Huyết Hải hàng lâm, trong ngoài tam giới đều bị cuốn vào chiến hỏa, sát ý hừng hực như đốt cháy cả tầng mây, Chu Thiên Thần Linh của Thiên Đình vận chuyển Thiên Địa Pháp Tắc, tiêu hao sát khí trong thiên địa, để tránh ảnh hưởng tới phàm nhân.
Đại chiến kéo dài ba ngày ba đêm, ba ngày sau, một tiếng "ầm” vang lên, Tích Lôi Sơn bỗng hiện lên một lỗ thủng, ba người bước ra khỏi nơi đó.
Minh Hà giáo chủ của A Tu La tộc thuộc Huyết Hải mặc quần áo gọn gàng, sắc mặt bình tĩnh, Như Lai Phật Tổ thì mặt mũi bầm dập, đầu sưng như tổ ong, Thái Thượng Lão Quân cưỡi Đại Giác Ngưu vẫn giữ nguyên nụ cười giả lả của bản thân như thường.
Sau khi dập được Hỏa Diệm Sơn, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh vẫn đang đấu địa chủ, động tĩnh trên Thúy Vân Sơn cũng khiến ba người giật bắn mình,
Tôn Ngộ Không kinh ngạc nói: "Thái Thượng Lão Quân, Phật Tổ Như Lai, người còn lại là ai?"
Sa Ngộ Tịnh lắc đầu nói: "Ta cũng không nhận ra.”
Trư Bát Giới giới thiệu: "Đại sư huynh, hắn chính là người đứng đầu Huyết Hải, cũng chính là phụ thân của Thiết Phiến Công Chúa.”
"Nói cách khác thì trận phong ba ở Huyết Hải vừa rồi đều là hắn làm ra?”
"Ta dám khẳng định không phải hắn ra tay, đều là đám thủ hạ A Tu La của hắn gây chuyện thôi.”
Tôn Ngộ Không nhìn v Trư Bát Giới, không xét về chiến lực thì con lợn này đúng là biết rất nhiều tin tức, thật không hổ danh là kẻ đã lăn lê bò toài ở Thiên Đình biết bao nhiêu năm, chờ sau khi lấy kinh chấm dứt, lão Tôn ta cũng đến Thiên Đình hỏi thăm về nội tình của tam giới mới được, cái hồ nước hồng hoang này sâu quá.
Tôn Ngộ Không đăm chiêu: "Vậy tức là hắn rất mạnh?”
Trư Bát Giới cười ha hả: "Sư huynh, ngài xem đi, không phải đến cả Phật Tổ Như Lai cũng bị đánh sao?"
Lúc này Tôn Ngộ Không mới chú ý tới trên mặt Phật Tổ Như Lai vẫn xanh tím như vậy, thậm chí mặt còn mập hẳn do với bình thường.
Minh Hà giáo chủ đứng trên mây trời, bình tĩnh nói: "Lão Quân, hiện tại đã đến Thúy Vân Sơn rồi, ngài còn có gì dặn dò chúng ta không?"
Thái Thượng Lão Quân vuốt râu: "Hai người các ngươi, một người là Tiên Thiên Ma Thần Huyết Hải Chi Chủ, một người là Đại Giáo giáo chủ trị thế chi tôn, ở trong Hỗn Độn đánh nhau thật sự là có mất thân phận, không bằng mỗi người mang theo môn nhân tán đi!
Minh Hà giáo chủ hừ một tiếng rồi mới nhìn về phía Phật Tổ Như Lai, giọng nói như có điều ám chỉ: "Sư huynh, ta sống ẩn mình trong Huyết Hải, cũng ít hỏi thăm về chuyện của hồng hoang, người thuộc Huyết Hải cũng ít chọc thị phi.
Thế nhưng lại có người cho rằng ta một con hươu non dễ bắt nạt, còn dám trấn áp cả hậu bối ta, thật sự cho rằng Nguyên Đồ A Mũi song kiếm bất lợi?
Bảo ra cho A Tu La tộc lui về phía sau cũng được thôi, ta muốn Phật Giáo công khai xin lỗi nữ nhi đáng thương của ta.”
Thái Thượng Lão Quân nhìn về phía Phật Tổ Như Lai, bất đắc dĩ: "Mọi chuyện cũng vì ngươi không đúng.”
