Bạch Cẩm lượn lờ đi tới Mạnh Bà Đình, có một lão bà ngồi trong đình, bên cạnh đặt một cái thùng to, trong chiếc thùng ấy có nước canh liên tục bay ra và chảy vào từng chiếc bát màu xám bên ngoài. Nước canh lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn.
Bạch Cẩm đi tới trước Mạnh Bà Đình rồi chắp tay thi lễ: "Bái kiến nương nương!"
Mạnh Bà mở mắt, giọng nói khàn khàn: "Sao ngươi lại tới đây?"
Bạch Cẩm đứng thẳng người rồi bước nhanh vào trong Mạnh Bà Đình, vừa đấm vai cho Mạnh Bà vừa tươi cười nói: "Lâu rồi ta không tới Địa Phủ, lo nương nương buồn chán nên ta tới thăm nương nương."
"Ha ha!"
"Nương nương, hay là để ta trông giúp người, người đi nghỉ ngơi một lát nhé?"
"Tới tầng cuối của U Minh tìm ta!"
"Dạ, nương nương, người nói gì cơ? Người muốn đến tầng cuối của U Minh sao? Nương nương yên tâm, ta nhất định sẽ đứng gác ca cuối một cách nghiêm chỉnh, tuyệt đối không để cho bất kỳ một tiểu quỷ nào đi qua, tuyệt đối sẽ không để nương nương người mất mặt." Bạch Cẩm nói rất hùng hồn.
"Ha ha, không cho tiểu quỷ qua nhưng cho chân linh qua đúng không?"
Động tác đấm vai của Bạch Cẩm không hề dừng lại, hắn vừa cười vừa nói: "Quả nhiên là không thể che giấu nương nương bất kỳ chuyện gì."
"Chân linh dễ thấy như thế mà ngươi lại đặt trong tay áo, nếu ta không nhìn thấy thì chẳng phải là bị mù sao?"
"Cũng có khả năng là nương nương lòng dạ từ bi!"
"Đừng nói nhảm nữa, đi nhanh lên!"
"Vâng!" Bạch Cẩm lùi về sau một bước, khom người chắp tay thi lễ rồi chuyển hướng đi về phía lối vào.
Chốc lát sau, thân ảnh Bạch Cẩm đã xuất hiện trước Bình Tâm Điện, hắn cất bước đi vào bên trong.
Trong chủ điện, Bình Tâm nương nương ngồi trên ghế chủ vị cao vời vợi.
Bạch Cẩm lập tức bái lạy: "Bái kiến nương nương, nương nương cát tường."
Bình Tâm nương nương lên tiếng: "Đứng lên đi!"
"Tạ ơn nương nương!" Bạch Cẩm đứng dậy, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn. Hắn quan sát Bình Tâm nương nương, sau đó vui vẻ cất lời: "Nương nương có chuyện gì vui thế ạ?"
"Ồ, sao ngươi lại hỏi vậy?"
Bạch Cẩm đọc ngâm nga: "Dáng sinh hai má lúm đồng tiền đào hoa, lông mày lá liễu đượm gió xuân. Trông có vẻ như tâm trạng nương nương rất tốt, xinh đẹp hơn mấy phần."
Bình Tâm nương nương bật cười: "Xem như ngươi dẻo miệng. Vốn dĩ tâm trạng ta không tốt nhưng bây giờ đỡ hơn rồi. Nữ Oa bảo ngươi đến đây làm gì thế?"
Bạch Cẩm thành thật trả lời: "Chư vị Thánh Nhân cho rằng Nhân tộc cần có Tam Hoàng Ngũ Đế trấn áp khí vận, Nữ Oa nương nương bảo ta đưa chân linh của Phục Hy đại thần đi chuyển thế làm Thiên Hoàng của Nhân tộc. Nữ Oa nương nương còn nói Bình Tâm nương nương đại từ đại bi, nhất định sẽ tạo điều kiện thuận lợi."
