Chương 968: Tần Vô Đạo bi thảm
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Oanh!
Một tiếng chấn động bùng nổ giống như thiên thạch rơi xuống đất, mặt đất nứt nẻ, lan tràn ra những vết nứt thật lớn giống như mạng nhện.
Trong đó là Tần Vô Đạo vô cùng chật vật đang nằm, máu tươi dính đầy cằm.
“Này...”
Tất cả thiên kiêu khắp bốn phương tám hướng đều ngẩn ngơ, không phục hồi tinh thần lại.
“Là Thần Tử Tần gia!”
Gần như tất cả ánh mắt đều dừng lại trên người Tần Vô Đạo, đáy mắt mơ hồ mang theo một tia đồng tình.
Tần Vô Đạo này có vẻ hơi thảm.
“Xem ra vẫn thất bại...”
Vũ Vân Thường và Phạn Thiên cũng đưa mắt nhìn.
“Sao lại như thế, sao có thể, chỉ thiếu một chút, thiếu một chút là lên được đỉnh...”
Tần Vô Đạo đứng dậy từ mặt đất, đang trong trạng thái thất thần, đầu óc có chút trống rỗng.
Hắn ta không phải truyền nhân của Loạn Cổ sao?
Thực lực tư chất của hắn đều không thành vấn đề.
Bước lên một ngàn tầng, có được Truyền thừa của Loạn Cổ, hẳn đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nhưng hiện tại, sao lại là như vậy được?
Nếu trải qua một trận đại chiến bị thua thì Tần Vô Đạo cũng không còn lời nào để nói, chỉ có thể nói kỹ không bằng người.
Nhưng vấn đề là hắn vừa bước lên tầng thứ chín trăm chín mươi chín, cả bóng dáng đối thủ còn chưa xem rõ ràng thì đã bị chật vật đánh văng ra.
Cảm giác giống như là...
Bóng dáng phong thái tuyệt thế kia cố tình không muốn để hắn ta qua ải.
Tần Vô Đạo cảm thấy thật ức nghẹn, cực kỳ ức nghẹn!
Cảm giác này giống như đang thi đấu, còn chưa bắt đầu thì đã tuyên bố kết thúc.
“Ta là truyền nhân của Loạn Cổ, chỉ có ta mới có tư cách leo lên đỉnh.” Tần Vô Đạo siết chặt năm ngón tay lại, nghĩ trăm lần cũng không ra.
“Không ngờ ngươi có thể lên đến tầng thứ chín trăm chín mươi chín, cũng nằm ngoài dự đoán của bổn quận chúa.” Vũ Vân Thường tiến lên và nói.
Trong mắt Phạn Thiên cũng lộ ra một tia trịnh trọng. Tần Vô Đạo này có thể bước lên tầng thứ chín trăm chín mươi chín đủ để chứng minh thiên tư thực lực của hắn theo sát Loạn Cổ Đại Đế trẻ tuổi.
Tuy rằng không leo lên đỉnh, nhưng cũng không kém quá nhiều.
“Hừ, với ta mà nói, không lên được đỉnh thì không có ý nghĩa gì cả.” Sắc mặt Tần Vô Đạo bao phủ khói mù.
Bỏ lỡ cơ hội lần này, hắn tưởng có được cơ duyên Loạn Cổ sẽ rất khó khăn.
“Rốt cục bóng dáng kia là ai mà lại cường đại như thế, đừng nói phản kháng, thậm chí cả nhìn cũng nhìn không rõ...” Trong lòng Tần Vô Đạo thực không cam lòng.
Nhưng hắn cũng biết, mặc dù hắn xông vào lần nữa thì kết quả vẫn tương tự.
Bóng dáng trên tầng chín trăm chín mươi chín kia quả thực khủng bố tới cực điểm.
“Rốt cuộc đối thủ trên tầng thứ chín trăm chín mươi chín là ai?” Vũ Vân Thường chớp chớp đôi mắt đẹp, cực kỳ tò mò.
Ánh mắt Tần Vô Đạo âm trầm, thật lâu sau mới lạnh nhạt mở miệng nói: “Ta cũng không thấy rõ, nhưng tuyệt đối là một tồn tại cấm kỵ không thể nắm bắt.”
“Tồn tại cấm kỵ không thể nắm bắt? Chẳng phải không ai có thể bước lên tầng thứ một ngàn sao?” Vũ Vân Thường nhướng mày mà nói.
“Đó là đương nhiên, cả ta cũng chưa thấy rõ bóng dáng kia thì đã bị khí tức chấn ra ngoài, đổi lại là kẻ khác cũng như vậy.” Mặt Tần Vô Đạo sa sầm mà nói.
