Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1067 - Chương 1067: Lại Có Âm Mưu Gì Đấy

Chương 1067: Lại có âm mưu gì đấy

Bạch Cẩm thở dài: “Thế thì không ạ, đệ tử suy nghĩ thì cảm thấy bẩm báo sư phụ cùng sư bá thì các vị ấy có thể xuất phát từ sự yêu thương với đệ tử mà đi chất vấn Nữ Oa nương nương, nhưng mang đến hậu quả chính là Nữ Oa nương nương, nhưng như vậy chẳng khác nào khiến Nữ Oa ghi thù sao, kết thù với một Thánh Nhân cũng không phải chuyện tốt gì.

Hơn nữa Nữ Oa nương nương là một vị Thánh Nhân trung lập, có thể nói là người có liên quan mật thiết đến thế cục của hồng hoang, cho nên đệ tử chỉ có thể nhịn.”

"Hừ! Nữ Oa càng ngày càng không ra gì.”

Bình Tâm nương nương đưa tay sờ sờ đầu Bạch Cẩm, vui mừng: “Vậy thì đúng là ngươi phải chịu thiệt rồi, sau này ta sẽ đòi món nợ đó lại cho ngươi.”

Bạch Cẩm kiên cường: “Đệ tử không thiệt thòi gì.” Bàn tay đấm chân Bình Tâm nương nương càng thêm sức.

Bạch Cẩm lại tò mò hỏi: "Nương nương, người làm sao biết chuyện ta dệt một trăm chiếc váy tiên kia?"

"Thì chính miệng Nữ Oa nói cho ta biết, ngươi tặng ta “một cái” túi xách, sau đó đưa cho Nữ Oa “một trăm” cái váy tiên, ta còn tưởng rằng ngươi quên luôn ta rồi đấy!” Bình Tâm nương nương mỉm cười nhìn Bạch Cẩm, đặc biệt nhấn mạnh vào số lượng của mấy món đồ.

Bạch Cẩm lập tức nghiêm mặt: “Nương nương, đệ tử dệt cho Nữ Oa nương nương một trăm chiếc váy tiên nhưng đấy là do bị ép thôi, như thế thì sao so sánh được với chiếc túi xách mà đệ tử tự tay dâng cho ngài được, cái túi kia là món quà đệ tử tỉ mỉ thiết kế rồi vất vả luyện chế, nó ẩn chứa tấm lòng sắc son của đệ tử kia mà.”

"Ừ!" Bình Tâm nương nương gật gật đầu hài lòng, Bạch Cẩm nói như vậy thì nàng vui rồi, nhưng Nữ Oa lại dám dối gạt ta, còn nói đó là đồ Bạch Cẩm hiếu kính nàng, nhưng sự thật lại là nàng ta đòi mới được, đúng là kẻ không biết xấu hổ.

Bình Tâm nương nương: “Lần sau mà có xảy ra chuyện này thì ngươi cứ nói với ta, ta sẽ xử lí giúp ngươi.”

Bạch Cẩm cảm động: “Nương nương, ngài đối xử với đệ tử tốt quá.”

Bình Tâm nương nương lộ ra nụ cười ôn hòa: “Đừng sợ, sau này sẽ làm chỗ dựa cho ngươi.”

"Tích!" Bỗng có một tiếng động lanh lảnh vang lên.

"Chủ nhân, Thạch Cơ tiên tử muốn gọi video với ngài.” Giọng nói của Tiểu Kim vang lên.

"Nương nương, đệ tử xin nhận cuộc gọi video này đã, có thể là Thiên Đình có việc.”

"Ừ! Đi đi."

Bạch Cẩm đứng dậy lùi sang một góc: “Tiểu Kim, nhận cuộc gọi video.”

Một màn hình mở ra trước mặt hắn, khuôn mặt Thạch Cơ hiện ra bên kia màn hình.

“Thạch Cơ, có việc gì ư?”

"Sư huynh, công chúa của Huyết Hải Tu La tới rồi.”

Bạch Cẩm mỉm cười: “Thế gian cũng đã qua một năm rồi! Cuối cùng thì nàng ta cũng đến, lần này chúng ta sẽ đóng vai ác vậy.

