Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 399 - Chương 399: Bạch Cẩm Đến Thiên Đình

Chương 399: Bạch Cẩm đến Thiên Đình

Dao Trì Vương Mẫu đi tới, bi thương nói: “Dao Cơ đã vẫn lạc rồi, sao vẫn không nói chân tướng cho bọn hắn biết?”

Hạo Thiên Thượng Đế bình thản nói: “Nói cho bọn hắn biết làm gì chứ? Chẳng lẽ nói với bọn hắn là, chính bọn hắn là người đã hại chết mẫu thân của chính mình? Nếu vậy chắc chắn bọn hắn sẽ bị tâm ma quấn thân, rơi vào ma đạo.”

Dao Trì Vương Mẫu không nhịn được nói: “Vì sao? Vì sao trước đó không nói chân tướng cho bọn hắn biết? Sao lại cứ phải rơi vào kết cục như vậy?”

Da mặt Hạo Thiên khẽ run rẩy hai cái: “Ta… ta chỉ muốn tạo áp lực cho bọn hắn nhưng sau đó lại bị Thánh Nhân nhúng tay vào, mọi thứ liền ngoài tầm kiểm soát của ta.”

“Ngươi quá tự phụ.”

Hạo Thiên hữu khí vô lực: “Phải, đều là lỗi của ta. Cứ như vậy đi! Để ta làm ác nhân đi, bêu danh cũng để ta gánh vác. Sau này hồng hoang sẽ chỉ lưu truyền Dương Giao và Dương Tiễn hiếu thảo phá núi cứu mẫu thân, sau lại anh dũng đại náo Thiên Cung. Còn về những thứ khác thì cứ để người làm cữu cữu là ta gánh vác!”

Dao Trì Vương Mẫu đi đến ngồi bên cạnh Hạo Thiên, thanh lãnh nói: “Được! Ta bồi ngươi.”

Hạo Thiên Thượng Đế quay đầu nhìn Dao Trì, nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn ngươi!”

Dao Trì hừ lạnh một tiếng nói: “Ta cũng chẳng phải là vì ngươi, ta chỉ vì hai hài tử kia, không muốn nhìn thấy bọn hắn bị tâm ma quấn thân mà rơi vào ma đạo.”

“Làm phiền Uyển Cấm thả những huynh đệ của Dương Tiễn đi! Sau này Dương Tiễn vẫn còn cần bọn hắn giúp đỡ.”

Dao Trì Vương Mẫu nói: “Hằng Nga!”

Hằng Nga tiên tử đi tới từ bên ngoài, cúi người thi lễ nói: “Bệ hạ, nương nương!”

Dao Trì Vương Mẫu phân phó: “Ngươi dẫn sáu huynh đệ Mai Sơn và Ngao Thốn Tâm của Tây Hải xuống hạ giới đi.”

Hằng Nga cung kính đáp: “Vâng!” Sau đó nàng quay người rời đi.

Bên trong đại điện, Ngọc Đế và Vương Mẫu ngồi ngay ngắn, ánh mắt ung dung nhìn ra bên ngoài, hai đạo chân linh được ném xuống từ trên Thiên Đình.

Trong Tây phương tịnh thổ, Chuẩn Đề Thánh Nhân đi vào, trên mặt mang theo nụ cười.

Bên cạnh Công Đức Trì, Tiếp Dẫn Thánh Nhân mở mắt ra nói: “Về rồi?”

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười nói: “Sư huynh, ta đã nói sẽ có người đại náo Thiên Cung, hiện tại ngươi thấy sao?”

“Sư đệ tính toán vô song.”

Chuẩn Đề Thánh Nhân cười ha hả nói: “Năm đó Bạch Cẩm uy áp Tây Phương Giáo ta, hôm nay Dương Giao và Dương Tiễn đại náo Thiên Đình. Uy phong của Thiên Đình mất sạch, đây cũng xem như là nhân quả luân hồi. Chỉ đáng tiếc là Dao Cơ Trưởng công chúa được cứu rồi, giao tình giữa Tam Thanh và Thiên Đình vẫn còn, vẫn chưa hoàn toàn trở mặt!”

