Thái Thượng trầm tư chốc lát rồi bảo: "Bình Tâm muốn hỗ trợ Vu Nhân tộc giành lấy Nhân Hoàng tôn vị là để Vu Nhân tộc gắn kết với khí vận của Nhân tộc tạo phúc trạch cho Vu tộc. Đây mới là mục đích của nàng. Phục Hy chuyển thế vốn là Vu Nhân tộc nên Vu Nhân tộc đã chiếm vị trí Thiên Hoàng. Đối với Bình Tâm mà nói, hiện tại Nhân Hoàng đã không cần thiết. Thật ra nàng muốn Vu Nhân tộc hoàn toàn dung nhập vào Nhân tộc, tốt nhất là trong quá trình đó có thể xuất hiện một Nhân Hoàng tôn vị nữa. Về phần Nữ Oa, trước đây nàng bị Bình Tâm bẫy một lần, sao có thể cam lòng được chứ. Với tính cách của nàng, chắc chắn nàng sẽ trả thù, có lẽ ngươi chỉ là một trong những thủ đoạn mà nàng bố trí."
Bạch Cẩm suy tư: "Vu Nhân tộc dung nhập vào Nhân tộc, có vẻ như đệ tử đã biết nên làm thế nào!"
Thái Thượng khẽ mỉm cười: "Nếu ngươi hiểu rồi thì đi làm đi! Sắp tới sư bá định bế quan luyện kiếm, nếu có chuyện gì thì ngươi cứ đi tìm Nhị sư bá của ngươi!"
"Vâng!" Bạch Cẩm đứng dậy chắp tay thi lễ, sau đó xoay người đi ra khỏi đại điện.
Bạch Cẩm được Thái Thượng sư bá nhắc nhở, bỗng chốc như rẽ mây nhìn thấy mặt trời, lập tức nhìn thấy hướng đi. Chỉ cần hắn đạt được mục đích của Bình Tâm nương nương thì Nhân Hoàng tôn vị không còn quan trọng đúng không? Chắc là vậy!
Sau khi rời khỏi Côn Luân Sơn, Bạch Cẩm đi tới Trần Đô thăm Hiên Viên rồi lập tức đến Cửu Lê tộc.
Trên đại địa phía Tây Bắc hồng hoang, hàng rào thô sơ mạnh mẽ nối liền một mảnh, từng hán tử cưỡi các loại tọa kỵ chạy băng băng trong đó. Nơi này nơi này chính là bộ lạc Cửu Lê thuộc Vu Nhân tộc.
Bạch Cẩm vừa mới đến gần bộ lạc Cửu Lê, còn chưa kịp tìm hiểu tình hình thì đã có một thân ảnh cao lớn đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.
Bạch Cẩm vội vàng chắp tay thi lễ và nói: "Bái kiến Hình Thiên Đại Vu!"
Hình Thiên gật đầu, bình thản cất lời: "Nương nương đã nói cho ta biết mục đích của ngươi. Đi theo ta!"
Bạch Cẩm đi theo Hình Thiên vào trong bộ lạc Cửu Lê, tất cả các tộc nhân của bộ lạc Cửu Lê gặp bọn hắn trên đường đều rối rít tránh sang hai bên bày tỏ lòng kính nể mãnh liệt đối với Hình Thiên.
Hai người đi vào một gian cung điện rồi ngồi xuống, nhất thời không ai nói gì.
Bạch Cẩm không thân với Hình Thiên cho lắm nên không biết phải nói gì.
Còn Hình Thiên thì hoàn toàn không muốn đếm xỉa tới Bạch Cẩm. Hắn đã dạy dỗ Xi Vưu tàm tạm rồi, vậy mà đột nhiên Bình Tâm nương nương lại sắp xếp một sư phụ khác tới, rõ ràng là tới cướp công, có khi chính Bạch Cẩm cầu xin nương nương cũng không chừng.
Chốc lát sau, một người trẻ tuổi cao lớn có hai cái sừng đi vào. Hắn kinh ngạc nhìn Bạch Cẩm, sau đó quỳ một chân trong đại điện và hô: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Hình Thiên nhìn sang Bạch Cẩm rồi lên tiếng: "Vị này cũng là sư phụ của ngươi!"
