Nguyên Thủy nhìn Thái Thượng, hơi bực bội nói: “Đại huynh, ngươi nói gì đi chứ!”
Thái Thượng im lặng, quả nhiên lại đẩy lên người ta. Hắn ung dung thở dài nhìn Thông Thiên nói: “Thông Thiên, trở về phân tán tất cả đệ tử ra đi!”
Ánh mắt Thông Thiên lăng lệ, quát: “Tuyệt đối không thể!” Thân ảnh hắn biến mất khỏi vị trí.
Nguyên Thủy tức giận nói: “Đại huynh, ngươi nhìn hắn xem, không biết tốt xấu. Chẳng lẽ chúng ta còn hại hắn được sao?”
“Aizz…” Thái Thượng thở dài một hơi, lấy tay vỗ trán. Ta khổ quá mà!
Tam Thanh gặp nhau nhưng rồi tan rã mà không vui vẻ gì.
…
Một năm sau, tất cả Thánh Nhân cùng nhau rời đi đạo trường tiến vào bên trong hỗn độn.
Bên trong Tử Tiêu Cung, Thái Thượng Thánh Nhân, Nguyên Thủy Thánh Nhân, Thông Thiên Thánh Nhân, Nữ Oa nương nương, Tiếp Dẫn Thánh Nhân và Chuẩn Đề Thánh Nhân, sáu vị Thánh Nhân cùng nhau chắp tay thi lễ, cúng kính nói: “Bái kiến sư tôn!”
Trên chủ vị, một lão đạo tử hư hóa thực, râu tóc bạc trắng, thần sắc lạnh nhạt.
Sáu Thánh đứng lên.
Thái Thượng nói: “Không biết sư tôn triệu tập chúng ta đến đây là có việc gì cần làm sao?”
Chư Thánh khác cũng nhìn Hồng Quân Đạo Tổ. Từ khi Đạo Tổ hợp đạo, đây là lần đầu tiên chủ động triệu tập Lục Thánh, lần trước sư tôn hiện thân là bởi vì Vu Yêu lượng kiếp.
Hồng Quân bình thản nói: “Một ngàn bảy trăm năm mươi nguyên trước, lúc đệ tử Xiển Giáo phụ tá Nhân Hoàng phạm phải Thần Tiên sát kiếp. Từ khi kiếp nạn diễn sinh đến nay, nhân quả dây dưa, sát khí tràn ngập trong thiên địa đã diễn sinh thành lượng kiếp.”
Cái gì? Tất cả chúng Thánh đều biến sắc. Lượng kiếp lại tới rồi, cho dù có là Thánh Nhân thì cũng không thể khinh thị sự khủng bố của lượng kiếp.
Long Phượng lượng kiếp đánh cho hồng hoang địa mạch vỡ vụn, phía Tây tàn lụi. Vu Yêu lượng kiếp đánh cho trụ trời đứt gãy, tứ cực lập úp. Không biết lần lượng kiếp này sẽ là tràng cảnh khủng bố như thế nào đây?
Nữ Oa nương nương liền vội vàng hỏi: “Sư phụ, lần lượng kiếp này phải hóa giải như thế nào?”
“Lần đại kiếp này là bởi vì đệ tử của Thánh Nhân và Nhân tộc cùng gây nên, cũng ứng trên người Nhân tộc và Thánh Nhân đại giáo của hồng hoang.”
Tất cả Thánh Nhân đều khẽ nhíu mày, trong lòng ngưng trọng. Đệ tử là căn cơ của Thánh Nhân đại giáo, nếu tổn thất quá nhiều đệ tử trong lượng kiếp thì cũng có nghĩ là Thánh Nhân đại giáo sẽ sụp đổ.
