Bạch Cẩm im lặng nhìn hắn, hỏi với giọng hoài nghi: “Bọn hắn thật sự là con ruột của ngươi sao?”
Ngao Quảng lập tức quay đầu lại khẳng định: “Đương nhiên là thật! Lão đại, ngươi có thể nghi ngờ đạo đức loài rồng của ta nhưng không thể nghi ngờ khả năng của ta được1”
Long Mẫu bên cạnh lại nói: “Chuyện đó cũng chưa chắc."
Ngao Quảng lập tức trợn tròn mắt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Long Mẫu.
Long Mẫu liền nở một nụ cười tươi rồi nói: “Lừa ngươi đó."
Lúc này Ngao Ngao Quảng mới thở phào một hơi, tiếp tục nghe nhạc.
Bạch Cẩm quay đầu nhìn về phía phương Tây, trước tiên thử xem độ khó của việc thay đổi Phong Thần lượng kiếp như thế nào đã, sau đó mới có thể xác định bản thân có thể tham dự đến mức độ nào, nếu thay đổi một tiểu thế giới mà đã khó khăn trùng trùng thì hắn vẫn nên tắm rửa sạch sẽ rồi chờ chết đi!
…
Một quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống ngay trên Đông Hải, Na Tra đứng giữa quả cầu lửa ấy, tay hắn cầm Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao đâm vào phía trên Họa Kích đè Ngao Bính rơi xuống phía dưới.
Ầm... Quả cầu lửa đâm sầm xuống mặt biển, nước lửa va chạm với nhau, hơi nước cực nóng xen lẫn ánh lửa đồng loạt phun trào.
Gào... một đầu Kim Long dài trăm thước lao ra từ giữa đám sương trắng.
Na Tra đạp chân lên Phong Hỏa Luân, cầm Hỏa Tiêm Thương bám sát theo sau.
Kim Long cúi đầu phun ra một cột nước đen kịt, “ào” dòng nước xối xả lập tức nhấn chìm Na Tra xuống biển.
Ngay sau đó, Hỗn Thiên Lăng từ trong biển rộng lao ra, nó linh hoạt giống như một con linh xà lao đến quấn lấy Ngao Bính.
Ngao Bính vội vàng tránh né, lại có một vòng sáng tròn đột nhiên bay tới, “bốp” một cái, đánh thẳng vào đầu rồng của Ngao Bính, đánh cho Ngao Bính lảo đảo, đầu như nở hoa.
Hỗn Thiên Lăng nhân cơ hội này xông đến trói chặt cả cơ thể của Ngao Bính.
Na Tra lao ra khỏi biển, bay lên đầu rồng, hắn giơ cao Hỏa Tiêm Thương rồi cười ha hả: “Thì ra là một con rồng con à. Cũng được! Rút gân rồng của ngươi làm cho cha ta một bộ áo giáp đi.” Dứt lời liền đâm xuyên Hỏa Tiêm Thương vào cổ rồng.
Ngao Bính thấy thế lạnh toát cả người, vội vàng kích phát bảo vật hộ thân do Thánh sứ ban cho, hắn hoảng sợ kêu to: “Đại bá cứu ta!"
Ầm! Trên người hắn bỗng tỏa ra một luồng kim quang lóng lánh, Hỗn Thiên Lăng lập tức mất hết uy lực bị kim quang hất bay, Na Tra cũng hét lên một tiếng thảm thiết rồi bị luồng kim quang ấy đánh bay ra thật xa, nện người xuống bãi cát rồi vạch ra một vết dài trên đó.
Grao... Kim long lập tức chui xuống biển.
Na Tra nhũn người nằm im trên bãi cát, hắn giãy dụa đứng dậy, nhổ hai ngụm cát ra khỏi miệng rồi lẩm bẩm: “Con rồng kia sử dụng sức mạnh gì vậy? Mạnh quá đi mất!”
Hắn lảo đảo đứng dậy, nghỉ một hồi mới cầm lấy Hỗn Thiên Lăng đi về phía Trần Đường Quan.
…
Trên Tam Quang Tiên Đảo, Bạch Cẩm thu hồi ánh mắt, tiếp tục nói đùa với mọi người.
Hai ngày sau, Tiểu Ngao Bính xông vào Điểu Sào, hắn trực tiếp nhào về phía Long Mẫu rồi nằm úp xuống ngực Long Mẫu mà gào thét đến thất thanh: “Mẫu hậu, có người bắt nạt ta! Mẫu hậu phải báo thù giúp ta!"
Tiếng cười nói vui vẻ trong Điểu Sào nháy mắt dừng lại, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía Tiểu Ngao Bính.
Long Mẫu an ủi: “Nói cho mẫu hậu nghe chuyện ra làm sao?”
Tiểu Ngao Bính ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nói: “Mẫu hậu, sau khi các người rời khỏi Long Cung, hài nhi ta liền gánh vác trọng trách bảo vệ Long Cung. Mấy ngay trước có một nhân loại nhỏ tuổi ỷ vào bản thân có pháp bảo đặc biệt nên đã khuấy động Vô Lượng Hải Thủy của Đông Hải, khiến Long Cung dao động, còn đánh chết Dạ Xoa Tuần Hải. Ta thấy vậy nên đã dắt theo đại quân dưới trướng giao chiến với tên khốn khiếp kia, đánh đến nỗi trời đất tối tăm, biển rộng gầm gào, nhật nguyệt thất sắc. Lúc hài nhi định bắt nó giao cho phụ hoàng xử lý thì yêu ma kia đột nhiên lấy ra một pháp bảo hình vòng tròn đánh lén hài nhi, nếu không có Hộ Thân Chi Lực mà đại bá cho ta thì có lẽ hài nhi đã không gặp được người nữa rồi.”
Ngao Quảng nhíu mày nói: “Vậy mà có yêu ma đến Đông Hải gây sự, chẳng lẽ bọn hắn không biết Đông Hải là địa bàn của Tiệt Giáo sao?”
Bạch Cẩm chậm rãi nói: “Ta biết lai lịch của kẻ này."
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Bạch Cẩm, mơ hồ có chút kinh ngạc. Ồ! Nhân loại này có lai lịch như thế nào mà lại có thể kinh động đến sư huynh?
Tiểu Ngao Bính cũng nhìn về phía Bạch Cẩm, vội vàng kêu lên: “Đại bá, hắn có lai lịch gì vậy? ”
Nói xong lại tức giận kêu lên: “Chờ ta tu luyện xong nhất định phải tìm hắn trả thù, phải dùng trường thương đâm lên người hắn một trăm cái lỗ mới hả."
Bạch Cẩm nói: “Tuy rằng thực lực của hắn không quá cao nhưng lai lịch lại không đơn giản, hắn chính là Oa Hoàng Thiên Linh Châu chuyển thế, đệ tử của Thái Ất Chân Nhân bên Xiển giáo, lần này hắn đến cũng là ứng lượng kiếp."
Sắc mặt Ngao Quảng trong nháy mắt lặng đi, hắn thì thầm: “Lượng kiếp, Xiển giáo đang định lấy Long tộc ta làm quân cờ để mở màn lượng kiếp sao?”
Vân Tiêu đăm chiêu: “Có lẽ là muốn khiêu khích Tiệt Giáo của ta."
“Tức là Nữ Oa nương nương cùng Nguyên Thủy Thánh Nhân đều có tính toán sẽ khai đao với Đông Hải Long tộc ta sao? Ngao Quảng chợt ớn lạnh trong lòng, vội vàng hỏi: “Lão đại, hiện tại ta nên làm sao bây giờ? Lão đại, người nhất định phải giúp ta!"