Hôm Nay Hôm Nay Sao Lấp Lánh

Chương 61

Thang máy tưởng là không còn ai vào nữa, đợi một lúc thì tự động khép lại. Nhưng cách mấy giây, cửa lại mở ra lần nữa. Lộ Gia Mạt đứng trong thang máy, mắt nhìn những con số không ngừng tăng lên. Dường như chưa bao lâu, thang máy đã dừng lại. Cô và Thịnh Dạng bước ra, đi tới trước cửa phòng. Thịnh Dạng cầm thẻ phòng, quẹt thẻ mở cửa, nhưng sau khi mở xong cậu không vào ngay, tay vẫn nắm chặt tay nắm cửa, ánh mắt tối sầm nhìn về phía Lộ Gia Mạt.

Bị cậu nhìn như vậy, hơi thở của cô khẽ gấp hơn. Phải một lúc sau, cô mới thấy ngón tay cậu siết mạnh thẻ phòng, rồi đẩy cửa bước vào. Vào phòng, thẻ phòng được c*m v** khe, đèn tự động bật sáng, nhưng bầu không khí lại trở nên… không biết nên làm gì, ngồi ở đâu, dường như đều mơ hồ cả.

Hai người đứng trong phòng sững lại một chút, tay chân như vừa mới được lắp đặt xong, không biết có phải vì môi Tr**ng X* lạ hay không, mà cả hai đều hơi trầm mặc.

Thịnh Dạng kìm lại ý muốn gãi tai, cậu đứng bên tủ, cúi đầu nhìn dép lê, hạ giọng hỏi: “Đổi dép không?”

Lộ Gia Mạt chớp chớp mắt, ánh nhìn từ chiếc giường trong phòng thu về, liếc đôi dép in logo khách sạn, đáp: “Đổi.”

Thịnh Dạng cúi người lấy dép đặt bên chân cô, rồi tự mình đổi dép trước. Cậu thật sự chưa từng nghĩ tới việc sẽ cùng Lộ Gia Mạt đi thuê phòng. Đợi Lộ Gia Mạt vào phòng tắm, cậu ngồi xuống ghế, cúi đầu, cả người vẫn còn tê dại.

Trong phòng tắm vang lên tiếng nước xối ào ào. Cánh tay cậu đặt lên đầu gối, ánh mắt hơi nâng lên nhìn cửa sổ sát đất đối diện vẫn chưa kéo rèm. Cậu ngẩn ra hai giây, rồi đứng dậy đi qua, đưa tay kéo mạnh rèm lại.

Kéo được nửa chừng mới phát hiện rèm này là rèm điện, may mà chưa bị cậu kéo hỏng.

Kéo xong, cậu đứng bên cửa sổ do dự vài bước, cuối cùng gãi gãi cổ rồi lại ngồi về ghế.

Hay là cậu đi thuê thêm một phòng nữa nhỉ? Không thì lát nữa cô tắm xong, còn phải chờ cậu đi tắm. Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên đã bị cậu lập tức dập tắt. Không phải, cậu vội cái gì chứ, thay cô mà vội cái gì chứ.

Thịnh Dạng xoay chiếc điện thoại trong lòng bàn tay mấy vòng, rồi dùng lực siết chặt lấy nó.

Cái phòng chết tiệt này thật sự cách âm quá kém, tiếng nước trong phòng tắm nghe rõ mồn một, cậu thậm chí còn biết cô lúc nào gội đầu, lúc nào dùng sữa tắm.

Vẫn nên đi thuê thêm một phòng thì hơn.

Cậu cầm điện thoại vừa định đứng dậy, thì tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng lại.

Động tác của cậu khựng lại.

Lộ Gia Mạt ở trong phòng tắm dùng khăn tắm lau bớt nước trên người, rồi quấn mình trong áo choàng tắm.

Lúc vào phòng tắm, cô không mang theo thứ gì, cho nên… bây giờ bên trong áo choàng tắm của cô chẳng có gì cả. Cô nâng hàng mi, nhìn bản thân trong gương.

