Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 299 - Chương 299: Huyền Đô Cầu Cứu Bạch Cẩm

Chương 299: Huyền Đô cầu cứu Bạch Cẩm

Đột nhiên, một thân ảnh từ trên trời đáp xuống Tam Quang Tiên Đảo, sau đó hướng về phía Bạch Cẩm chắp tay hành lễ, trịnh trọng nói: "Xin sư huynh giúp ta!"

Bạch Cẩm đứng dậy, quay người nhìn Huyền Đô nói: "Lúc ta rời đi đã dặn dò ngươi chú ý hậu duệ của Nhân Hoàng, tại sao nữ nhi của Nhân Hoàng lại bị sát hại ở Đông Hải?"

Huyền Đô buồn bã nói: "Cũng do ta quá sơ xuất, lầm tưởng Địa Hoàng sẽ suôn sẻ giống Thiên Hoàng. Bây giờ Long tộc ở Đông Hải và Nhân tộc đang ở trong tình thế dầu sôi lửa bỏng, Nhân Hoàng đã hợp lực Nhân tộc luyện chế ra khí vận chí bảo Bát Quái Tỏa Long Tỉnh, cái giếng này đủ để trấn áp cả Long tộc ở Đông Hải. Đến lúc đó, Thanh Long Giới nhất định sẽ ra tay, khi đó Nhân tộc và Long tộc sẽ thể giảng hòa được nữa. Sư huynh, ta phải làm gì bây giờ?”

Bạch Cẩm tức giận nói: "Đi ngăn cản!"

Huyền Đô bất đắc dĩ nói: "Sư huynh, uy danh của ta ở Nhân tộc kém xa so với ngươi, bây giờ toàn bộ Nhân tộc xúc động giống như liệt hỏa nấu dầu, ta không ngăn cản nổi."

Bạch Cẩm giang hai tay ra, nói: "Vậy ngươi tới tìm ta làm cái gì? Ta cũng đâu có biện pháp."

Huyền Đô nghiêm túc chắp tay hành lễ, chân thành nói: "Xin sư huynh ra tay cứu giúp."

Bạch Cẩm chắp tay đáp lễ lại, vẻ mặt đau khổ nói: "Sư huynh, ngươi đừng hại ta, hiện tại ngươi là Địa Hoàng chi sư, sự tình của Nhân tộc cũng nên do Nhân Giáo giải quyết. Nếu ta nhúng tay thì chính là đánh vào mặt mũi của Nhân Giáo, ngươi cũng hiểu rõ chứ? Vì vậy bây giờ ta không thể nhúng tay vào chuyện của Nhân tộc."

Huyền Đô đứng lên, chán nản nói: "Sư huynh, ngươi cũng coi như là Thiên Hoàng chi sư, chỉ dẫn Thiên Hoàng Phục Hy thống nhất Nhân tộc, dễ dàng mở ra một cục diện mới cho Nhân tộc ở hồng hoang. Ta vốn nghĩ rằng làm Địa Hoàng chi sư sẽ rất dễ dàng nhưng lúc đến phiên ta mới chợt phát hiện thực tế khác xa so với tưởng tượng, ta biết ta khác hoàn toàn với những gì Nhân tộc cần, tã đã đẩy Nhân tộc vào tình thế nguy hiểm, ta rất hổ thẹn với sư tôn."

Một giọng nói già nua vang lên bên tai Bạch Cẩm: "Bạch Cẩm, ngươi ra mặt xử lý thỏa đáng sự tình giữa Long tộc với Nhân tộc đi, bên trong còn có ẩn tình khác."

Bạch Cẩm nhanh chóng chắp tay hành lễ nói: "Vâng! Đệ tử tuân mệnh."

Huyền Đô cũng chắp tay hành lễ về phía Thủ Dương Sơn, mừng rỡ nói: "Đa tạ sư tôn!"

Hai người đứng lên, Bạch Cẩm do dự một hồi nói: "Huyền Đô, ngươi về Nhân tộc trước, ta đi tới Đông Hải Long Cung một chuyến để hỏi rõ sự tình."

"Được! Làm phiền sư huynh." Huyền Đô lên tiếng, đạp mây bay lên.

