Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 1128 - Chương 1128: Kiếp Khí Nhập Thể

Chương 1128: Kiếp khí nhập thể

"Ha ha, ta nhớ ra rồi! Hình như ngươi bị Nữ Oa nương nương cắt đứt sợi chỉ nhân duyên, ta cũng mới biết tin. Hãy nén bi thương, nén bi thương!" Ngọc Hoàng Đại Đế ở bên cạnh cười trên nỗi đau của người khác.

"Hừ hừ, ngươi cứ cười vui vẻ đi! Dương Thiền công chúa nhà ngươi sắp dẫm vào vết xe đổ của Dao Cơ rồi đó!"

"Gì cơ?" Ngọc Hoàng Đại Đế thốt lên đầy kinh hãi, nụ cười tắt lịm, vội vàng hỏi: "Bạch Cẩm sư điệt, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Lúc trước Như Lai Phật Tổ tố cáo ta trước mặt Thái Thượng Thánh Nhân, tuy không ảnh hưởng gì tới ta, nhưng tâm trạng không tốt nên ta xuống Hạ Giới giải sầu.

Bất tri bất giác ta đi đến Hoa Sơn, gặp Dương Thiền dưới chân núi. Trạng thái hiện tại của nàng rất bất thường, hình như đã động lòng phàm."

"Hài tử lớn rồi, ắt có thất tình lục dục. Nhưng điều này không thể chứng tỏ Dương Thiền sắp dẫm vào vết xe đổ của Dao Cơ đúng không? Sư điệt, có phải ngươi căng thẳng quá rồi không?"

"Đương nhiên là không chỉ có vậy. Sau khi nhận thấy Dương Thiền không ổn, ta lập tức đi Nguyệt Lão Cung để kiểm tra sợi chỉ nhân duyên của Dương Thiền, phát hiện sợi chỉ nhân duyên của nàng hiện đang nối với một phàm nhân."

Ào! Hồ bơi bỗng nổ tung, nước văng bốn phía, một đạo thân ảnh từ trong bọt nước lao ra. Đế bào bên cạnh tự động bay đến, khoác lên người Ngọc Hoàng Đại Đế.

"Bệ hạ, ngài định đi đâu?"

"Nguyệt Lão Cung!"

Bạch Cẩm nhìn hồ bơi vơi đi một nửa, tiếp tục nhíu mày trầm tư. Dương Thiền, ngươi tuyệt đối đừng làm chuyện ngu ngốc!

Chốc lát sau, Bạch Cẩm ra khỏi hồ bơi. Thôi kệ, không nghĩ nữa, chuyện này cứ như bị một đám sương mù dày đặc che kín, mình không thể nhìn rõ nên không tiện ra tay, hay nói chính xác hơn là không biết phải ra tay từ đâu, cho nên mới báo cho Ngọc Hoàng Đại Đế. Chuyện nhà hắn thì để hắn tự xử lý, lựa chọn thế nào cũng do hắn gánh chịu.

Ngọc Hoàng Đại Đế đi chuyến này không trở lại, Thiên Đình dần chìm vào bóng tối, Thái Cổ Tinh Thần treo lơ lửng trên Thiên Đình, tựa như có thể chạm đến.

Sáng sớm hôm sau, Mão Nhật Tinh Quân hót một tiếng chấn động Thiên Đình, quần tinh náu mình, chư thần quy vị. Thái Cổ Đại Nhật chiếu sáng trên thần điện của Thiên Đình, ánh sáng chói mắt lấp lánh, cả Thiên Đình trở nên náo nhiệt.

Bạch Cẩm vừa ngáp vừa đi ra cổng Điểu Sào, bước chân bỗng khựng lại, ngạc nhiên gọi: "Bệ hạ!"

Ngọc Hoàng Đại Đế mặc thường phục đứng trước Điểu Sào, xung quanh không có ai khác, ngay cả Thái Bạch Kim Tinh thường ngày như hình với bóng cũng không ở đây.

Ngọc Hoàng Đại Đế xoay người nhìn Bạch Cẩm, khẽ mỉm cười hỏi "Không quấy rầy ngươi chứ?"

"Không hề, ta cũng vừa mới dậy. Bệ hạ đến tìm ta sớm như vậy có việc gì?"

"Ngươi đi theo ta."

"Đi đâu?"

"Đi theo ta là biết."

