Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 452 - Chương 452: Trấn Áp Ngọc Đỉnh Và Thái Ất

Chương 452: Trấn áp Ngọc Đỉnh và Thái Ất

Ngọc Đỉnh Chân Nhân biến sắc, thân kiếm "keng" một tiếng bắn ngược lại, lực lượng cường đại phản lại đẩy hắn lảo đảo lui về.

Thân ảnh Vũ Dực Tiên chợt lóe rồi biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt, sau đó lại xuất hiện ngay sau Ngọc Đỉnh Chân Nhân vung Phương Thiên Họa Kích lên.

Đáy lòng Ngọc Đỉnh Chân Nhân phát lạnh, vội vàng chắn ngang kiếm ở phía sau.

Keng! Phương Thiên Họa Kích chém vào Trảm Tiên Kiếm, Ngọc Đỉnh Chân Nhân bị hất bay, không trung có một luồng khí phá mây xẹt qua, Trảm Tiên Kiếm ‘ong ong’ hưởng ứng, run rẩy kịch liệt.

Thân ảnh Vũ Dực Tiên xẹt qua, một ảo ảnh xuất hiện phía trên Ngọc Đỉnh Chân Nhân trong nháy mắt rồi nhấc chân đạp xuống.

Rầm! Ngọc Đỉnh Chân Nhân rơi xuống dưới rồi đập ‘rầm’ xuống dưới mặt đất.

Vũ Dực Tiên đứng giữa không trung, lắc đầu nói: "Đại La Kim Tiên quá yếu."

"Ầm" một tiếng, đại địa nứt vỡ, Ngọc Đỉnh Chân Nhân lao ra từ dưới đại địa khiếp sợ kêu lên: "Tốc Độ đại đạo, ngươi đã nắm được Tốc Độ đại đạo?"

Vũ Dực Tiên cười nói: "Ánh mắt không tồi."

Trảm Tiên Kiếm của Ngọc Đỉnh Chân Nhân đột nhiên sáp nhập, quát: "Vạn Vật Giai Kiếm!"

Trên mặt đất, hoa cỏ bay lên hóa thành kiếm khí sắc bén phi tới chỗ Vũ Dực Tiên tạo thành một trận thế khổng lồ vây quanh hắn.

Vũ Dực Tiên cười ha hả nói: "Giờ mới thú vị! Chiến!" Rồi hắn phóng vút lên cao, vô số cỏ cây theo sát hắn bay lên trời, trong thiên tràn ngập sát khí.

Chợt có vô số lông đen bay giữa không. Rầm rầm rầm! Lông đen phá nát vạn kiếm hóa thành từ cỏ cây.

Thái Ất Chân Nhân ngưng trọng quát: "Dược Sư, đồng loạt ra tay!" Hai người đồng thời lao ra.

Trên không trung, hai tay Dược Sư tạo thành hình chữ thập, lẩm nhẩm: "Nam mô A Di Đà phật!"

Vù! Vô lượng phật quang nở rộ, trong phật quang, một chung thuốc đầy kim quang chụp về Vũ Dực Tiên .

Thân ảnh Vũ Dực Tiên biến mất trong nháy mắt, một đạo ngân quang xẹt qua không trung. Choang! Chung thuốc vỡ tan, Dược Sư bị hất ngược ra, trong mắt mang theo sự kinh hoàng. Quá mạnh, thật sự là quá mạnh!

"Gào!"

"Gào!"

Chín đầu Hỏa Long lao ra phóng tới chỗ Vũ Dực Tiên. Rầm keng rầm! Trong lúc giao thủ, chín đầu Hỏa Long nở rộ ra thành từng đoàn hỏa quang bị hủy gần hết, sau đó lại khôi phục nguyên trạng tiếp tục giết về phía Vũ Dực Tiên.

"Trảm Tiên!" Ngọc Đỉnh Chân Nhân bay lên cao hét lớn, Trảm Tiên Kiếm mang theo một luồng sát ý lẫm liệt chém tới Vũ Dực Tiên.

"Ha ha, đánh rất đẹp!"

