức nặng của khí Nguyên Từ không yếu hơn Vạn Vật Mẫu Khí bao nhiêu.

Hơn nữa còn cộng thêm có được các loại thuộc tính lực từ trọng lực, lôi đình.

Thân mình Quân Tiêu Dao đang rung lên, khí huyết dâng trào.

Hắn dùng nhục thân cứng rắn chống lại khí Nguyên Từ.

Đây là điều mà người bình thường không cách nào tưởng tượng được.

Cho dù là Thánh Nhân đang không có vận công chống đỡ, hoặc là lúc có bảo vật bảo vệ tuyệt đối cũng sẽ ngay lập tức bị khí Nguyên Từ nghiền ép thành bọt máu.

“Này với ta mà nói cũng là một cái cơ duyên, ta có thể mượn khí Nguyên Từ rèn luyện thân thể, cũng có thể tu luyện ba nghìn thế giới Tu Di, thậm chí nói không chừng còn có thể lần nữa ngưng luyện ra một đạo tiên khí.” Ánh mắt Quân Tiêu Dao càng ngày càng sáng tỏ.

Nếu như Vạn Vật Mẫu Khí có thể cô đọng thành tiên khí. Như vậy thì khí Nguyên Từ vô cùng vô tận ở nơi này, phải chăng cũng có thể ngưng luyện ra một đạo tiên khí?

Có thể nói, ở cả Cổ Lộ, thậm chí ở toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực đều khó mà tìm ra mấy nơi có số lượng khí Nguyên Từ như thế này.

Nghĩ tới điểm này, Quân Tiêu Dao lập tức bắt đầu hành động.

Hắn trực tiếp thôi động Thôn Thần Ma Công.

Ở xung quanh hắn nổi lên ước chừng trên trăm vòng xoáy thôn phệ lớn lớn nhỏ nhỏ.

Khí Nguyên Từ cuồn cuộn như nước thủy triều ở xung quanh bị hút vào trong đó luyện hóa.

Tu luyện thế giới Tu Di bên trong cơ thể cần các loại năng lượng hiếm có.

Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao có được năng lượng lấy không hết, dùng mãi không cạn.

Thế giới Tu Di thứ sáu thành hình, sau đó là cái thứ bảy, cái thứ tám…

Quân Tiêu Dao đang cùng lúc tu luyện thế giới Tu Di.

Về phương diện khác, cũng đồng dạng đang cô động tiên khí.

Theo thời gian trôi qua, khí Nguyên Từ mà hắn thôn phệ càng ngày càng nhiều.

Nhưng so với toàn bộ biển Nguyên Từ, vẫn là chín trâu mất một cọng lông.

Thời gian một tháng trôi qua.

Bên ngoài thân thể Quân Tiêu Dao dần dần nổi lên một đạo tiên khí tối tăm mờ mịt, mang theo lực lượng lôi đình và lực từ.

Đây là đạo tiên khí thứ mười hai của Quân Tiêu Dao, Nguyên Từ tiên khí!

Đi kèm với ngưng tụ đạo tiên khí thứ mười hai, thực lực của Quân Tiêu Dao lại tiến thêm một bước, đang tiếp tục đột phá cực hạn.

Thế giới Tu Di trong cơ thể hắn cũng là ở trong lúc bất tri bất giác, ngưng luyện ra ba mươi sáu cái.

Tuy rằng so với số lượng chỉnh thể ba ngàn thế giới mà nói, đại khái chỉ có một phần trăm. Nhưng so với năm thế giới Tu Di trước đó đã là tiến bộ rất lớn rồi.

Thậm chí Quân Tiêu Dao còn cảm giác được, bản thân mình trong lúc giơ tay nhấc chân, cùng với lực lượng của ba mươi sáu cái thế giới, trong nháy mắt thế nhưng còn có khả năng đánh nổ một viên Sinh Mệnh Cổ Tinh!

“Xem ra cũng không kém cực hạn bao nhiêu!”

Cảm nhận được tốc độ tu luyện thế giới Tu Di trong cơ thể bị chậm lại đáng kể.

Quân Tiêu Dao biết, hắn cũng không có khả năng vô thời hạn dựa vào thôn phệ khí Nguyên Từ tu luyện thế giới Tu Di.

Lại nói, thu hoạch như vậy đã đủ rồi.

“Cho dù ở chỗ sâu Hắc Uyên không có thu hoạch khác, chỉ dựa vào Nguyên Từ tiên khí và thế giới Tu Di này thì chuyến đi lần này cũng coi như không tệ rồi.” Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Có điều một khắc sau đó, nét mặt Quân Tiêu Dao đột nhiên khựng lại.

Hắn đã nhận ra, ở bên ngoài Hắc Uyên có khí tức đang tới gần.

Ánh mắt hắn ngầm thu liễm, thân mình lui lại, yên lặng không tiếng động nấp ở chỗ sâu bên trong biển Nguyên Từ tối tăm mờ mịt.

Nếu Quân Tiêu Dao đã thu liễm khí tức, Chí Tôn bình thường không chú ý đều khó mà dò xét tới được.

Một bóng người mặc hoa phục màu đen, tế ra một cái ô đen kịt, ô mở rộng ở đỉnh đầu, giúp ngăn lại lực lượng của biển Nguyên Từ.

Đó là một nam tử trẻ tuổi, gương mặt tuấn tú, chỉ là sắc mặt có vẻ tái nhợt, không hề có chút huyết sắc.

Cũng không phải chứng khí hư gì đó mà tựa như trời sinh chính là như thế.

Thậm chí còn có chút giống như là mặt người chết không hề có sinh cơ.

Bình Luận (0)
Comment