Trên mặt gương phủ một lớp hơi nước mỏng, mờ mịt, chỉ có thể lờ mờ thấy bên ngoài áo choàng, gò má và cổ cô đều bị hơi nước hun cho ửng hồng.

Cô cắn nhẹ môi, hít sâu một hơi, rồi đẩy cửa phòng tắm ra.

Vừa bước ra, ánh mắt cô đã chạm phải ánh nhìn của Thịnh Dạng. Cậu nhìn cô thật sâu, các ngón tay vô thức cọ hai cái lên quần, rồi đứng dậy, có phần không tự nhiên nói: “Sao không sấy tóc?”

Lộ Gia Mạt siết chặt khăn tắm trong tay, mắt mở to nhìn cậu. Trên người cô hơi nước còn chưa khô, trong mắt lại càng nhiều hơi nước hơn. Cô không trả lời câu hỏi đó của cậu, mà hỏi thẳng: “Anh đi tắm à?”

Thịnh Dạng mím môi, ánh mắt nhìn cô, dừng lại hai giây, “Ừ.”

Cậu đi vào phòng tắm, trước tiên lấy máy sấy tóc ra đưa cho cô, rồi mới quay lại đi tắm.

Lộ Gia Mạt ôm máy sấy tóc nhưng không sấy đầu. Đợi tiếng nước vang lên, cô cầm điện thoại từ trên bàn xuống, ngồi xổm bên bức tường cạnh bàn, hít sâu một hơi, ngón tay mở khóa màn hình, tìm Khâu Quả trong danh sách.

[Axit Kiềm Muối: Cậu có loại phim đó không?]

Khâu Quả phải hai phút sau mới trả lời.

[Quả Quả Không Ăn Quả: ???]

[Quả Quả Không Ăn Quả: ???????????]

[Quả Quả Không Ăn Quả: Là loại phim mình đang nghĩ tới à?]

Lộ Gia Mạt nhìn màn hình điện thoại, hàm răng cắn môi chặt hơn.

[Axit Kiềm Muối: Ừm ừm]

[Quả Quả Không Ăn Quả: Để mình gửi cậu mấy link, cậu xem cái nào mở được]

Không bao lâu sau, Khâu Quả gửi tới mấy đường link, ngón tay cô lần lượt bấm mở.

Cái đầu tiên không mở được, cái thứ hai chuyển trang rất lâu. Đến khi Lộ Gia Mạt tưởng cũng không mở được thì trang web cuối cùng cũng tải xong, trên đó là đủ loại ảnh bìa, có ảnh động có ảnh tĩnh, còn có cả những tiêu đề cực kỳ, cực kỳ thẳng thừng.

Cô đổi sang cắn một chỗ khác trên môi, ngón tay trượt xuống màn hình, chọn một cái có bìa trông tương đối bình thường rồi bấm vào. Bấm xong cũng không biết là mạng kém hay do trang web, lại bắt đầu tải chậm rì.

Cô căng thẳng nhìn chằm chằm, đến cả việc tiếng nước trong phòng tắm đã ngừng cũng không hề phát hiện.

Cuối cùng đợi rất nhiều giây, hình ảnh mới tải ra. Bộ phim chỉ có mười chín phút, vừa mở đầu đã ở trong một cảnh, chưa được mấy giây đã bắt đầu vào chủ đề chính.

Chỉ là phía nữ được tiến hành trước, một lúc sau người đàn ông phía trên mới bắt đầu c** đ*.

Ngay lúc cởi đến bước cuối cùng, mắt cô bất ngờ bị che lại từ phía trên.

Người che mắt cô, một tay vươn ra kéo cô đứng dậy, tay kia nhấn nút khóa màn hình điện thoại của cô, rồi trực tiếp ném điện thoại lên bàn.

Tim Lộ Gia Mạt đập thình thịch dữ dội, theo bản năng cô khẽ gọi cậu: “Thịnh Dạng.”

