Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 435 - Chương 435: Niết Bàn Trùng Sinh

Chương 435: Niết bàn trùng sinh

Na Tra cầm trường mâu bằng một tay nhìn Lục Hỏa Yêu Vương bằng ánh mắt kiên định.

Lục Hỏa Yêu Vương cười ha hả: "Nhìn dáng vẻ đáng thương bất lực này của ngươi kìa, có khác gì đám kiến hôi kia đâu?"

Tiếng cười chợt ngưng bặt, đột nhiên hắn hung hăng quát: "Đưa Hỏa Tiêm Thương, Phong Hỏa Luân, Càn Khôn Quyển và Hỗn Thiên Lăng cho ta."

"Ta đã bảo là mất rồi!"

Lục Hỏa Yêu Vương cúi đầu nhìn Na Tra, cười gằn: "Thế thì ta sẽ đồ thành."

Lồng ngực Na Tra phập phồng kịch liệt, hắn quay sang nhìn Ngạo Thiên.

Ngạo Thiên lập tức nhắm mắt ngoẹo đầu, khóe miệng rỉ máu.

Na Tra hoảng hốt, vừa rồi Ngạo Thiên chết thế nào nhỉ? Sao tư thế lại thay đổi rồi? Sau đó trong lòng hắn trào dâng nỗi bi thương cực độ. Phụ thân, mẫu thân, Ngạo Thiên và bách tính toàn thành.

Đột nhiên Lục Hỏa Yêu Vương rút trường thương ra rồi lại cắm phập vào ngực phải của Na Tra, ghim hắn trên đường phố. Hắn hung ác buông lời đe dọa: "May giao pháp bảo ra đây cho ta!"

Na Tra rên lên vì đau đớn, hắn cắn răng nói: "Được, ngươi tha cho bách tính Trần Đường Quan thì ta sẽ nói cho ngươi biết pháp bảo ở đâu."

Hai mắt Lục Hỏa Yêu Vương chợt sáng ngời, hắn vội vàng hứa hẹn: "Nói cho ta biết ở đâu đi! Lục Hỏa Yêu Vương ta xin thề, chỉ cần ta lấy được pháp bảo, ta tuyệt đối không làm khó bách tính Trần Đường Quan."

"Pháp bảo ở trong Liên Hoa Uyển bên ngoài Trần Đường Quan."

"Ngươi dám lừa ta, trong đó làm gì có pháp bảo?"

"Bị tảng đá phong ấn rồi."

"Ha ha!" Lục Hỏa Yêu Vương ngửa mặt lên trời cười to, vừa nhấc tay giơ thanh trường mâu cắm trên người Na Tra lên vừa phấn khích reo hò: "Tiên Thiên Linh Bảo là của ta!" Hắn lập tức phóng lên trời.

Na Tra kiệt sức nằm trên đường phố, quay đầu nhìn phụ mẫu đằng xa. Thì ra cảm giác bị người ta ỷ thế bắt nạt là thế này!

Lục Hỏa Yêu Vương bay ra ngoài thành, đồng thời hô lớn: "Các hài tử, đồ thành cho ta!"

Na Tra vừa kinh ngạc vừa giận dữ: "Yêu Vương, ngươi nuốt lời!"

Lục Hỏa Yêu Vương vung thanh trường mâu trong tay ra, tức thì trên không trung lóe lên một tia lửa đâm phập vào đầu Na Tra, tạo thành một đám lửa bao vây hắn.

Ân phu nhân vươn tay ra ôm lấy Na Tra, nàng hét lên một tiếng bi thống, tuyệt vọng và thê lương: “Na Tra!”

Lý Tĩnh phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt mang theo phẫn nộ tuyệt vọng nhìn hỏa cầu hừng hực thiêu đốt.

Thân ảnh Ngạo Thiên đã chết âm thầm biến mất, sau đó xuất hiện ở trong một ngọn núi ngoài thành, khôi phục thành một thiếu niên tuấn mỹ có hai sừng trên đầu đứng phía sau Bạch Cẩm.

Ngao Bính lo lắng nói: “Đại bá, Na Tra sẽ không sao chứ?”

"Đây là lúc hắn niết bàn trọng sinh." Bạch Cẩm cười nhìn xuống Trần Đường Quan.