Trên Thủ Dương Sơn, Thái Thượng ngồi thẳng dưới gốc cây đại thụ, mở miệng nói: "Nữ Oa sư muội, ngươi có biết chân tướng của chuyện này không?"

Một đạo âm thanh trong trẻo lạnh lùng vang lên: “Thiên cơ bị một vị Thánh Nhân nào đó nhiễu loạn.”

Thái Thượng cười ha hả nói: "Ta còn tưởng rằng là sư muội làm đã chuyện này đấy! Yêu tộc phương Bắc có chút xao động."

Bên trong Oa Hoàng Cung, Nữ Oa nương nương ngồi tọa, sắc mặt có chút khó coi.

Một âm thanh uy nghiêm bỗng vang lên trong Oa Hoàng Cung: "Nữ Oa sư muội, lần này ngươi làm quá rồi, ngươi không thể làm hại Nữ Oa chỉ vì tên nó đồng âm với ngươi."

Nữ Oa nổi nóng nói: "Nguyên Thủy sư huynh, chuyện này không liên quan đến ta!"

"Vậy thì là ai? Bây giờ Nhân Long chi tranh đều do ngươi dựng lên, Thánh Nhân không nhiễm nhân quả, sau này đệ tử trong Oa Hoàng Cung của ngươi sẽ khó tránh khỏi nhân quả quấn thân, tự mà giải quyết cho tốt."

Âm thanh quan tâm của Chuẩn Đề tiếp tục vang lên: "Sư tỷ, người đang mưu đồ chuyện gì? Có thể nói cho sư đệ một tiếng hay không, để ta kịp chuẩn bị."

Két! Chuỗi Minh Châu trong tay Nữ Oa nương nương nát bấy, trong mắt mang theo tia phẫn nộ, rốt cuộc là kẻ nào đã nhúng tay vào chuyện này, tức chết ta mà!

Bạch Cẩm đi trên mặt biển, toàn bộ biển cả dậy sóng mãnh liệt, trọc lãng cuồn cuộn, từ xa có thể nhìn thấy một mảnh mây đen lướt qua mặt biển, từ trong đám mây rơi xuống một ngọn núi. Ầm! Đỉnh núi rơi xuống dâng cơn sóng trong biển rộng.

"Tinh Vệ." Một tiếng hót vang vọng bầu trời.

Bạch Cẩm đứng trên mặt biển đưa mắt nhìn Tinh Vệ Điểu đi xa. Trong truyền thuyết ở kiếp trước, Tinh Vệ vốn là tiểu nữ nhi của Viêm Đế Thần Nông, tên là Nữ Oa. Một lần nàng đến dạo chơi ở Đông Hải chẳng may chìm trong vu thủy.

Sau khi chết đi, linh hồn của nàng hóa thành Thần Điểu, loài chim này đầu có hoa văn, mỏ trắng, móng đỏ, ngày ngày ngậm đá trên Tây Sơn mang thả xuống Đông Hải, phát ra tiếng kêu thảm thiết "Tinh Vệ, Tinh Vệ". Đây chính là câu chuyện về 'Tinh Vệ lấp biển'.

Nhưng bây giờ sự tình bên trong hồng hoang lại khác xa so với truyền thuyết, Nữ Oa chết trong Đông Hải, lòng mang oán niệm thì sao có thể hóa thành Thần Điểu? Đây rõ ràng là một con Ma Điểu đã bị che khuất linh trí, chỉ còn lại bản năng báo thù, quả nhiên thần thoại chỉ mỹ hóa quá lên.

Thân ảnh Bạch Cẩm tức khắc biến mất trên mặt biển, sóng lớn cuồn cuồn, binh tôm tướng cá sắp xếp đội ngủ chỉnh tề tuần du, tràn đầy khí tức sát phạt.

Bạch Cẩm vô thanh vô thức xuyên qua đám binh tôm tướng cá đang tuần tra rồi xuất hiện trước Đông Hải Long Cung.

"Đệ tử Tiệt Giáo Bạch Cẩm, cầu kiến Đông Hải Long Vương."

Bình Luận (0)
Comment