Bạch Cẩm tỏ vẻ ngạc nhiên: “Sư phụ, lời này của người là có ý gì?”
“Ngươi cho rằng ta không có Đại Đạo Chi Chủng chắc?”
“Đương nhiên là sư phụ có.”
“Khi đó ta truyền cho ngươi bốn thanh Tiên Kiếm là Thanh Minh, Thanh Vũ, Thanh Tiêu và Thanh Vân chính là vì muốn ngươi dựa vào nó mà ngộ ra kiếm đạo của bản thân nhưng ngươi thì hay rồi, sau khi có trong tay bốn thanh kiếm, suốt mấy ngàn kỷ nguyên qua, ngươi lại hiếm khi sử dụng chúng, phỏng chừng mấy thanh kiếm đó đều đã bị rỉ sét hết cả rồi. Về sau ngươi lại lấy được kiếm trận từ chỗ Nữ Oa và Bình Tâm, dựa vào kiếm trận chi lực mà chống địch, quả thật là muốn tức chết vi sư.” Thông Thiên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nhìn Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm chột dạ nói: “Sư phụ, ta cảm thấy chúng ta có thể thông qua hòa bình để giải quyết mọi việc, vẫn nên cố gắng ít động thủ hết mức thì hơn, đừng làm mọi thứ trở nên quá rắc rối nếu có thể sử dụng quan hệ để giải quyết.”
Thông Thiên giáo chủ cúi đầu nhìn Bạch Cẩm, trong mắt tỏ vẻ cạn lời, tại sao một người anh minh thần võ như ta lại thu được một tên đệ tử lười biếng như vậy chứ? Hắn không giống ta một chút nào cả.
Bạch Cẩm lo lắng bất an hỏi: “Sư phụ, vừa rồi ngauowfi nói không biết Đại Đạo Chi Chủng là tốt hay xấu đối với ta, đây là ý gì? Chẳng lẽ nó còn có nguy hiểm sao?”
“Không có nguy hiểm nhưng dù sao Đại Đạo Chi Chủng cũng là đạo của người khác, nếu ngươi dùng nó để vấn đạo thì chính là tự chặt đứt Thánh Đồ, không còn hi vọng trở thành Thánh nữa bởi Đại Đạo là duy nhất.”
Bạch Cẩm kinh ngạc nói: “Tự chặt đứt Thánh Lộ? Sư thúc và sư bá muốn hại ta sao?”
Thông Thiên khinh bỉ liếc nhìn Bạch Cẩm, sau đó tức giận nói: “Thánh Nhân muốn hại ngươi còn cần phải sử dụng loại thủ đoạn này sao? Ngươi không khỏi quá coi trọng chính mình rồi đó."
Trong lòng Bạch Cẩm khẽ chuyển, hình như cũng đúng! Hắn vội vàng hỏi: “Sư phụ, thế thì tại sao vậy?”
“Có lẽ bởi vì bọn hắn không tin ngươi sẽ đạt thành Chuẩn Thánh!” Thông Thiên ung dung nói.
Bạch Cẩm lập tức im lặng, trong lòng đau xót, ta kém cỏi như vậy sao? Tâm trạng mừng như điên trước đó đều biến mất.
“Nếu ngươi đã muốn dùng Đại Đạo Chi Chủng để tiến vào cảnh giới Chuẩn Thánh, vậy cũng nên dùng Tiệt Thiên chi đạo của Tiệt Giáo ta.”
Thông Thiên chỉ về phía Bạch Cẩm, một đạo Đại Đạo Chi Chủng hình kiếm lập tức đâm vào trán Bạch Cẩm, đạo vựng vô hình lan rộng. Trong nháy mắt, đường vân đại đạo đã tràn ra khắp người.
“Ách.” Bạch Cẩm kêu lên, một lát sau, toàn bộ đạo văn và đạo vựng đều tiêu tán.