Xi Vưu nhìn Bạch Cẩm, không thể làm rõ lai lịch của hắn trong một chốc một lát nhưng vẫn quay mặt về phía Bạch Cẩm, ngoan ngoãn bái lạy: "Đệ tử bái kiến sư phụ!"
Bạch Cẩm lập tức tươi cười bảo: "Đồ đệ ngoan, mau đứng lên đi!"
Xi Vưu nhìn Hình Thiên, thấy Hình Thiên gật đầu hắn mới đứng dậy.
...
Sau khi hai bên giới thiệu lẫn nhau, Bạch Cẩm tìm một nơi trong bộ lạc Cửu Lê để xây đạo cung, tạm thời sắp xếp xong xuôi.
Ba ngày sau, Bạch Cẩm dẫn Xi Vưu tới bên cạnh một dòng suối nhỏ nhưng không nói gì.
Xi Vưu hơi mất kiên nhẫn: "Sư phụ, người dẫn ta tới đây làm gì vậy? Hiện giờ bộ lạc đang chinh chiến, xin thứ lỗi cho đệ tử không thể đi xa quá lâu."
Bạch Cẩm dừng bước, cất tiếng hỏi: "Ngươi muốn theo ta học cái gì?"
Xi Vưu mỉm cười, kiêu ngạo nói: "Tạ ơn ý tốt của sư phụ nhưng mà không cần đâu, Hình Thiên sư phụ đã dạy ta rất nhiều, ta đã có đủ thực lực đánh bại Nhân tộc và trở thành Nhân Hoàng."
Bạch Cẩm khó nén thất vọng: "Ta cũng từng hỏi Phục Hy vấn đề này."
Sắc mặt Xi Vưu chợt thay đổi, hắn cuống quít hỏi: "Là Thiên Hoàng của Nhân tộc Phục Hy Đại Đế sao?"
"Lúc Phục Hy năm tuổi ta từng hỏi hắn vấn đề tương tự, hắn không học tiên pháp thần thuật, cũng không đòi trường sinh bất lão mà chỉ muốn học bản lĩnh có thể tạo phúc cho Nhân tộc, vì vậy hắn đã trở thành Thiên Hoàng."
Bạch Cẩm nhìn Xi Vưu, nghiêm mặt nói: "Thế nên ta hỏi ngươi, ngươi muốn theo ta học cái gì?"
Xi Vưu nói bằng giọng điệu khó tin: "Người là Thiên Hoàng chi sư ư?"
"Sao hả? Lẽ nào trông ta không giống?"
Ánh mắt Xi Vưu lóe lên vẻ ngạc nhiên lẫn vui mừng, không ngờ sư phụ mới lại là Thiên Hoàng chi sư. Tiếp đó hắn lại cảm thấy kiêu ngạo, quả nhiên mình chính là Nhân Hoàng trời định, ngay cả Thiên Hoàng chi sư cũng đến chỉ dạy mình. Hắn vội vàng chắp tay thi lễ: "Sư phụ, người dạy cái gì thì ta học cái đó, xin sư phụ chỉ dạy."
Bạch Cẩm nghiêm nghị cất lời: "Ta vừa nghe ngươi nói hiện giờ ngươi đã có đủ thực lực đánh bại Nhân tộc, trở thành Nhân Hoàng."
Xi Vưu gật đầu, hắn vẫn có chút tự tin này, Nhân tộc nhỏ yếu hoàn toàn không phải là đối thủ của Vu Nhân tộc.
Bạch Cẩm vừa nhìn hắn bằng ánh mắt tiếc nuối vừa lắc đầu.
Nhất thời Xi Vưu không hiểu ra sao: "Sư phụ, người đang nhìn gì thế?"
Bạch Cẩm ung dung lên tiếng: "Từ giọng điệu của ngươi ta đã nghe ra ngươi coi thường Nhân tộc và ngươi đã tách bộ lạc Cửu Lê ra khỏi Nhân tộc. Khi chính bản thân ngươi không coi mình là Nhân tộc thì dù cố đến mấy ngươi cũng không thể trở thành Nhân Hoàng."