Thạch Cơ, ngươi nghe rõ lời ta đây, nếu La Sát Công Chúa muốn gặp Ngưu Ma Vương thì ngươi cứ dẫn nàng đi gặp hắn, trước đó nhớ dặn Ngưu Ma Vương biểu hiện ra bản thân thật thê thảm vào, còn phải biểu hiện được sự hối hận nữa.

Nếu nàng xin các ngươi thả Ngưu Ma Vương thì cứ từ chối thẳng, nói Ngưu Ma Vương vi phạm giáo quy của Tiệt Giáo, nhất định phải chịu hình phạt Thần Hồn Câu Diệt bằng thiên lôi, dưới tình huống cần thiết có thể vận dụng vũ lực trục xuất khỏi Thiên Đình.”

Thạch Cơ có vẻ khá chần chờ: “Nếu Minh Hà giáo chủ nhúng tay thì sao?"

Bạch Cẩm mỉm cười: “Yên tâm đi! Lúc này Minh Hà giáo chủ sẽ không nhúng tay vào chuyện này đâu, cuối cùng còn có phải cảm tạ chúng ta ấy chứ.”

"Vâng! Ta sẽ làm theo lời của sư huynh.”

Hình ảnh co lại, video kết thúc.

Bạch Cẩm trở lại tảng đá xanh lúc nãy mình ngồi rồi tựa người vào giường mây.

“Ngươi với Minh Hà giáo chủ lại có âm mưu gì đấy?” Bình Tâm nương nương tò mò.

"Khởi bẩm nương nương, chuyện là như vậy, năm đó La Sát Công Chúa lựa chọn Ngưu Ma Vương nhưng không được Minh Hà giáo chủ nên hai cha con đã sinh ra xích mích.

Hiện tại vì muốn hòa hoãn quan hệ của hai người đó, cũng được sự nhờ vả của Minh Hà giáo chủ nên ta đã đồng ý giúp hắn, để Thiên Đình đứng ra làm người xấu một lần.

Kế hoạch của đệ tử là từ chối yêu cầu thả Ngưu Ma Vương của La Sát Công Chúa, đồng thời tung tin sẽ thi hành án tử hình đối với Ngưu Ma Vương, đợi đến khi La Sát Công Chúa hết cách thì Minh Hà giáo chủ sẽ xuất hiện giải quyết mọi vướng mắc, trở thành tia sáng duy nhất trong cơn tuyệt vọng của Thiết Phiến Công Chúa, sau đó tiến vào Thiên Đình, cứu Ngưu Ma Vương.

Đến lúc đó, quan hệ của hai cha con cũng sẽ dịu bớt, cả gia đình Ngưu Ma Vương cũng có thể đoàn tụ, ai cũng vui mừng.”

Bình Tâm nương nương nghĩ một chút đã hiểu được mọi việc, nàng lại nói một câu sâu xa: “Ngươi tính hay đấy nhỉ, vậy thì sau này Minh Hà giáo chủ cũng trở thành trợ lực của ngươi.”

"Hà hà, nương nương, ta không nghĩ nhiều đến vậy đâu, đệ tử chỉ đơn thuần muốn giúp người mà thôi.”

“Vậy ngươi có đồng ý giúp ta một việc không?”

"Nương nương xin cứ sai bảo, đệ tử có chết cũng sẽ giúp nương nương, đừng nói là giúp người một việc, một nghìn, mười nghìn việc cũng không thành vấn đề.”

Bình Tâm nương nương mỉm cười: “Không đến mức mười vạn đâu, ta rất thích cái túi xách mà ngươi tặng ta hôm trước, nhưng một cái thì dùng đi dùng lại không có đủ.”

"Được nương nương yêu thích chính là vinh hạnh của đệ tử, đệ tử quay sẽ liền giúp nương nương làm một cái khác.”

Bình Tâm nương nương khẽ lắc đầu.

"Hai cũng được, đệ tử về sẽ làm cho ngài ngay.”

Bình Tâm nương nương vẫn lắc đầu.

"Hai cũng không đủ sao, vậy ta tặng nương nương ba cái, cùng lắm thì vất vả một chút.”

Bình Tâm nương nương vẫn mỉm cười lắc đầu.

"Bốn cái?"

"Năm cái?"

"Sáu cái?"

“Mười cái?"

Bình Luận (0)
Comment