“Sư đệ làm rất tốt rồi, có sư đệ ở đây thì Tây Phương Giáo ta không gì là không thể.”

“Sư huynh, bây giờ mới chỉ là bắt đầu mà thôi, tuy Dao Cơ chưa vẫn lạc nhưng mối quan hệ giữa Thiên Đình và Xiển Giáo khó mà hàn gắn lại , cuối cùng vết rách này sẽ càng ngày càng lớn. Tuy thanh thế của Tiệt Giáo lớn nhưng không có trấn giáo chí bảo, sau cùng khó mà lâu dài được. Người của Nhân Giáo lại thưa thớt, một cây chẳng thể chống vững nhà. Đợi tới lúc tam giáo kiệt sức, đến lúc đó chính là ngày Tây Phương Giáo ta hưng thịnh.”

Tiếp Dẫn gật gật đầu, mừng rỡ nói: “Sư đệ tính toán thật tài ba.”

Chuẩn Đề ngồi xếp bằng bên cạnh Tiếp Dẫn, gương mặt mỉm cười. Sau đó hắn chỉ cần chờ đợi, để mặc cho mọi việc phát triển theo thời gian, không cần nhúng tay vào nữa.

Bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện yên tĩnh trên Thiên Đình vang lên tiếng bước chân, Bạch Cẩm mặc thanh sắc trường bào đi tới chắp tay thi lễ: “Bái kiến hai vị sư thúc!”

Dao Trì Vương Mẫu bình tĩnh nói: “Bạch Cẩm, ngươi tới rồi.”

Bạch Cẩm đứng lên cười nói: “Xem ra ta đã tới trễ, Thiên Đình vừa trải qua một trận đại chiến, vô số thiên binh thiên tướng vẫn lạc. Có việc gì cần ta góp sức không?”

Dao Trì Vương Mẫu nói: “Không sao, chỉ cần vẫn còn một tia chân linh thì liền có thể tụ tiên trì trở về.”

Hạo Thiên lấy lại tinh thần, khẽ thở dài nói: “Dao Cơ vẫn lạc, Dương Giao và Dương Tiễn đại náo Thiên Cung bị ta chém giết nhục thân đầu nhập luân hồi.”

Bạch Cẩm mỉm cười nói: “Ma luyện tính cách một chút cũng tốt.”

“Với lại sư thúc à, Dao Cơ Trưởng công chúa chưa có chết.”

Hạo Thiên đột ngột đứng dậy, khó mà tin được nói: “Ngươi nói gì cơ?”

“Sư phụ ta đã không muốn Dao Cơ Trưởng công chúa vẫn lạc, dù có là Thiên thì thế nào?” Bạch Cẩm đứng trong đại điện ngạo nghễ nói.

Dao Trì cũng bật dậy, vui mừng nói: “Thông Thiên giáo chủ!”

Trong mắt Hạo Thiên tràn ngập vẻ kích động, nói: “Chẳng lẽ là Thông Thiên giáo chủ ra tay cứu Dao Cơ sao?”

Bạch Cẩm gật đầu nói: “Vâng!”

Dao Trì vội vàng hỏi: “Bây giờ Dao Cơ đang ở đâu?”

Bạch Cẩm cười nói: “Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, thập nhị lâu ngũ thành. Tiên nhân phủ ta đỉnh, kết tóc thụ trường sinh.”

Hạo Thiên vô thức nói ra: “Ngọc Kinh Sơn!” Hắn mừng rỡ bước tới: “Thật tốt! Thực sự là quá tốt rồi.”

Hắn vội vàng hướng về phía Đông thi lễ cảm kích nói: “Đa tạ sư huynh!”

Bạch Cẩm nghiêm túc nói: “Đại sư bá của ta nói, đằng sau sự kiện Dao Cơ có bàn tay của Tây Phương Giáo, việc Dao Cơ Trường công chúa hạ phàm lúc trước rất kỳ lạ, vẫn mong sư thúc cẩn thận hơn!”

Sắc mặt Hạo Thiên trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tây Phương Giáo!”

“Ta biết rồi, đa tạ sư điệt.”

“Vậy ta liền trở về phục mệnh.”

Bình Luận (0)
Comment