Đa Bảo Như Lai chắp hai tay hành lễ, hắn bắt đầu dùng giọng điệu đáng thương kể lể: "Lão Quân, thất thánh định Tây Du, Thiên Đạo cũng đã đồng ý, thế nhưng phu thê Ngưu Ma Vương lại bị người khác xúi giục rồi làm ra chuyện cướp bóc Đường Tam Tạng, đệ tử Phật Giáo đã nhiều lần đến đòi nhưng bọn hắn thề chết không trả, đệ tử cũng chỉ có thể trấn áp bọn hắn, đệ tử làm vậy cũng là vì đại cuộc.”
"Nói nhảm! Ngọc La Sát nhà ta từ nhỏ đã là phận nữ nhân hiền lương thục đức, dịu dàng nho nhã, không bao giờ chủ động trêu chọc nhân quả, đừng nói chỉ là một tên Đường Tam Tạng nho nhỏ, cho dù là Tiên Thiên Chí Bảo đặt ở trước mặt nàng, không phải thứ của nàng thì nàng cũng sẽ không liếc mắt lấy một cái.”
"Ngưu Ma Vương và Thiết Phiến Công Chúa đều đã thừa nhận, há có thể giả dối?”
"Nếu bọn hắn đã thừa nhận, vậy hiện tại Đường Tam Tạng đang ở đâu?” Minh Hà giáo chủ lạnh mặt nhìn Phật Tổ Như Lai.
Phật Tổ Như Lai cũng không kìm nén được lửa giận thêm nữa, cao giọng quát: "Minh Hà giáo chủ, nếu bây giờ ta đưa được Đường Tam Tạng ra thì ngươi còn có gì để nói?"
Trong tay Phật Tổ Như Lai xuất hiện một đóa Kim Liên thập nhị phẩm, sau đó hắn lại đưa một luồng khí tức của Đường Tam Tạng tiến vào Kim liên, đương nhiên, chỉ dựa vào từng đó thì Như Lai chưa thể tìm được Đường Tam Tạng đang nơi đâu. Nhưng Kim Liên thập nhị phẩm chính là chí bảo của Thánh Nhân, còn là chí bảo số mệnh của Phật Giáo. Chỉ cần Đường Tam Tạng còn ở trong tam giới thì Kim Liên thập nhị phẩm đều có thể tìm được.
Phật Tổ Như Lai ném đóa Kim Liên trong tay ra xa, trong nháy mắt nó đã xé gió lao đi.
Thần Thánh chư thiên đều dõi theo tiến triển của cuộc gặp mặt này, chú ý đến chuyện xảy ra ở Thúy Vân Sơn, Như Lai Phật Tổ tố cáo công chúa của vùng Huyết Hải cướp Đường Tam Tạng, Minh Hà giáo chủ nói thẳng Như Lai Phật Tổ là kẻ bịa đặt, một vụ án ảnh hưởng đến thế cục của tam giới sắp được công bố sự thật.
...
Tại Ngũ Hành Tuyệt Vực, ba người Khổng Y, Hồng Hài Nhi, Đường Tam Tạng đang ngồi trên một ngọn núi tuyết trắng xóa.
Giữa ba người ngồi quây kín lại rồi để chừa ra một khe hở ở giữa, lửa đỏ từ đó phun ra hừng hực, phía trên đó là một nồi lẩu đang sôi trào, ba người đang ăn lẩu.
"Pực..."" Đường Tam Tạng mở rộng cổ áo da hổ, đầu đầy mồ hôi mà xuýt xoa: "Nóng quá! Công chúa, đây là lẩu gì vậy? Cảm thấy như có ngọn lửa đang cháy trong cơ thể ta vậy.”
"Lẩu Chu Quả.”
Hồng Hài Nhi đặt đũa xuống, có vẻ khá bất mãn: "Tiểu Y, ném tên hòa thượng này đi đi! Hắn ta ở đây đang phá nát thế giới hai người của chúng ta đấy, nàng xem hắn còn mập lên rồi kia kìa.”
Đường Tam Tạng sờ sờ thịt thừa trên bụng mình, hình như hắn mập hơn thật. Ôi, dạo này bần tăng sa đọa quá đi thôi!