Ngọc Lâu lão đạo thong dong đi về hành cung của giáo chủ.
Hắn bước vào hành cung đúng lúc Huyễn Đào Ma Tôn đi ra. Trông thấy Ngọc Lâu lão đạo đi tới, Huyễn Đào Ma Tôn bỗng dừng bước, lập tức chuyển hướng tránh đi, trong lòng vô cùng bi phẫn. Thiết nghĩ ta là Ma Tôn của Ma Giới, Đại trưởng lão của Ma Giới, nội trợ hiền đức của giáo chủ đại nhân. Vậy mà lại không thể chọc vào một lão bất tử đến từ hồng hoang tam giới, đúng là kỳ quái!
Lão đạo sĩ này quá tà môn, lần nào ở chung với hắn cũng không có chuyện tốt, nhiều lần mình suýt chết, may mà giáo chủ phù hộ.
Ngọc Lâu lão đạo đi vào thiên điện, tùy ý ngồi xuống trước bàn, vươn tay phất qua mặt bàn. Mặt bàn bình thường không có gì lạ lập tức biến thành Huyễn Hải, khẽ nhấp nhô bất định, vô số tinh quang lướt qua lướt lại trong đó.
Haiz! Ngọc Lâu lão đạo thở dài, lẩm bà lẩm bẩm: "Tinh Vực không quy vị thì Ma Giới vẫn còn khuyết thiếu. Bây giờ Ma Giới đã dung nhập hồng hoang, Ma Giới hoàn chỉnh mới có thể làm cho bản nguyên của hồng hoang vững vàng hơn. Hiện tại đã đến lúc."
Trong thiên địa có âm ắt có dương, có chính ắt có tà. Tam giới là cực dương của hồng hoang, Ma Giới là cực âm của hồng hoang. Dương lớn hơn âm tức là hồng hoang ở thế chính đạo đại thịnh. Âm lớn hơn dương tức là hồng hoang rơi vào cảnh quần ma loạn vũ.
Thiên Đạo vô tình, không quan tâm âm dương chính tà. Nhưng Hồng Quân có tình. Thân hợp đạo vốn là một tia sinh cơ trấn áp vì chúng sinh hồng hoang. Khi Ma giới xuất thế, Hồng Quân mới ra tay phá hủy Tinh Vực của Ma Giới, khiến cho Ma Giới không được viên mãn, âm khó thắng dương.
"Nhưng bây giờ đã đủ rồi. Tinh Vực mãi không quy vị, cuối cùng sẽ tổn hại đến bản nguyên của Ma Giáo.
Kế sách Tinh Ma của Tiểu Bạch Cẩm rất hay, Tinh Vực có thể khôi phục như cũ, Ma Giới viên mãn, bản nguyên của hồng hoang cũng sắp mạnh hơn."
Huyễn Hải trên mặt bàn nhanh chóng phóng to. Thân ảnh Bạch Cẩm xuất hiện trong Huyễn Hải, đi trong Tinh Hà, vươn tay giữ lấy từng mảnh lưu tinh rồi tiện tay cất vào trong tay áo. Hắn ngâm nga hát tiểu khúc, giọng hát vang lên rõ ràng: "Xa nhà khổ cực, xa nhà khó khăn. Sau khi nhà xa, thật là chua xót!
Cuộc sống tha thương biết bao khổ cực, cuộc sống tha thương biết bao khó khăn.
Nhớ sư phụ, nhớ Thiên Đình, chúng thần tam giới đang ngóng trông mỏi mòn.
Ở nhà có rất nhiều người thân thân thiết, rời nhà mọi việc bên ngoài đều gian nan.
Hài tử lang thang cũng cần được yêu thương. Ngươi có hiểu không, ngươi có biết không.
Ngươi không hiểu, ngươi không biết nỗi khổ trong hài tử lang thang..."
Trên trán Hồng Quân Đạo Tổ chảy đầy vạch đen. Đây là đệ tử đắc ý của Thông Thiên? Sau khi đến Ma Giới, đầu tiên hắn thu phục ngàn vạn Ma tộc, thành lập Ma Giáo, tự mình làm giáo chủ Ma Giáo. Tiếp đó, hắn gặp Ma Tổ, được Ma Tổ coi trọng, giao trọng trách. Bây giờ ngày nào hắn cũng ăn chơi nhảy múa, sao mình không thấy hắn có gì khó khăn khổ cực?