Thịnh Dạng mơ hồ đáp một tiếng. Cậu bế cô lên bằng một tay, tay còn lại vẫn không rời khỏi mắt cô. Đi được mấy bước, cậu tắt hết đèn trong phòng, rồi mới buông tay ra.

Đợi đến lúc cậu xong xuôi, mái tóc vốn chỉ mới khô một nửa của cô đã khô được bảy tám phần, nhưng tóc của cậu thì ướt sũng, từng giọt nước liên tiếp rơi xuống mắt cô, má cô, xương quai xanh của cô……

Sợ bị rơi, cô vòng chặt cánh tay quanh cổ cậu, hai chân cũng siết chặt lấy eo cậu.

“Sao anh cũng không sấy tóc vậy?” Những giọt nước này làm tim cô run lên.

Thịnh Dạng không trả lời, cúi đầu lần theo giọng nói của cô, môi chạm nhẹ lên môi cô. Hơi thở của cậu cũng toàn là hơi nước, ẩm ướt và nóng rực, “Vừa nãy em thấy rồi à?”

“Chưa, anh ta còn chưa cởi xong thì anh đã ra rồi.” Lộ Gia Mạt dịu giọng nói.

“Không được nhìn.” Cậu nói.

Lộ Gia Mạt cảm giác bọn họ đã đến bên giường, quả nhiên giây tiếp theo bước chân cậu dừng lại, chuẩn bị đặt cô xuống.

Có lẽ vì trong bóng tối không nhìn thấy, cũng có lẽ vì đang hạ xuống, cô hơi hoảng nên ôm cậu chặt hơn nữa.

Trên người cậu cũng mặc áo choàng tắm của khách sạn. Thật ra cậu không thích mặc loại quần áo khăn tắm được cung cấp sẵn này, nhưng ở đây cũng chẳng còn cách nào khác.

Lộ Gia Mạt phát hiện bên trong cậu cũng giống như cô, chẳng có gì cả. Trên tóc cậu nước vẫn đang nhỏ xuống, nhưng cô cảm thấy nhiệt độ của những giọt nước đó không nóng bằng nhiệt độ trên làn da cậu.

“Nghe thấy chưa?” Nói xong không nghe cô trả lời, cậu lại nói thêm ba chữ.

“Hả?” Đầu óc Lộ Gia Mạt đã mơ hồ rồi, nằm xuống giường, vẫn ôm chặt cổ cậu.

“Không được nhìn người khác.” Giọng cậu hiếm khi cứng rắn, nhưng môi lại đặt trên môi cô, hôn rất nhẹ.

“Vậy em chỉ nhìn anh thôi.” Lộ Gia Mạt bị cậu hôn đến hơi thở nóng lên, chủ động đuổi theo muốn hôn sâu hơn, mạnh hơn. Nhưng đầu lưỡi vừa mới thăm dò vào miệng cậu, cô đã không hài lòng than phiền: “Anh còn chẳng cho em nhìn.”

Thịnh Dạng cắn lấy đầu lưỡi đang định rút về của cô. Cậu còn đâu ranh giới gì nữa, áo choàng trên người đã tản ra, “Cho em nhìn, chỉ cho em nhìn.”

Cậu nắm lấy bàn tay cô đang đặt sau cổ mình, tùy ý đặt lên người cậu, “Cũng chỉ có em được chạm.”

Nhưng trong phòng vẫn tối om, căn bản là không nhìn thấy gì. Điều hòa chỉnh ở 24 độ, vừa hơi lạnh lại vừa hơi nóng.

Nóng là vì lòng bàn tay cậu quá nóng. Từ lúc dải thắt ở eo cô bị cậu làm lỏng ra, liền bắt đầu nóng lên, cô cũng bắt đầu nóng theo.

Bàn tay cậu chạm vào da cô, cảm nhận được cơ thể cô khẽ run lên, cậu cúi đầu hôn mạnh cô một cái, “Khó chịu thì nói với anh, sợ cũng nói với anh.”

