Hai người đi vào trong một trang viên mới xây bên ngoài Trần Đường Quan, trên trang viên có một tấm bảng viết ba chữ to 'Liên Hoa Uyển'.
Đột nhiên Thái Ất Chân Nhân xuất hiện chắn trước cửa.
Bạch Cẩm nhiệt tình chào hỏi: "Sư đệ, buổi sáng tốt lành."
Thái Ất Chân Nhân hết sức cảnh giác: "Sư huynh, ngươi tới đây làm gì? Na Tra đã cắt thịt róc xương, nhân quả đã giải trừ từ lâu."
"Dù sao Na Tra cũng là cố nhân chuyển thế, ta tới thăm cũng không quá đáng chứ?"
"Không cần, chân linh của hắn chưa thức tỉnh, gặp hay không cũng như nhau. Mời sư huynh về cho!"
"Sư đệ, đừng tuyệt tình như thế!"
"Chờ đến khi nào chân linh của hắn thức tỉnh, ta sẽ đưa hắn đến bái phỏng sư huynh."
"Nếu ta nhất quyết đòi gặp hắn thì sao?"
Sau lưng Thái Ất Chân Nhân xuất hiện chín cái đầu rồng đỏ như lửa, hắn đanh mặt nói: "Vậy thì đừng trách sư đệ vô lễ."
Bạch Cẩm giơ tay lên, búng ngón tay cái 'vèo', thời không lập tức xoay chuyển, hai người xuất hiện trong một vùng thiên địa kỳ lạ. Trong thiên địa núi lớn chạy quanh, biển rộng chảy ngược, chim bay thú chạy, cây cỏ núi sông... tất cả đều có tính mệnh, phô bày sinh cơ đa dạng.
Thái Ất Chân Nhân nghiêng đầu nhìn quanh, thốt lên đầy kinh ngạc: "Tạo Hóa Pháp Tắc, ngươi đã đột phá Chuẩn Thánh rồi ư?"
Bạch Cẩm tươi cười đáp: "Sư đệ, nơi này là Pháp Tắc chi vực, nếu không có pháp tắc đồng đẳng đối chọi thì ngươi không ra được đâu."
Thái Ất Chân Nhân nhìn quanh bốn phía, sau đó lẩm bẩm: "Đây là Tạo Hóa đại đạo! Nhưng sao có thể chứ? Với tư chất và ngộ tính của ngươi sao có thể đột phá Chuẩn Thánh?"
"Sư đệ nói hơi quá đáng rồi đấy!"
Thái Ất Chân Nhân nhắm mắt lại chốc lát rồi thình lình mở mắt ra, ánh mắt sắc bén như kiếm. Phất Trần của hắn lia về phía Bạch Cẩm, hàng nghìn hàng vạn sợi phất trần như kiếm quang sắc bén chia cắt hư không và xông tới trước mặt Bạch Cẩm chỉ trong nháy mắt.
Bạch Cẩm chỉ tay, hàng nghìn hàng vạn sợi phất trần sắc bén bỗng hóa thành một đàn phi điểu vừa cất tiếng kêu ríu rít vừa xòe cánh bay cao.
Thái Ất Chân Nhân lập tức cúi đầu nhìn Thái Ất Phất Trần trong tay mình. Phất trần vẫn như bình thường, không hề thay đổi. Hắn cười to sằng sặc: "Sư huynh, suýt chút nữa ta đã bị ngươi lừa rồi. Ngươi không phải Chuẩn Thánh, nếu là tạo hóa Chuẩn Thánh thì Thái Ất Phất Trần của ta đâu còn?"
Bạch Cẩm ngượng ngùng thừa nhận: "Bị phát hiện mất rồi! Sư đệ, ngươi thông minh thật đấy!"
Thái Ất Chân Nhân ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: "Đệ tử Xiển Giáo ta đều có ngộ tính siêu phàm, chút mánh khóe cỏn con này của ngươi không thể lừa được bất kỳ một đệ tử Xiển Giáo nào đâu."
"Nhưng hình như bây giờ ngươi không đánh lại ta mà."
