Trên Tam Quang Tiên Đảo, Bạch Cẩm ngồi ngay ngắn trong Điểu Sào, hắn dùng ngón tay gõ lên mặt bàn, sắc mặt ngưng trọng. Thời cơ sắp tới rồi!
“Triệu Công Minh cầu kiến sư huynh!” Bên ngoài Điểu Sào vang lên giọng nói trầm ổn của Triệu Công Minh.
Bạch Cẩm lập tức đứng dậy đi ra ngoài, hắn bước ra khỏi Điểu Sào, thấy người tới liền cười nói: "Sư đệ, sao ngươi lại tới đây?”
Triệu Công Minh có vẻ rất căng thẳng: "Sư huynh, vô số đệ tử Tiệt giáo ta đã chết trong tay Xiển giáo và Tây Giáo. Chúng đệ tử phẫn nộ, đồng loạt muốn xuống núi báo thù cho đồng môn.”
Bạch Cẩm bình tĩnh nói: "Ngươi còn nhớ lời sư phụ nói lúc trước không? Đóng chặt cửa động, tĩnh tâm tụng mấy cuốn Hoàng Đình Kinh, một lòng hướng đạo rồi sẽ có tên trên Phong Thần Bảng. Sư phụ đã hạ mệnh lệnh cấm xuống núi, nếu bọn hắn cãi lời sư phụ, nhất quyết đòi xuống thì hãy tự lo nhân quả họa phúc của bản thân đi.”
Triệu Công Minh có vẻ tức giận: "Nhưng Xiển giáo và Tây Giáo cũng khinh người quá đáng rồi chứ? Thật sự nghĩ rằng Tiệt Giáo ta dễ bắt nạt sao? Sư huynh, hiện tại thanh danh Tiệt giáo ta ở hồng hoang đã xuống dốc không phanh.”
"Ngươi trở về trước đi! Ta tự có kế hoạch của riêng ta.”
Triệu Công Minh há miệng, bất đắc dĩ nói: "Vâng!” Sau đó xoay người rời đi.
Bạch Cẩm đứng trước Điểu Sào, trong lòng cũng tràn ngập áp lực, hắn thầm quyết định, không đợi nữa, cho dù nhân quả đã định Tiệt giáo ta phải xuống dốc thì ta cũng phải để nó uy chấn hồng hoang, tiếng thơm để lại muôn đời.
"Sư đệ, mời đến Đa Bảo Tháp bàn việc." Một giọng nói trầm thấp vang lên bên tai Bạch Cẩm.
Bạch Cẩm nghe xong liền biến mất.
Trong Đa Bảo Tháp có bốn người đang ngồi trên vân sàng gồm Đa Bảo, Võ Đang, Kim Linh và Quy Linh.
Giữa hư không bỗng hiện lên một cái vân sàng nữa, Bạch Cẩm hiện lên trên vân sàng hành lễ, nói: "Tham kiến sư huynh, tham kiến sư tỷ, tham kiến sư muội.”
Đa Bảo, Vô Đương, Kim Linh và Quy Linh cũng đáp lễ.
Đa Bảo bình tĩnh nói: "Tình huống hiện tại mọi người cũng biết hết rồi, ta cũng không nói lời thừa thãi nữa. Phong Thần lượng kiếp lần này, Tây Giáo và Xiển giáo cùng nhau ra tay nhắm vào đệ tử Tiệt giáo ta, giờ nên làm thế nào?”
Vô Đương Thánh Mẫu do dự một chút rồi nói: "Hay là cấm đệ tử ra ngoài, cứ đóng cửa cho an toàn chờ vượt qua lượng kiếp.”
Bạch Cẩm lắc đầu nói: "Sư tỷ, lượng kiếp không tránh nổi đâu, cấm đệ tử Tiệt giáo ta ra ngoài sẽ khiến kiếp khí hội tụ ở Tiệt giáo, cuối cùng chỉ dẫn kết quả đến lượng kiếp bộc phát trong Tiệt giáo ta.”