"Vậy có cần ta đi giúp hắn không?"

"Không cần, sau đây là thời khắc tỏa sáng của Na Tra, ngươi đừng có mà đi đoạt hào quang của người ta."

"Ồ!” Tiểu Ngao Bính đáp một tiếng cộc lốc rồi nhìn xuống Trần Đường Quan, hắn cũng muốn khoe khoang một chút mà!

Ầm! Cửa thành Trần Đường Quan vỡ vụn: “Gầm!”, "Gầm!” Vô số yêu thú từ bên ngoài xông vào, con nào con nấy răng nanh sắc nhọn, mặt mũi dữ tợn.

Mấy ngàn binh lính vẫn không chùn bước xung phong nhào về phía Trần Đường Quan, toàn bộ Trần Đường Quan đều tràn ngập bầu không khí tuyệt vọng. Lê dân bách tính người thì đóng cửa sổ, lạnh run, người thì hoảng sợ chạy trốn thật xa khỏi cửa thành, còn có người cầm vũ khí run run thủ vệ trước cửa nhà.

Khi tất cả mọi người đều lâm vào nỗi tuyệt vọng cùng cực, một cột lửa ‘ầm’ một tiếng phóng lên trời chiếu sáng bầu trời đêm. Na Tra chậm rãi đứng lên trong cột lửa ấy tựa như một pho tượng Ma Thần thức tỉnh, sát ý điên cuồng bao trùm lên không gian, yêu thú đang tranh nhau xông vào lập tức chậm lại.

Bên ngoài Trần Đường Quan, sắc mặt Lục Hỏa Yêu Vương đại biến, vội vàng quay đầu nhìn Trần Đường Quan.

Na Tra vẩy tay một cái, hét lên: "Lúc này không về, còn đợi khi nào?”

Cột đá trong Liên Hoa Uyển bên ngoài Trần Đường Quan ‘ầm ầm’ rung động, sau đó xuất hiện vô số vết nứt. Pho tượng hình gợn sóng bên cạnh ao nước, vòng tròn bằng đá trên núi giả, hai bánh xe đá trên mép phòng, tất cả đều phát ra thanh âm răng rắc rồi dần dần lan rộng những vết nứt gãy.

Ầm! Tất cả tượng đá đều nát bấy, mảnh vụn bắn tung tóe. Hỏa Tiêm Thương, Hỗn Thiên Lăng, Càn Khôn Quyển và Phong Hỏa Luân lao ra từ trong đống đổ nát, trong nháy mắt liền bay tới giữa không trung trên Trần Đường Quan.

Na Tra phóng lên trời, Phong Hỏa Luân xẹt qua bầu trời, sau đó đáp xuống dưới chân hắn.

“A!” Na Tra hét lớn một tiếng hiện ra hình hài ba đầu sáu tay của chân thân. Ầm! Một tay cầm Hỏa Tiêm Thương. Ầm! Một tay cầm Càn Khôn Quyển, một tay cầm Hỗn Thiên Lăng, một tay kết Trấn Ma Ấn, một tay kết Hàng Yêu Ấn, một tay kết Đấu Chiến Ấn, ba đầu sáu tay chiếu sáng Trần Đường Quan.

Dân chúng Trần Đường Quan ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong lòng trào ra sự kích động vì sống sót sau kiếp nạn, chưa bao giờ có cảm giác Lý Na Tra lại cao lớn như vậy.

Ân phu nhân kích động kêu lên: "Na Tra, hài tử của ta đã trở về.”

Lý Tĩnh cũng xúc động siết chặt nắm đấm, Trần Đường Quan đã được cứu!

“Giết!” Ba cái đầu của Na Tra đồng thanh phát ra một tiếng thét giận dữ. Hắn ném ra Càn Khôn Quyển, trên bầu trời của Trần Đường Quan bỗng có một luồng sáng bạc xẹt qua, phàm là yêu thú yêu ma bị Càn Khôn Quyển đụng trúng thì đều liên tiếp nổ tung, máu tươi tuôn giữa không trung, không thể phản kháng.

Vô số yêu thú gào khóc thảm thiết, kẹp đuôi quay đầu bỏ chạy, tốc độ bỏ chạy của còn nhanh hơn cả khi đến!

Bình Luận (0)
Comment