Thái Ất Chân Nhân sa sầm sắc mặt, giận dữ quát to: "Không phải Chuẩn Thánh mà dám hung hăng!"
Rầm! Một chiếc Lưu Ly Tráo dâng lên từ trên đỉnh đầu Thái Ất Chân Nhân. Lưu Ly Tráo hứng gió biến to, ngọn lửa nóng hừng hực phun trào trong đó, chín con Thần Long bay lượn trong ngọn lửa.
Bạch Cẩm nhíu mày. Cửu Long Thần Hỏa Tráo, Tiên Thiên Linh Bảo sẵn có Tiên Thiên Linh Quang bất diệt và bất hủ chi lực. Cho dù Chuẩn Thánh chân chính hiểu rõ Tạo Hóa đại đạo cũng không thể tác động tới Tiên Thiên Linh Bảo chứ đừng nói tới mình chỉ có chút ít lực Tạo Hóa Pháp Tắc mỏng manh.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo ụp xuống chỗ Bạch Cẩm, nó đi tới đâu nghiền nát tạo hóa sinh linh đến đó.
"Hay cho một chiếc Cửu Long Thần Hỏa Tráo, sư đệ cũng coi thử Thanh Thiên Tứ Kiếm của ta đi!"
Keng! Tiếng kiếm vang lên, bốn thanh Tiên kKiếm xuất hiện quanh người Bạch Cẩm, lập tức phóng thẳng lên.
Gru! Cửu Long gầm thét, biển lửa ngợp trời, kiếm quang hủy diệt thiên địa.
...
Trong lúc Bạch Cẩm và Thái Ất Chân Nhân đại chiến, Tiểu Ngao Bính đã nghênh ngang đi vào trạch viện và tìm thấy cái ao đầy hoa sen kia.
Tiểu Ngao Bính tiện tay vốc một nắm tuyết, vo thành một quả cầu tuyết rồi ném vào một củ sen trông giống con người. Sau khi biết hắn là Na Tra, Tiểu Ngao Bính không định khách khí với đối phương.
Bộp! Quả cầu tuyết nổ tung.
Củ sen giống người thình lình mở mắt ra, giận dữ quát: "Kẻ nào?"
Tiểu Ngao Bính thong dong bước đến, cười ha hả nói: "Hì hì, Na Tra à, giờ ngươi bị ta bắt được rồi nhỉ?"
Na Tra củ sen kinh hoảng hét lên: "Là ngươi?" Hắn miệng hùm gan sứa: "Ngươi... ngươi đừng đến đây! Trong ao này có thứ cực kỳ đáng sợ mà sư phụ ta để lại đấy!"
Tiểu Ngao Bính đi vào ao, giẫm lên mặt nước bước từng bước về phía Na Tra.
"Na Tra à, chẳng phải trước đây ngươi rất oai phong sao? Ngươi giết Tuần Hải Dạ Xoa của Đông Hải, giết binh tôm tướng cua mà ta vất vả huấn luyện, còn muốn rút gân rồng của bản tướng quân. Ngươi có nghĩ đến mình sẽ có ngày hôm nay không?"
Na Tra lặng thinh không nói gì, cứ nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngao Bính.
Tiểu Ngao Bính đi tới trung tâm ao, ngồi xổm xuống trước mặt củ sen lớn rồi cười khanh khách: "Củ sen lớn thế này, nếu hầm canh cá thì không biết có ngon không ta."
Na Tra hơi sợ hãi: "Ngươi... ngươi muốn làm gì? Ta cảnh cáo ngươi, ta không phải dễ chọc đâu, sư phụ ta đang ở gần đây đó!"
"Ở đâu cơ? Sao ta không nhìn thấy?"
"Chắc là hắn đi ăn cơm rồi, đến khi sư phụ về ngươi có muốn trốn cũng không trốn thoát đâu. Sư phụ ta cực kỳ thích ăn thịt rồng, ta khuyên ngươi nên nhân lúc này mau trốn đi!"
"Thôi đi, còn muốn dọa ta."