Bình Tâm cười khẽ: "Nhờ ta giúp cũng không khó, ngươi đi chuyển lời tới nàng rằng một trong Tam Hoàng Thiên, Địa, Nhân phải là người Vu tộc."
Bạch Cẩm kinh ngạc: "Nương nương, để Vu tộc làm Nhân hoàng không thích hợp lắm thì phải?"
"Ngươi chỉ cần nói cho nàng là được."
Bình Tâm nương nương vung tay lên, Bạch Cẩm lập tức biến mất trong Bình Tâm Điện.
Một khắc sau, Bạch Cẩm loạng choạng chạy bước từ trong thông đạo ra, xuất hiện trong Oa Hoàng Cung. Hắn bái lạy: "Đệ tử bái kiến nương nương, nương nương cát tường."
Nữ Oa nương nương hỏi: "Xong việc chưa?"
Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: "Khởi bẩm nương nương, Bình Tâm nương nương đại từ đại bi, nói là sẽ đích thân ra tay cho Phục Hy đại thần chuyển thế."
Nữ Oa nương nương mỉm cười gật đầu.
Bạch Cẩm ngập ngừng nói: "Nhưng Bình Tâm nương nương còn nói nàng muốn cải thiện quan hệ giữa Nhân tộc và Vu tộc, muốn để một vị Đại Vu trở thành Nhân Hoàng của Nhân tộc, dẫn dắt Nhân tộc tiến về phía trước."
Nụ cười trên mặt Nữ Oa nương nương tắt lịm, nàng hừ mũi, bực bội cất lời: "Để Vu tộc chiếm vị trí Nhân Hoàng à, nàng tính toán hay lắm. Ngươi nói cho nàng biết ta không đồng ý chuyện này." Nàng vung tay lên, thân ảnh Bạch Cẩm biến mất trong nháy mắt.
Đột nhiên Bạch Cẩm xuất hiện trong Bình Tâm Điện, hắn bái lạy: "Đệ tử bái kiến nương nương!"
Bình Tâm mỉm cười hỏi: "Nữ Oa nói thế nào?"
"Nữ Oa nương nương không đồng ý cho Vu tộc trở thành Nhân Hoàng. Nữ Oa nương nương nói nếu Vu tộc trở thành Nhân Hoàng của Nhân tộc thì Vu tộc sẽ lọt vào tầm mắt của các thế lực khác một lần nữa, rơi vào đủ loại âm mưu không phải chuyện may mắn đối với Vu tộc, mong nương nương người nghĩ lại."
Bình Tâm nương nương thoáng trầm ngâm rồi bất chợt nở nụ cười: "Ngươi báo cho Nữ Oa là ta nhường một bước. Trước đây Nhân và Vu thông hôn sinh ra Vu Nhân nhất mạch, Vu Nhân cũng là Nhân tộc, Nhân Hoàng của Nhân tộc phải có một vị là Vu Nhân." Nàng vung tay lên, thân ảnh Bạch Cẩm lập tức biến mất.
Thân ảnh Bạch Cẩm lảo đảo xuất hiện trong Oa Hoàng Cung.
Hắn chưa kịp hành lễ, Nữ Oa đã hỏi ngay: "Bình Tâm nói sao?"
"Bình Tâm nương nương nói nàng tôn trọng ý chí của nương nương, sẵn lòng lùi một bước cho Vu Nhân đảm nhận vị trí Nhân Hoàng của Nhân tộc."
Nữ Oa trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Vu Nhân cũng được xem là một nhánh của Nhân tộc nhưng ta không thể đảm bảo với nàng chuyện này. Ngoài Phục Hy do chư Thánh chỉ định ra, hai Nhân Hoàng khác đều ứng vận ra đời. Ngươi cứ nói thẳng với nàng là ta không cho phép, cho dù không có Lục Đạo Luân Hồi thì ta muốn cho Phục Hy sinh ra tại Nhân tộc cũng chẳng phải việc gì khó."