Lộ Gia Mạt không lên tiếng, hoảng hốt theo bản năng muốn cắn môi. Cậu cảm nhận được thói quen nhỏ này của cô, ngay lúc cô sắp cắn, cậu l**m nhẹ lên răng cô, “Đừng tự cắn mình.”

Lộ Gia Mạt nắm lấy eo cậu, giọng căng chặt hỏi: “Anh biết làm không?”

Mỗi chữ cô nói ra, môi đều chạm vào môi cậu.

Thịnh Dạng hôn cô, hơi thở khựng lại một chút, rồi chóp mũi cọ cọ vào cô, khàn giọng nói: “Vừa nãy anh tra qua chút rồi.”

Và rồi hai mươi phút sau, Lộ Gia Mạt mới biết rốt cuộc cậu đã tra cái gì.

Trên người họ đắp chăn, Lộ Gia Mạt luống cuống chộp lấy tóc cậu, giọng đã khóc nức lên.

Cậu hôn cô từ trên xuống dưới. Trong chăn vốn đã nóng, hơi thở phả vào bên trong càng khiến mọi thứ như bốc cháy.

Không chỉ vậy, tóc cậu cọ lên da cô, ngứa đến không chịu nổi.

“Như vậy có thoải mái không em?” Giọng cậu bị chăn che lại, trầm thấp và khàn khàn hỏi.

Cậu hỏi mà nụ hôn vẫn không dừng, tỉ mỉ hôn không bỏ sót bất cứ chỗ nào.

Lộ Gia Mạt không muốn đối diện với chuyện này, mặt muốn vùi vào gối, nhưng eo bị giữ chặt, căn bản không nhúc nhích được.

“Có thể làm thẳng không anh?” Giọng mũi của cô quá nặng, mỗi âm tiết đều dính vào nhau, cô thật sự cảm thấy như vậy quá giày vò, lực tay nắm tóc cậu cũng mạnh thêm mấy phần.

“Không được.” Cậu trả lời rất nghiêm túc, “Sẽ khó chịu, kiểu đó đối với con gái không thoải mái đến vậy.”

Nói xong, cậu cảm nhận được cơ thể cô run dữ dội hơn, từ trên xuống dưới đều run lên, rồi Lộ Gia Mạt bật khóc.

Cậu nhận ra cô thật sự đang khóc, liền chui ra khỏi chăn, vòng tay ôm lấy cô, kéo cô vào lòng, không ngừng hôn lên má và sau tai cô, hạ giọng dỗ dành: “Đừng khóc nữa, là khó chịu à? Hay là giống lúc nãy thì thấy thoải mái?”

Lộ Gia Mạt như vừa được vớt lên từ trong nước, nước mắt vẫn chưa ngừng. Cô không biết có phải là khó chịu hay không, chỉ là k*ch th*ch quá mạnh, giọng đáng thương hỏi cậu: “Rốt cuộc anh có tiếp tục hay không đây?”

Hỏi xong, cô cảm nhận được ngón tay cậu, cơ thể run lên, càng nép vào lòng cậu hơn. Vừa nép lại vừa tủi thân hỏi cậu: “Sao anh không hôn em?”

Thịnh Dạng hôn lên tai cô một cái, “Sợ em để ý.”

“Để ý cái gì?” Cô vừa nói xong đã ý thức được điều gì đó, ngón tay và cả người đều mềm ra. Cậu còn không để ý, cô để ý cái gì chứ.

Cô chủ động hôn cậu. Cậu cảm nhận được môi cô, lại càng chủ động hôn lại cô. Hôn dính dính, mơ mơ hồ hồ đến mức chỗ nào cũng dính dấp cả.

Lộ Gia Mạt mềm mềm ôm lấy cổ cậu, miệng ghé sát tai cậu, giọng cực nhỏ cực khẽ hỏi: “Anh có thấy mùi không?”

“Ừm.” Thịnh Dạng vén lọn tóc bên má cô ra sau tai, nghiêng đầu m*t nhẹ đầu lưỡi cô, “Ngọt.”

Bình Luận (0)
Comment