Ngọc Lâu đạo trưởng thở dài: "Haiz, Bạch Cẩm đúng là chẳng giống đệ tử của Thông Thiên tí nào.
Ừm, cũng không giống đệ tử của Thái Thượng và Nguyên Thủy."
...
Trong Huyễn Hải, Bạch Cẩm ngồi xếp bằng trên một con Tinh Thú to bự, trên trán hiện thần văn. Lực lượng mạnh mẽ hình thành một vùng Thượng Thanh Lĩnh Vực màu xanh, vô số lưu tinh màu bạc lướt nhanh trong đó.
"Thiên Địa Đại Dong Lô!"
Ầm!
Đột nhiên Thượng Thanh Tiên Quang thu nhỏ lại, hình thành một lò luyện màu xanh, đè lên Cửu Cung Bát Quái, phân bố chư tinh. Tam Muội Chân Hỏa cuồn cuộn cháy hừng hực trong đó.
Ù! Ù! Ù! Lò luyện màu xanh giống như đang hít thở, dần thu nhỏ lại. Trong quá trình ấy, vô lượng tinh thần chi lực vừa hỗn loạn vừa hung tàn từ miệng Cửu Cung Bát Quái bị hút vào trong đó.
Không lâu sau, Bạch Cẩm bỗng mở mắt ra, trong mắt phát sáng lấp lánh, Đại Đạo Pháp Tắc lóe lên trong đồng tử, sau đó khôi phục lại như thường, uy thế hào hùng cũng biến mất. Hắn mỉm cười lẩm bẩm: "Viên tinh hạch thứ nhất đã ngưng tụ xong, đây là Thái Bạch Kinh Thiên."
Thiên Địa Đại Dong Lô mờ dần rồi biến mất. Một viên lõi tinh thần lấp lánh lơ lửng giữa không trung, trong đó ẩn chứa tồn tại cực kỳ đáng sợ, lực lượng tràn trề đang ngủ say trong đó, giống như một phương Đại thế giới.
Tuy nhiên, lực lượng ẩn chứa bên trong tinh hạch không ngừng xung đột và bài xích, có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Mặc dù đã luyện thành một thể, nhưng khó có thể lâu dài. Bây giờ điều cần phải làm là dùng Đại Đạo Trấn Phù củng cố tinh hạch.
Bạch Cẩm bay lên, vỗ bộp lên tinh hạch Thái Bạch Kim Tinh. Bùm! Trong Huyễn Hải nổ ra từng làn sóng tinh quang, sóng lớn dâng trào dữ dội.
Trong Hắc Tiêu Cung, Ma Tổ cúi đầu nhìn xuống bên dưới. Trong tầm mắt hắn, Huyễn Hải yên ả suốt vô số năm đã dậy sóng, nhấp nhô bất định.
La Hầu lẩm bẩm: "Bạch Cẩm làm gì mà có thể rung chuyển cả Huyễn Hải?"
Lực lượng to lớn như vậy giống như trực tiếp rung chuyển Tinh Vực. Lẽ nào hắn thật sự tìm được cách khôi phục Tinh Vực như cũ?
Trong Huyễn Hải, Bạch Cẩm đè tay lên tinh hạch, Thượng Thanh Tiên Quang trong lòng bàn tay ngưng tụ thành một tấm Đại Đạo Phù Văn, không ngừng dung nhập vào tinh hạch. Theo sự dung nhập của Đại Đạo Phù Văn, lực lượng bên trong tinh hạch dần trở nên ôn hòa, cuối cùng yên tĩnh như chìm vào giấc ngủ say.
"Phù!" Bạch Cẩm thở phào, quả nhiên Đại Đạo Trấn Văn mà sư gia nói có tác dụng. Đại Đạo Phù Văn này là mình tìm sư phục học hỏi. Đại Đạo Phù Văn chỉ có ba nghìn chữ, là Tiên Thiên Phù Văn chân chính, không phải tiên thần sáng chế mà là đại đạo tự nhiên, có uy năng khó lường. Nhưng không ngờ nó có thể trấn áp được cả tinh hạch.