Ngọc Hoàng Đại Đế đi ra ngoài, Bạch Cẩm lập tức đuổi theo, trong lòng đã có suy đoán. Hắn cười khổ, không phải chứ? Sao mấy chuyện phiền phức này cứ đến tìm mình vậy?

Hai vị Đế Quân của Thiên Đình đi qua Nam Thiên Môn, đáp xuống bên ngoài Lưu Gia Thôn dưới chân núi Hoa Sơn ở Nam Chiêm Bộ Châu.

Trên bờ sông cỏ rậm um tùm, Dương Giao và Dương Tiễn đang chơi đùa với một anh nhi, tiếng ếch kêu trong sông vang lên từng hồi.

Bạch Cẩm và Ngọc Hoàng Đại Đế nhìn từ xa.

Bạch Cẩm cảm thán: Bệ hạ, rốt cuộc ngài vẫn cho phép nàng sinh hài tử sao?"

Ngọc Hoàng Đại Đế gật đầu, trầm giọng nói: "Trong lòng Dương Thiền có ma chướng, nếu ta cương quyết ngăn cản thì e là nàng sẽ nhập ma, rơi vào Ma Giới."

"Vì thế ngươi mặc kệ nàng làm trái thiên điều? Cữu cữu mà làm như vậy sao?" Bạch Cẩm bực mình cà khịa.

Ngọc Hoàng Đại Đế nghẹn lời, ánh mắt lúng túng. Hắn thấp giọng nói: "Thật ra Dương Thiền có tâm chướng là một lý do, còn một lý do nữa là ta cũng muốn thử xem có thể cứu Dao Cơ ra ngoài không. Như vậy mới xem như thật sự đoàn viên."

"Nàng định làm gì?"

"Dương Thiền chủ động vi phạm thiên điều, tất nhiên sẽ bị thiên điều phát hiện. Đến lúc đó, ta sẽ học theo Hạo Thiên, trấn áp nàng dưới Hoa Sơn, tin tức đệ tử của Nữ Oa nương nương vi phạm thiên điều sẽ lan truyền khắp tam giới."

Nữ Oa nương nương là Thánh Nhân, chí tôn chí quý, há có thể trơ mắt nhìn đệ tử của mình bị giam giữ. Nàng nhất định sẽ ra tay, mà Nữ Oa nương nương ra tay chính là cơ hội sửa đổi thiên điều."

"Nữ Oa nương nương đã bế quan!"

"Chúng ta có thể chờ đợi. Khi nào Nữ Oa nương nương xuất quan, ta sẽ dùng Hạo Thiên Tháp bao phủ Hoa Sơn, trong thời gian ngắn thiên điều không thể phát hiện ra sự tồn tại của Dương Thiền và hài tử này."

Bạch Cẩm cạn lời: "Bệ hạ, ngài đã nghĩ đến chuyện nhỡ đâu Nữ Oa nương nương không ra tay thì sao? Nói cách khác, chẳng may Dương Thiền xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao? Lỡ như nương nương không có năng lực sửa đổi thiên điều thì sao?

Cho dù nương nương sửa đổi thiên điều, Dương Thiền dám ép buộc Nữ Oa nương nương như thế, không sợ nương nương trách phạt sao? Sư thúc, ngươi đã nghĩ đến những vấn đề này chưa?"

Ngọc Hoàng Đại Đế lắc đầu, rồi lại gật đầu.

"Sư thúc, ngài có ý gì?"

Ngọc Hoàng Đại Đế bất đắc dĩ nói: "Ta đã nghĩ đến những vấn đề này, nhưng Dương Thiền hoàn toàn không quan tâm, kiên quyết muốn đánh cược một ván."

Bạch Cẩm nhíu mày: "Dương Thiền sống ở Oa Hoàng Thiên ngàn tỉ năm, tuy có hơi thuần phác nhưng tuyệt đối không xốc nổi như vậy."

"Ta đã từng nghi ngờ có phải nàng bị người khác tính kế hay không, nhưng ta không phát hiện thấy lực lượng bất thường trên người Thiền Nhi."

"Kiếp khí nhập thể."

"Ngươi nói gì?"

Bạch Cẩm nặng nề cất lời: "Hành vi hiện tại của Dương Thiền rất giống biểu hiện của kiếp khí nhập thể trong lượng kiếp. Nhân quả dây dưa, kiếp khí che mờ tâm trí."

Bình Luận (0)
Comment