Dương Giao cố gắng kiên nhẫn tiếp tục nhìn tiếp. Cứ cách vài ngày Trương Bách Nhẫn đều đến đây, mang theo đồ ăn và đồ chơi. Sau khi biết thân phận của Trương Bách Nhẫn, bây giờ nhìn từ góc độ người quan sát hắn lại có một cảm giác khác. Đó là một loại tình cảm chân thành nhưng sao hắn lại giết chết phụ mẫu của ta?
Sau đó, Dương Giao nhìn thấy Chấp Pháp Thiên Thần giáng thế tàn sát dân làng, phụ mẫu hắn cũng đã chết.
Ầm! Mười ngày giáng thế, Kim Ô bay đầy trời, một thân ảnh to lớn xuất hiện dưới Thập Đại Kim Ô, một tay chống trời ngăn cản Thập Đại Kim Ô giống như đang nắm cả bầu trời. Trước đây, hắn không hề biết những việc này.
Dương Giao ngẩng đầu nhìn thân ảnh đó, lẩm bẩm nói: "Đây là?"
"Đây là Hạo Thiên Thượng Đế đang ngăn cản Thiên quy để bảo vệ các ngươi." Bạch Cẩm ung dung nói.
Hạo Thiên Thượng Đế đại chiến với Thập Đại Kim Ô, Dao Trì Vương Mẫu giáng thế, mãi đến khi Hạo Thiên Thượng Đế phong ấn Dao Cơ, đưa ba hài tử đi thì ảo ảnh mới biến mất. Hai người lại một lần nữa xuất hiện trên Tam Quang Tiên Đảo.
Bạch Cẩm nghiêm túc nói: "Tất cả những gì ngươi nhìn thấy bây giờ mới là những gì đã xảy ra. Có một điều ngươi đã sai ngay từ đầu, Thiên quy là của thiên đạo chứ không phải là của Thiên Đình. Ngay cả Hạo Thiên Thượng Đế cũng chỉ có thể chấp hành theo Thiên quy chứ không thể chống lại Thiên quy. Nếu Hạo Thiên Thượng Đế thực sự muốn giết chết Dao Cơ công chúa thì hắn đã ra tay từ lúc phát hiện ra Dao Cơ công chúa chống lại Thiên quy, sao lại phải phong ấn hàng trăm năm rồi mới động thủ hành hình? Trấn áp dưới Đào Sơn vừa là phong ấn vừa là bảo vệ!"
"Làm sao có thể, làm sao có thể như vậy?"
Dương Giao nắm lấy cánh tay của Bạch Cẩm, sợ hãi kêu lên với ánh mắt hoảng loạn: "Sư phụ! Là ta, là ta đã tách Đào Sơn ra, là ta hại chết mẫu thân ta, có phải như vậy hay không? Sư phụ, ngươi nói cho ta biết có phải như vậy không?"
Bạch Cẩm nhìn Dương Giao bình tĩnh nói: "Phải."
Dương Giao nhìn Bạch Cẩm, hai tay từ từ buông xuống, dưới chân lảo đảo lùi về sau hai bước, quỳ rạp xuống mặt đất, gào khóc thảm thiết: "Tại sao? Tại sao ngươi không nói cho ta biết? Tại sao lại để mọi chuyện xảy ra?!"
"Chuyện này ngươi có thể tự mình đi hỏi cữu cữu của ngươi! Vẫn còn rất nhiều chuyện mà ngươi không biết, cữu cữu ngươi có thể nói cho ngươi biết tất cả." Dương Giao lập tức hóa thành một tia sáng bay lên trời.
Bạch Cẩm duỗi lưng nói: "Tiểu sư thúc, giấu tới giấu lui làm gì? Ta mệt rồi, không muốn chơi nữa, trực tiếp ngả bài thôi."
Dương Giao xông thẳng vào Thiên Đình, tất cả thiên binh thiên tướng cản đường đều bị đánh bay, một đường đánh đến Lăng Tiêu Bảo Điện.
