Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 183 - Chương 183: Triệu Công Minh Áy Náy

Chương 183: Triệu Công Minh áy náy

Bạch Cẩm chắp tay thi lễ, cảm kích nói: "Đa tạ sư phụ!"

Thông Thiên phất phất tay tỏ vẻ tức giận: "Đều đi cả đi! Vi sư đang phiền muộn."

"Vâng!" Bạch Cẩm và Đa Bảo chắp tay thi lễ, sau đó xoay người rời khỏi.

Sau khi ra khỏi Bích Du Cung, Đa Bảo cười ha hả: "Sư đệ thật có thủ đoạn!"

Bạch Cẩm nghi ngờ nói: "Sư huynh, đây là ý gì? Ta làm cái gì rồi?"

Đa Bảo cười lạnh: "Ngươi dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này rất giỏi nhưng lại không giấu được ánh mắt của ta, đầu tiên là giả vờ từ chức ngoại môn thủ đồ, sau đó nhân cơ hội được sư phụ giữ lại mà đề xuất việc thành lập đội chấp pháp, quả thật thủ đoạn của ngươi rất nhiều nhưng lại không hoàn thiện. Ngươi có từng nghĩ lỡ như sư phụ đồng ý thì ngươi phải làm sao không? Vi huynh dạy ngươi một câu, tu đạo cần phải thận trọng." Sau đó hắn sải bước đi ra ngoài.

Bạch Cẩm hơi sửng sốt, hắn vội vàng đuổi theo và kêu lên: "Sư huynh, sư huynh, ngươi nghĩ nhiều rồi, ta còn mong sao sư phụ đồng ý đó! Ta thật lòng muốn từ bỏ thân phận ngoại môn thủ đồ mà!"

Bên trong Bích Du Cung, Thông Thiên khoan thai nói: "Tâm tư Đa Bảo không đủ sạch sẽ!"

Ánh mắt hắn nhìn về phía hồng hoang đại lục, toàn bộ hồng hoang đại lục đều tràn ngập kiếp khí sát phạt, đại chiến đã không còn xa rồi.

...

Bạch Cẩm đi một mạch trở về Điểu Sào của mình, hắn tiến vào Luyện Khí Thất và bắt đầu suy tính, đồng phục của đại đội chấp pháp Tiệt Giáo phải lấy nghiêm túc làm chủ, y phục nên là màu đen, còn cái gì nữa nhỉ? Dùng nguyên liệu gì đây?

Bên kia, trên Tam Tiên Đảo, Triệu Công Minh và Vân Tiêu ngồi đối diện nhau.

Triệu Công Minh uống từng ngụm từng ngụm rượu, thở ngắn than dài.

Vân Tiêu nghi ngờ hỏi: "Đại huynh, ngươi làm sao vậy? Dường như rất ưu sầu."

Triệu Công Minh bất lực nói: "Ngươi cũng biết chuyện vừa rồi đúng không?"

Vân Tiêu gật: "Biết ạ."

Triệu Công Minh thong thả nói: "Khi còn ở Đông Hải, một vài sư huynh sư đệ mới nhập môn đã từng trải qua quãng thời gian không thoải mái, bây giờ bọn hắn may mắn được bái nhập làm môn hạ của Tiệt Giáo, trong lòng khó tránh khỏi sẽ hơi mất chừng mực mà lập bang kết phái đi trả thù kẻ địch trước kia, Đông Hải Long Cung chính là một trong những đối tượng bọn hắn muốn trả thù."

Vân Tiêu gật đầu: "Ta cũng có nghe được loại chuyện này, hôm nay Bạch Cẩm sư huynh xử lý rất nghiêm nên hẳn là có thể khiến bọn hắn kinh hãi một phen."

Triệu Công Minh bưng ly rượu lên, uống vào một hớp rượu mạnh, sau đó do dự nói: "Sư muội, có phải chúng ta đã qua lại với Bạch Cẩm sư huynh quá gần rồi không?"

