Thái Thương thu hồi ngón tay lại, một cái tên hiện lên trên mặt ngọc của Phong Thần Bảng, bốn chữ ‘Thái Thượng Lão Quân’ thình lình xuất hiện rồi biến mất.
Thái Thượng nhìn chúng Thánh nói: “Như vậy được chứ?”
Chúng Thánh cùng nhau gật đầu nói: “Thiện!”
Thái Thượng đưa Phong Thần Bảng ra nói: “Chư vị sư đệ sư muội, đến phiên các ngươi rồi.”
Nữ Oa đưa tay nhận lấy Phong Thần Bảng nói: “Đại sư huynh đã làm gương mẫu thì ta cũng không thể không đếm xỉa đến.”
Nữ Oa triển khai Phong Thần Bảng. lấy tay làm bút viết lên Phong Thần Bảng, vừa viết vừa nói: “Ta không lập đại giáo, cũng không có quá nhiều đệ tử nên cũng phân ra phân ra một tôn hóa thân tọa trấn Thiên Đình, chấp chưởng nhân duyên của thiên địa.”
Nữ Oa thu tay lại, trên mặt bạch ngọc của Phong Thần Bảng xuất hiện hai cái tên là ‘Nguyệt Lão’ và ‘Linh Châu Tử’ rồi dần dần mờ nhạt biến mất đi, ẩn vào bên trong Phong Thần Bảng.
Nữ Oa thu Phong Thần Bảng lại, đưa ra nói: “Sư huynh, sư đệ, đến phiên các ngươi rồi.”
Chuẩn Đề lắc đầu cười nói: “Đệ tử của phương Tây ta không giày phàm trầm, không gây nhân quả. Lần Phong Thần lượng kiếp này không liên quan gì đến ta cả.”
Thông Thiên không chút khách khí nói: “Vậy có cần hỏi sư tôn một chút xem, có phải là Tây Phương Giác ngươi đã thoát ly khỏi hồng hoang hay không?”
Nguyên Thủy cũng nói: “Sư đệ, nhân quả Dao Cơ nên tính như thế nào?”
Chuẩn Đề còn muốn cãi thì Tiếp Dẫn đã đưa tay ra nhận lấy Phong Thần Bảng, ‘xẹt xẹt xẹt’ viết lên trên đó mười cái tên, sau đó đưa Phong Thần Bảng ra nói: “Tây Phương Giáo ta khó khăn, chỉ có thể đưa những đệ tử này ra.”
Nguyên Thủy tiếp nhận Phong Thần Bảng, nghĩ một lúc rồi đưa tay ra viết xuống một cái tên ‘Nam Cực Tiên Ông’, nói: “Đệ tử Xiển Giáo ta đều theo hầu Chân Tiên thâm hậu phúc đức, chỉ có Nam Cực Tiên Ông có thể lên bảng.”
Nguyên Thủy đưa Phong Thần Bảng cho Thông Thiên, nói: “Tam đệ, đệ tử Tiệt Giáo ngươi vàng thau lẫn lộn, Tiên Yêu hỗn loạn, căn tính nông cạn, ngoại trừ những đệ tử ưu lương hiếm hoi thì tất cả những người khác đều có thể lên bảng.”
Thông Thiên bất mãn, đệ tử mà ta khổ cục dạy bảo mà ở trước mặt ngươi chỉ là hạng người căn tính nông cạn? Hắn đưa tay cầm lấy Phong Thần Bảng, lạnh giọng nói: “Nhị ca, lượng kiếp này là do đệ tử của ngươi phạm sát kiếp gây ra, ngươi còn không biết xấu hổ nói bọn hắn phúc đức thâm hậu?”
Thông Thiên mở quyển trục ra, vung tay lên, mười mấy cái tên hiện lên trên mặt, nói: “Được rồi, những người này chính là những đệ tử Tiệt Giáo có thể lên Phong Thần Bảng.”