Thái Bạch Kim Tinh đứng trước trước Lăng Tiêu Bảo Điện, khom người hành lễ nói: "Điện hạ, bệ hạ đang đợi ở Tử Ngưng Điện."
Dương Giao đặt Phương Thiên Hoạ Kích ở sau người, thở dốc hai hơi nói: "Dẫn đường."
Thái Bạch Kim Tinh cười nói: "Mời điện hạ đi theo ta." Hắn dẫn Dương Giao đi về một hướng khác.
Một lúc sau, hai người đi đến trước một cung điện, Thái Bạch Kim Tinh dừng lại nói: "Điện hạ, bệ hạ đang chờ ngươi ở bên trong, tiểu thần không thể đi vào."
Dương Giao thu lại Phương Thiên Hoạ Kích, đứng trước cung điện im lặng một lúc, sau đó mới bước những bước nặng nề vào trong Tử Ngưng Điện, bên trong cung điện không có một bóng người.
Cuối cùng, Dương Giao đi đến hoa viên. Trong hoa viên, Hạo Thiên Thượng Đế mặc thường phục đang ngồi ngay ngắn trước bàn.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Dương Giao lập tức dừng bước, trong lòng dâng lên một cảm giác hoảng loạn. Bây giờ hắn cũng không biết nên gọi người bên trong là gì.
Hạo Thiên Thượng Đế cười khẽ nói: "Vào đi!"
Dương Giao lẳng lặng bước vào rồi đi tới trước mặt Hạo Thiên, hắn nhìn người vừa quen thuộc vừa xa lạ trước mặt, không nói một lời.
Hạo Thiên bình thản nói: "Những gì Bạch Cẩm nói với ngươi là sự thật."
Hắn bất lực lắc đầu nói: "Ta cũng không ngờ hắn lại nói thẳng với ngươi."
Dương Giao lảo đảo, nước mắt lưng tròng, nghiến răng hỏi: "Tại sao? Tại sao phải giấu ta!"
"Đương nhiên là để ngươi mạnh hơn. Chỉ có áp lực mạnh mẽ mới có thể khiến ngươi tiến bộ nhanh chóng."
"Nhưng bây giờ ta muốn biết tất cả."
Hạo Thiên nặng nề gật đầu nói: "Được!"
Dương Giao ngồi xuống với tâm trạng nặng nề, hai người ngồi đối mặt ở trong hoa viên, tư thế thẳng tắp uy lực vô cùng giống nhau.
Trên Tam Quang Tiên Đảo ở hạ giới, sau khi Dương Giao rời đi, Bạch Cẩm liền gọi: "Thạch Cơ!"
Thạch Cơ từ xa bay tới rồi đáp xuống đảo. Nàng mặc Bạch Cốt Linh Y giống như lúc trước, trang điểm trắng như xương, dáng người cao gầy, khí chất lạnh lùng.
Thạch Cơ thi lễ nói: "Sư huynh, ngươi có gì phân phó?"
"Làm phiền sư muội mời toàn bộ đại đội chấp pháp, Cô Lương, Quỳnh Tiêu và Bích Tiêu đến đây."
Sắc mặt của Thạch Cơ thay đổi, vội vàng nói, "Sư huynh, có hành động lớn gì sao?"
Bạch Cẩm cười nói: "Xem như là có đi!"
Thạch Cơ không hỏi nhiều, lập tức xoay người rời đi.
Một lúc sau, một nhóm người từ xa bay tới, xuyên qua bầu trời đáp xuống Tam Quang Tiên Đảo.
Vũ Dực Tiên vừa đáp xuống, lập tức lên tiếng với giọng nói ngập tràn chiến ý: "Sư huynh, chúng ta tấn công chỗ nào? Chẳng lẽ là Đa Bảo Đảo của Đại sư huynh sao?"