Kim Linh thánh mẫu nói: "Quốc sư Văn Trọng của Thương triều là đệ tử của ta, nhân quả liên lụy, ta không thể tránh thoát, không tránh được việc phải xuống hồng trần một lần hoàn thành sát kiếp.”
Trong mắt Quy Linh thánh mẫu hiện lên một đạo hàn quang, nàng lạnh giọng nói: "Hay là chúng ta cùng nhau ra tay tiêu diệt đệ tử Xiển giáo và Tây Giáo để hoàn thành sát kiếp?”
Đa Bảo trầm mặc không nói.
Vô Đương thánh mẫu quay đầu nhìn về phía Đa Bảo nói: "Đại sư huynh, ngươi cảm thấy nên làm như thế nào?”
Đa Bảo chậm rãi nói: "Sư phụ có dặn, đóng chặt cửa động, tĩnh tâm tụng mấy cuốn Hoàng Đình Kinh.”
Quy Linh thánh mẫu tức giận nói: "Nhát gan, Bạch Cẩm còn biết đây là chuyện tránh không thoát. Đại sư tỷ, ngươi thấy thế nào?”
Đa Bảo nghĩ thầm. Hắn nhát gan sao? Hắn làm thế là vì không để xảy ra những hy sinh vô ích, đồ con rùa không có đầu óc.
Vô Đương thánh mẫu do dự một chút rồi lắc đầu bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không biết, kiếp khí nhập thể là chuyện không ngăn được. Hiện tại chỉ có thể để cho đệ tử Tiệt Giáo ta đi hoàn thành sát kiếp, tất nhiên lượng kiếp cũng sẽ kết thúc.”
Quỷ Linh thánh mẫu mở to hai mắt nói: "Sư tỷ, sao ngươi có thể nghĩ như vậy được chứ? Bọn hắn đều là sư huynh đệ đồng môn của chúng ta đó!”
Vô Đương thánh mẫu hỏi ngược lại: "Vậy làm phiền Quy Linh sư muội đi ứng lượng kiếp một lần, thế nào?”
Quỷ Linh thánh mẫu lập tức câm miệng, tuy nàng cũng không sợ đệ tử Xiển giáo và Tây Giáo nhưng nếu liên quan đến ba vị Thánh Nhân, hơn nữa vào trong lượng kiếp mà để kiếp khí nhập thể, nguyên thần mông muội thì đến lúc ấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra, nàng cũng không dám mạo hiểm.
Kim Linh thánh mẫu bỗng nói: "Bạch Cẩm sư huynh, ngươi là ngoại môn thủ đồ, ngươi có ý kiến gì về chuyện lượng kiếp này không?”
"Kiếp khí nhập thể là chuyện không thể tránh khỏi nhưng uy nghiêm của Tiệt Giáo ta tuyệt đối không cho phép kẻ nào làm nhục. Nếu sư huynh, sư tỷ và sư muội đều không muốn ra tay, vậy thì để ta đi!”
Vô Đương thánh mẫu trợn tròn mắt, vội vàng kêu lên: "Sư đệ, chớ cậy mạnh.”
Bạch Cẩm mỉm cười nói: "Sư tỷ yên tâm, ta tự có tính toán của mình, hiện tại mời các ngươi xem một hồi kịch hay, Xiển Giáo đại chiến Tây Giáo.”
"Ngươi muốn châm ngòi cho Tây Giáo và Xiển giáo tranh đấu?" Đa Bảo lắc đầu nói: "Không thành công đâu, lúc này Xiển Giáo tuyệt đối sẽ không ra tay với Tây Giáo.”
"Sư huynh, sư tỷ, sư muội, các ngươi cứ nhìn là được, trên đời này có một số việc thật sự không thể nhưng cũng có một số việc có thể thay đổi." Thân ảnh Bạch Cẩm biến mất trong Đa Bảo Tháp.
Vô Đương thánh mẫu, Kim Linh thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu cũng biến mất sau đó.