“Phải không, người kia là quỷ sao?” Trong mắt Vũ Vân Thường chợt hiện ra một tia giảo hoạt hài hước.
“Hả?”
Tần Vô Đạo nghi hoặc, ánh mắt xoay chuyển, nhìn về phía Loạn Cổ tháp.
Sau đó, ánh mắt hắn ta đọng lại!
Sắc mặt cứng đờ!
Thân thể như biến thành cây khô, không thể động đậy.
Hắn nhìn thấy cái gì?
Một điểm sáng đang ở tầng một ngàn.
Có nghĩa là có người thông qua tầng thứ chín trăm chín mươi chín, bước lên tầng một ngàn.
“Chuyện... Chuyện này không có khả năng!”
Dù là Tần Vô Đạo vẫn luôn tâm tính trầm ổn bá đạo, giờ phút này cũng nhịn không được thất thanh, trong mắt hiện ra chấn động không thể tin nổi.
Vừa rồi hắn ta còn nói, tầng thứ chín trăm chín mươi chín có một nhân vật cấm kỵ tuyệt thế, bất cứ kẻ nào cũng không thể thông qua.
Kết quả hiện tại lại có người tới đỉnh tháp.
Cái vả mặt này có nhanh quá hay không!
“Tuyệt đối không thể có người thông qua tầng chín trăm chín mươi chín, chẳng lẽ Loạn Cổ tháp xảy ra vấn đề gì?” Tần Vô Đạo hoàn toàn không thể tin.
Dù sao chỉ khi nào tự mình cảm nhận, mới biết được bóng dáng mơ hồ kia khủng bố đến mức nào.
Đừng nói là hắn, đổi lại là các thiên kiêu cấm kỵ vô thượng như Đế Nữ Linh Diên, Cổ Đế Tử, Đế Phật Tử chuyển thế, Vũ Hóa Vương, phỏng chừng cũng không có gì bất ngờ xảy ra.
Đây căn bản là tử cục mà Loạn Cổ Đại Đế lập nên, không ai có thể bài trừ!
Trừ phi điểm sáng kia còn mạnh hơn tất cả thiên kiêu cấm kỵ vô thượng đương thời. Thậm chí còn mạnh hơn cả Loạn Cổ Đại Đế khi còn trẻ, mới có thể thông qua như vậy.
Nhưng có khả năng này hay sao?
Ở đương thời, có nhân vật yêu nghiệt nghịch thiên như vậy sao?
“Bản thân ngươi không được thì nói người khác cũng không được sao?” Vũ Vân Thường bĩu môi.
Trước đó nàng còn cảm thấy Tần Vô Đạo có khả năng uy hiếp ca ca nàng Vũ Hóa Vương, hiện tại xem ra cũng chỉ có thế.
“Ta có thể bảo đảm, cho dù đổi lại là ca ca ngươi Vũ Hóa Vương, cũng tuyệt đối không có khả năng thông qua.” Tần Vô Đạo trầm giọng, chém đinh chặt sắt mà nói.
“À, vậy ý ngươi là Quân Tiêu Dao còn mạnh hơn ca ca ta?” Vũ Vân Thường nói.
“Cái gì, là hắn?” Đồng tử Tần Vô Đạo chấn động, trong mắt hiện đầy kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới Quân Tiêu Dao sẽ đến Loạn Cổ tháp, càng không ngờ có thể tới được đỉnh tháp.
“Không sai, điểm sáng kia chính là Quân Tiêu Dao.” Vũ Vân Thường nhún nhún vai ngọc.
Sắc mặt Tần Vô Đạo biến ảo.
Hắn và Quân Tiêu Dao không có quá nhiều liên hệ. Giao thoa duy nhất chính là Quân Tiêu Dao giết tộc đệ của hắn, Tần Tử Mặc.
Thù này, nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ.
Nhưng vấn đề là, dựa vào cái gì Quân Tiêu Dao có thể thông qua tầng thứ chín trăm chín mươi chín, mà hắn lại không thể?
“Không có khả năng, mặc dù Quân Tiêu Dao kia ghê gớm như trong lời đồn cũng không thể là đối thủ của bóng dáng kia.” Tần Vô Đạo cắn răng, vẫn không muốn tin tưởng.
“À? Vậy chẳng lẽ là đối thủ thủ quan chủ động cho hắn lên đỉnh?” Vũ Vân Thường vươn cánh tay ngọc ôm lấy ngực, không cho là đúng mà nói.
Nàng phản cảm nhất chính là người thất bại còn không muốn thừa nhận. Nhưng Vũ Vân Thường lại không biết được, suy đoán của nàng lại là chính xác.
Sắc mặt Tần Vô Đạo trầm xuống.