"Sao lại nói ra lời này?"

"Bạch Cẩm sư huynh làm việc cứng rắn như vậy, hở một tí là trục xuất khỏi sư môn, không hề lưu tình chút nào, sợ rằng sẽ khiến đồng môn oán hận, chúng ta cũng sẽ bị liên lụy."

Vân Tiêu lắc đầu: "Điều quan trọng nhất của người tu là bản tâm, sư huynh, ngươi nghĩ quá nhiều rồi."

"Không phải ta nghĩ nhiều mà là ta lo cho an nguy của các ngươi."

"Đại huynh, nếu là ngoại môn thủ đồ thì ngươi sẽ làm gì?"

Triệu Công Minh hơi do dự rồi nói: "Ta sẽ đoàn kết các sư huynh sư đệ lại, để bọn hắn chung sống hài hòa, sau đó ngầm giáo dục bọn hắn."

"Đại ca!"

"Tỷ tỷ!"

Hai tiếng tiếng kêu truyền tới từ bên ngoài.

Vân Tiêu và Triệu Công Minh đều nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy bên ngoài có hai đạo nhân ảnh đang bay tới, chính là hai vị muội muội Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu.

Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu bay đến trước mặt hai người, thần sắc vô cùng vui vẻ.

Vân Tiêu nhẹ nhàng cười hỏi: "Nhìn cái dáng vẻ này thì dường như các ngươi đang có việc vui đúng không?"

Bích Tiêu mừng rỡ nói: "Đại huynh, chúng ta vừa mới thăm dò được một tin ở Đa Bảo Đảo."

Quỳnh Tiêu vội vàng kêu lên: "Để ta nói, ta nói!"

Bích Tiêu lập tức nói nhanh hơn: "Bạch Cẩm sư huynh đề nghị sư phụ cho ngươi làm ngoại môn thủ đồ."

Quỳnh Tiêu u oán nhìn Bích Tiêu, đã nói là để ta nói rồi mà.

"Cái gì?" Đột nhiên Triệu Công Minh đứng dậy, thần sắc vô cùng khiếp sợ.

Vân Tiêu cũng hơi sửng sốt, sao Bạch Cẩm sư huynh lại đề cử Đại huynh làm ngoại môn thủ đồ?

Quỳnh Tiêu vội vàng nói: "Lời này là do Đa Bảo sư huynh tự nói, hắn nói ở trước mặt sư phụ, Bạch Cẩm sư huynh khen Đại huynh là người xử lý công việc thoả đáng, đúng mực, biết lễ tiết, chính là một thiên kiêu hiếm có, có thể trở thành ngoại môn thủ đồ của Tiệt Giáo ta, bây giờ tất cả đệ tử ngoại môn ở Đa Bảo Đảo đều đang nghị luận."

Bích Tiêu lập tức nói tiếp: "Mặc dù sư phụ không đồng ý nhưng ta lại cảm thấy ánh mắt của Bạch Cẩm sư huynh rất tốt, chỉ cần liếc mắt đã có thể nhìn ra chỗ bất phàm của Đại huynh." Khuôn mặt của nàng mang vẻ đắc ý.

Triệu Công Minh chỉ cảm thấy trong lòng nóng bừng, cảm giác áy náy mãnh liệt dâng lên, ta thì nói về khuyết điểm của Bạch Cẩm sư huynh ở chỗ Đại muội, thậm chí còn muốn cách xa hắn nhưng hắn lại dành lời khen cho ta ở trước mặt sư phụ, thậm chí còn muốn nhường thân phận ngoại môn thủ đồ cho ta, so ra thì bản thân có vẻ giống như một tên tiểu nhân lòng dạ hẹp hòi vậy.

Nguyên thần của Triệu Công Minh nóng lên, hắn đi ra phía ngoài.

Vân Tiêu đứng dậy hỏi: "Đại huynh đi đâu vậy?"

Bình Luận (0)
Comment