Vũ Dực Tiên di chuyển giữa ba người, động tác mau lẹ, tốc độ nhanh đến cực hạn, một người đánh ba người Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân và Dược Sư mà ba người chỉ có thể chống đỡ, tựa như đang bị trêu chọc.

Dư chấn cuộc chiến quét ngang không trung khiến linh khí thiên địa hỗn loạn, cát bay đá chạy, tất cả binh lính bên dưới đều lấy tay áo che mặt, cúi đầu chống lại cuồng phong.

"Âm Dương Đại Ma, trấn áp cho ta!" Một giọng nói to vang lên.

Một cái cối xay to lớn xuất hiện giữa không trung, trên trắng dưới đen đè ba người Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân và Dược Sư ở giữa. Nó phi tốc chuyển động tụ tập hai khí âm dương giữa thiên địa.

Sau một lát, ba chấm đen rơi xuống từ không trung, "phịch" một tiếng rơi trên chiến trường, chính là ba tế khẩu bình rất lớn.

Vũ Dực Tiên bay xuống đứng ở đứng trên tế khẩu bình, chiến giáp hóa về thành trường bào màu đen, áo choàng phía sau bay lên, khí phách hiên ngang.

Trong nhất thời, cả chiến trường yên tĩnh không tiếng động.

Giọng nói Vũ Dực Tiên vang lên: "Khương tử nha, chỉ mời có ba vị Đại La Kim Tiên này dám tới mà đánh ta? Quá coi thường chấp pháp đại đội của Tiệt Giáo ta rồi! Nhanh gọi tất cả các đệ tử Xiển Giáo tới đây, ta trấn áp hết bọn hắn."

Nhật Quang Bồ Tát vội vàng quát hỏi: "Dược Sư Phật của Tây Giáo ta ở đâu?"

Theo tay Vũ Dực Tiên vung lên, ba tế khẩu hoa bình rất lớn bay ra, vang lên tiếng "đinh đang" trên thành trì phía xa, hắn lạnh giọng nói: "Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Thái Ất Chân Nhân của Xiển Giáo và Dược Sư của Tây Giáo ỷ mạnh khinh đệ tử Tiệt Giáo ta. Ta là Vũ Dực Tiên của chấp pháp đại đội hộ vệ Tiệt Giáo, trấn áp các ngươi trong Âm Dương Nhị Khí Bình, lấy đây thị chúng cho thấy cái uy của Tiệt Giáo ta."

Sau khi Vũ Dực Tiên nói xong, thân ảnh biến mất trong nháy mắt.

Thân công báo kích động kêu lên: "Chấp pháp đại đội quá đỉnh!"

Văn Trọng cũng không kìm được sự kích động, đã lâu không nghênh đón đại thắng như vậy.

Khương Tử Nha vội vàng kêu lên: "Vương Thượng, mau thu binh."

Cơ Phát bỗng bừng tỉnh, vội vàng kêu lên: "Minh Kim, thu binh!"

Tiếng chiêng vang vọng, đại quân Tây Kỳ lần lượt lui binh tiến vào quân doanh.

Trong Tây Kỳ Đại Doanh, không khí vô cùng âm u.

Nhật Quang Bồ Tát sốt ruột nói: "Làm sao bây giờ? Dược Sư Phật bị trấn áp rồi, làm sao bây giờ? Thừa tướng ngươi mau nói đi!"

Khương Tử Nha cũng kinh hoảng nói: "Rốt cuộc người này là ai? Văn Trọng mời hắn từ đâu?"

Cơ Phát vội vàng nói: "Á phụ, bây giờ phải làm sao đây?"

Khương Tử Nha vội vàng nói: "Hiện tại chỉ có thể đi mời tất cả các sư huynh của ta đến cứu Thái Ất sư huynh và Ngọc Đỉnh sư huynh ra."

Nhật Quang Bồ Tát cũng vội vàng nói: "Ta cũng tới Cực Lạc tịnh thổ mời sư huynh rời núi."

Cơ Phát cúi người trịnh trọng chắp tay thi lễ nói: "Làm phiền chư vị."

Bình Luận (0)
Comment