Hồng Quân chậm rãi nói: “Yêu tộc rời khỏi Thiên Đình, ta lập Hạo Thiên và Dao Trì làm Thiên Đình chi chủ thống lĩnh thiên địa. Hạo Thiên có lời, hiện nay chúng Thần trên Thiên Đình không đủ, ba trăm sáu mươi Chu Thiên Tinh Thần không ai chưởng quản, Chu Thiên Bộ Thần trống rỗng. Bây giờ đúng lúc lượng kiếp tiến đến, ta muốn phân đất phong hầu Chúng Thần. Một người vượt qua sát kiếp rửa sạch nhân quả thì cả hai Chúng Thần đều quy vị vận chuyển thiên địa.”
Hồng Quân nói xong, có hai vật hiện lên mà một bảng và một roi, nói: “Đây là Phong Thần Bảng và Đả Thần Tiên, chính là Thần Khí của Phong Thần, do người của Phong Thần chấp chưởng. Trong sát kiếp, nếu tiên đạo nhiều người nhập tiên đạo thì sẽ được hưởng một lượng kiếp đích thanh tĩnh tự tại. Mỗi người có thể dựa vào việc nhập Thần đạo trong Phong Thần Bảng đạt được Chính Thần chi vị, một lần nữa hóa thành tro tàn. Về việc lấp bảng như thế nào thì các ngươi tự thương nghị.”
Sau khi nói xong, thân ảnh Hồng Quân mờ dần rồi biến mất, chỉ để lại một bảng và một roi lơ lửng trên chỗ ngồi.
Lục Thánh trầm mặc một lát.
Chuẩn Đề Thánh Nhân bật cười nói: “Chuyện này hiển nhiên là trả thù, vị tiểu sư đệ này của chúng ta thực sự không dễ chọc. Nguyên Thủy sư huynh, ngươi xem Phong Thần Bảng này nên làm thế nào đây? Dù sao cũng là nhân quả mà đệ tử của ngươi gây ra.”
Nguyên Thủy bình tĩnh nói: “Đường đường là Thiên Đế tất nhiên không thể khinh nhục. Lúc sư đệ tính toán Thiên Đình thì hẳn phải biết điểm này.”
Nụ cười của Chuẩn Đề khựng lại, hắn vậy mà lại biết? Không thể nào! Dựa vào sự hiểu biết của hắn đối với Nguyên Thủy thì hẳn là không tra ra được mới đúng. Hắn tiếp tục mỉm cười nói: “Sư huynh, ngài đang nói gì vậy? Sư đệ ta nghe không hiểu!”
Nguyên Thủy nhìn Chuẩn Đề, nghiêm túc nói: “Thế gian hết thảy đều phải có quy định, sư đệ là việc chớ có quá mức.”
Thông Thiên và Thái Thượng đều nhìn về phía Chuẩn Đề.
Nếu đã bị Nguyên Thủy chỉ ra thì Chuẩn Đề cũng không ngụy biện nữa, xoay người thi lễ nghiêm túc nói: “Đa tạ sư huynh dạy bảo, sư huynh nói rất đúng, sau này sư đệ ta sẽ chú ý hơn.”
Thái Thượng bình thản nói: “Những chuyện khác để sau này bàn, bây giờ nên điền Phong Thần Bảng như thế nào đấy? Người nào xứng đáng để lên bảng?”
Tiếp Dẫn chắp tay trước ngực nói: “Bắt đầu điền từ Đại sư huynh.”
Thái Thượng vẫy tay, Phong Thần Bảng và Đả Thần Tiên bay xuống rơi vào trong tay Thái Thượng. Hắn triển khai Phong Thần Bảng, Phong Thần Bảng cũng không lớn, mặt ngoài ba quang minh diệt giống như ngọc thạch bình thường.
Nguyên Thủy ở bên cạnh nói: “Chân Vũ và Thiên Bồng của Nhân Giáo đều nhậm chức trên Thiên Đình, Đại huynh không cần phải ký Phong Thần Bảng này.”
Thái Thượng duỗi ngón tay ra, lấy tay làm bút viết lên Phong Thần Bảng, bình tĩnh nói: “Là Đại sư huynh thì đương nhiên phải làm gương. Huyền Đô là Nhân Giáo thủ đồ nên không thể lên bảng, đã như vậy thì ta liền phân ra một tôn hóa thân tọa trấn Thiên Đình.”