Trong lòng Nguyên Thủy đầy phẫn nộ, hắn quát: "Thông Thiên, bây giờ không phải là lúc ngươi nổi nóng, đệ tử của ngươi như thế nào, bản thân ngươi không biết hay sao?"
Thông Thiên khép trục cuốn lại, nghiêm túc nói: "Trong mắt ta, bọn hắn đều là những người xuất sắc, đều là truyền nhân của ta."
Tiếp Dẫn Thánh Nhân nhìn sang Thông Thiên, khuyên nhủ: "Sư huynh, huynh viết thêm nữa đi! Vừa hay những đệ tử này không thể hoàn thành Phong Thần, thượng thiên Phong Thần cũng không phải là chuyện xấu."
Thông Thiên cất giọng lạnh lùng: "Các ngươi đau lòng cho đệ tử của mình, lẽ nào ta nỡ để đệ tử của ta bị người ta hạch sách sao? Những lời này không cần nói nữa, Phong Thần bảng ta cũng sẽ không viết vào."
Nguyên Thủy hận sắt không thành thép nói: “Sao ngươi ngoan cố thế hả.”
"Sư huynh, nếu viết tên các đệ tử của ngươi vào Phong Thần Bảng thì ngươi có chịu không?"
"Đệ tử của ta khác."
Bộp!
Thông Thiên đóng Phong Thần Bảng lại, không vui nói: "Trong mắt ta, đồ đệ của ta là ưu tú nhất."
Nguyên Thủy và Thông Thiên nhìn nhau, ánh mắt hai người như bắn ra tia lửa, một người sầu não vì Tam đệ không nghe lời khuyên, một người thì tức giận Nhị ca đã quản quá nhiều.
Thái thượng bất lực lắc đầu, tiến một bước tới chính giữa hai người bọn hắn, nói: "Đủ rồi, dừng ở đây thôi!"
Thông Thiên và Nguyên Thủy đều cung ‘hừ’ một tiếng rồi quay đầu sang chỗ khác.
Chuẩn Đề mỉm cười trầm ngâm.
Hồng Quân lẳng lặng xuất hiện trên chủ vị, hỏi: "Các ngươi thương lượng xong chưa, tính ký vào bảng Phong Thần thế nào đây?"
Thái Thượng chắp tay thi lễ nói: "Đệ tử hồi bẩm sư tôn, chúng ta quyết định tạm thời không không ký vào bảng này, lúc Phong Thần dựa vào thiên mệnh liệu có được thượng bảng."
Hồng Quân chậm rãi gật đầu và nói: "Cũng được!"
Hồng Quân phất tay gọi Phong Thần Bảng và Đả Thần Tiên bay ra rồi rơi vào trong tay, nói: "Người được Phong Thần tự có phi hùng chi tướng, theo nhân quả hắn ắt sẽ trở thành môn hạ của Thánh Nhân, chịu đựng thiên mệnh. Người được Phong Thần cho dù có bái vào giáo nào thì giáo đó liền có thể chấp chưởng Đả Thần Tiên và Phong Thần Bảng, chủ trì Phong Thần lượng kiếp."
Lục Thánh trong lòng thầm kính nể, chấp chưởng Phong Thần lượng kiếp, há chẳng phải đã định sẵn Thánh cục rồi sao? Ngoại trừ Nữ Oa nương nương, các chư Thánh còn lại đều âm thầm hạ quyết tâm, ắt phải có khí thế của người được Phong Thần.
"Các ngươi tự đi đi! Trăm năm sau Phong Thần lượng kiếp sẽ bắt đầu."
Lục Thánh cung kính hành lễ đáp: "Cung tiễn lão sư!"
Thân ảnh của Hồng Quân mờ dần và biến mất trước Lục Thánh.
Lục Thánh đứng thẳng dậy nhìn nhau, cứ thế này thì bọn hắn có thể sẽ trở thành đối thủ của nhau. Thật thú vị!
Nữ Oa mỉm cười nói: "Mấy vị sư huynh sư đệ, ta sẽ không tham gia Phong Thần lượng kiếp này."