Bạch Cẩm vội vàng bái lạy: “Đa tạ sư tôn.”
“Cái gì mà Luân Hồi đại đạo, Tạo Hóa đại đạo, Thái Cực đại đạo, Thế Chi đại đạo, toàn bộ đều không cần lĩnh hội, ngươi chỉ cần lĩnh ngộ Tiệt Thiên chi đạo mà vi sư truyền cho thì việc bước vào cảnh giới Chuẩn Thánh sẽ dễ như trở bàn tay. Ngươi là đệ tử ngoại môn đứng đầu của Tiệt Giáo ta, Tiệt Thiên chi đạo cũng là thứ thích hợp với ngươi nhất.”
Bạch Cẩm biết điều gật đầu: “Vâng! Đệ tử nhớ rõ.”
“Đi đi!”
Thông Thiên vung tay, thân ảnh Bạch Cẩm lập tức biến mất khỏi Bích Du Cung.
...
Năm mươi nguyên thoáng qua rồi biến mất, trong những năm này, thanh thế của Tiệt Giáo tăng vọt, không ít đệ tử đã bước vào hồng hoang, nổi danh khắp tam giới, mạnh mẽ áp chế các đại giáo còn lại.
Đệ tử của Thánh Nhân thể hiện quá tốt, trong thời kỳ viễn cổ, ở hồng hoang, các cường tộc rối rít ẩn nấp, đệ tử tứ giáo liền trở thành những người cầm lái.
...
Chuẩn Đề từ hư không đi tới, sau đó tiến vào trong Thiên Ngoại Tịnh Thổ.
Ở ven bờ Công Đức Trì, Tiếp Dẫn mở mắt rồi chậm rãi nói: “Sư đệ, mưu kế của ngươi đã được chuẩn bị xong hết rồi à?”
Chuẩn Đề mỉm cười gật đầu rồi đến ven bờ Công Đức Trì ngồi xếp bằng, sau đó ôn tồn nói: “Năm mươi nguyên trước, Bạch Cẩm tiểu sư điệt áp chế Cực Lạc tịnh thổ, năm mươi nguyên sau cũng nên có người đạp phá Thiên Đình Lăng Tiêu rồi.”
“Ôi!” Tiếp Dẫn thở dài nói: “Ba vị sư huynh ở phía Đông mà biết được thì chúng ta sẽ nguy mất.”
Chuẩn Đề ôn hòa cười nói: “Sư huynh lo lắng quá rồi, nói đúng ra thì đó cũng không phải là mưu kế của ta, tâm tính của Dao Cơ chưa đủ, khi nàng gặp kiếp nạn này, ta chỉ thuận tay thúc đẩy một chút mà thôi.”
...
Ba năm sau, ầm! Hiên điều trên Thiên Đình chấn động, Tư Pháp Thiên Thần Tử Vân Lôi đi vào sâu trong Tư Pháp Thiên Thần Điện, đứng trước ngũ sắc thiên điều, trên thiên điều nở rộ hào quang.
Trong hào quang hiện lên một cảnh tượng, tại vùng đất hồng hoang ở hạ giới, trong một sơn thôn nhỏ có một nữ tử xinh đẹp đang trêu đùa với một hài nhi.
Tư Pháp Thiên Thần Tử Vân Lôi nói thầm với vẻ khó có thể tin nổi: “Dao Cơ công chúa vụng trộm kết duyên với phàm nhân, sinh hạ con cái.”
Tử Vân Lôi lập tức cảm thấy hoảng sợ, trong chốc lát, hắn không biết nên lựa chọn ra sao, nếu xảy ra sai lầm thì bản thân sẽ phải chết.
Sau khi trầm tư một lúc lâu, trên người Tử Vân Lôi xuất hiện một bộ chiến giáp, hắn xoay người bước ra ngoài, trước tiên chỉ đi ngang qua, dù sao hắn cũng không đánh lại Trưởng công chúa Dao Cơ.