Bên trong giọng điệu nhẹ nhàng này có thể cảm nhận được Nhị sư bá đang hơi tức giận! Trong đầu Bạch Cẩm hiện lên một ý niệm, hắn điều chỉnh tâm trạng một chút rồi đi vào Ngọc Hư Cung, cũng kính lễ bái nói: “Đệ tử Bạch Cẩm bái kiến sư bá, chúc sư bá Thánh đạo hưng thịnh.”
“Bạch Cẩm!” Thanh âm cực lớn vang vọng trong đại điện.
“Đệ tử cung kính nghe sư bá dạy bảo.”
“Đứng lên đi.”
Bạch Cẩm đứng dậy, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hắn vừa ngẩng đầu liền thấy Nhị sư bá vẻ mặt bất thiện, đành nở một nụ cười xán lạn nói: “Sư bá, buổi trưa an lành!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn không vui nói: “Bạch Cẩm, ngươi có biết sai?”
Bạch Cẩm cung kính nói: “Đệ tử không biết đã làm sai chuyện gì nhưng sư bá nói đệ tử sai, đệ tử cam nguyện lãnh phạt.”
“Hừ! Vậy thì ta lại trở thành người không giảng đạo lý rồi.”
Bạch Cẩm vội vàng nói: “Không dám, sư là người người thấu tình đạt lý nhất.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: “Trước lượng kiếp ta đã khuyên bảo ngươi bế quan trong đạo cung hoặc cũng có thể đến chỗ ta nghe giảng đạo, chứ tuyệt đối không được nhúng tay vào lượng kiếp.”
“Sư bá bảo vệ đệ tử như vậy, đệ tử vô cùng cảm động.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn hù lạnh một tiếng: “Vậy sao ngươi lại chủ động nhập kiếp? Còn sai Kim Bằng đi đánh bại đệ tử Tiệt Giáo ta? Thế vậy mà lại lộ ra ngươi uy vũ bất phàm.”
Bạch Cẩm vội vàng nói: “Sư bá minh giám, đệ tử tuyệt đối không có tâm tư này, xin hãy để đệ tử giải thích.”
“Nói!”
Nhất thời, hốc mắt Bạch Cẩm đỏ ửng lên, nói: “Nỗi khổ của sư bá, đệ tử hiểu hết!”
Nỗi khổ của ta? Trong đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn hiện lên một ý niệm. Ta khổ chỗ nào chứ?
Bạch Cẩm thương cảm nói: “Thế nhân trên hồng hoang đều thấy Xiển – Tiệt hai giáo hiện lộ tài năng trong Phong Thần lượng kiếp, Xiển Giáo liên tiếp chèn ép Tiệt Giáo nhưng không ai biết được nỗi khổ trong lòng sư bá. Vào lúc Tiệt Giáo ta thành lập không có chí bảo trấn áp khí vận, sau cùng là sư tôn đã mở ra lối riêng lấy Vạn Tiên Trận trấn áp khí vận Tiệt Giáo nhưng lại khó mà lâu dài. Mấy trăm triệu năm trôi qua, tuy đã có vạn tiên gia nhập, tiên thần cộng tôn vô cùng phồn thịnh nhưng khí vận trong giáo phái đã xâm nhiễm khí vận của Tiệt Giáo ta. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì cuối cùng sẽ có một ngày, khí vận của đệ tử Tiệt Giáo sẽ ảnh hưởng đến đạo cơ của sư phụ ta, thành do Tiệt Giáo mà bại cũng do Tiệt Giáo! Lúc trước sư bá đã đưa ta đi nhìn khí vận của Tiệt Giáo, trên là thanh sắc dưới là đủ màu. Đó chính là biểu hiện cho việc khí vận Tiệt Giáo đã bị xâm nhiễm, đã hỗn tạp.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày hỏi: “Những chuyện này là do ai nói cho ngươi biết?”
“Thái Thượng sư bá.”
Nguyên Thủy hòa hoãn lại nói: “Đại huynh à! Bạch Cẩm, vốn dĩ ta không muốn nói những chuyện này cho ngươi biết, đây không phải là việc ngươi cần quan tâm.”
Bạch Cẩm lễ bái thật sâu, cảm động nói: “Sư bá, người không cần phải một mình gánh hết thảy.”
Bạch Cẩm đứng lên, hốc mắt phiếm hồng nói: “Sư bá, người lặng lẽ nhìn rõ hết thảy của Tiệt Giáo ta, người muốn thuyết phục sư phụ ta nhưng sư phụ ta ái đồ như mệnh, chắc chắn sẽ không nghe theo, người đều để hết trong lòng. Đúng lúc Phong Thần lượng kiếp tiến đến, người muốn mượn lượng kiếp này tiêu diệt Tiệt Giáo, cứu sư phụ ta. Cho dù sau này trên lưng phải gánh danh hào Thánh Nhân vô tình, toàn bộ tiên thần trên hồng hoang e ngại, cho dù Đại sư bá không hiểu, sư phụ hiểu lầm thì người vẫn sẽ tự mình làm, người muốn ra tay cứu sư phụ, một mình người yên lặng gánh vác hết thảy.”
Sau đó hắn cúi đầu thật sâu nói: “Sư bá, người khác không hiểu nỗi khổ tâm của người nhưng đệ tử hiểu!”
Nguyên Thủy Thiên Tôn trầm mặc, Bạch Cẩm nói vậy đã khiến hắn cảm động, lắc đầu buồn nói: “Bạch Cẩm à! Không ngờ tới người hiểu ta nhất trên hồng hoang lại là ngươi.”
Bạch Cẩm đứng lên, nghiêm mặt nói: “Sư bá, xin người cho đệ tử kề vai chiến đầu với người, để chúng ta tựa vào lẫn nhau.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn khẽ cười nói: “Ngươi đừng quấy rối ta là được rồi, Kim Bằng nhập kiếp khiến ta rất khó xử.”
Bạch Cẩm đắc ý nói: “Sư bá, là ta cố ý để Kim Bằng nhập kiếp, chính là để trợ giúp sư bá người.”
“Ồ? Ngươi nói xem, giúp ta được gì thế?”
Bạch Cẩm nghiêm mặt nói: “Sư bá. Về mặt lý thuyết ta cũng rất đồng ý, ta đã đẩy Tiệt Giáo đến bên bờ vực nguy hiểm, nhất định phải cố hết sức đưa càng nhiều đệ tử Tiệt Giáo lên Phong Thần Bảng càng tốt, nhờ đó làm dịu khí vận ăn mòn.”
Nguyên Thủy khẽ gật đầu, đây chính là dự định của hắn, đáng tiếc Thông Thiên không chịu phối hợp!
Bạch Cẩm do dự một chút rồi nối: “Sư bá, ta nói một câu đại bất kính. Những đệ tử mà người dạy dỗ kia vẫn kém hơn đệ tử Tiệt Giáo ta một chút. Không nói tới Đa Bảo sư huynh và Vô Đương sư tỷ, chỉ là đệ tử thủ hạ của chấp pháp đại đội mà bọn hắn cũng không thể thắng, chớ nói chi đến đưa lên bảng?”
Nguyên Thủy Thiên Tôn cảm khái nói: “Thông Thiên quả thực có thể xưng là lương sư. Trong chấp pháp đại đội, ngoại trừ Kim Cô Tiên, Khổng Tuyên, Kim Bằng, Ô Vân Tiên và Vân Tiêu thì đều là Chuẩn Thánh chi cảnh nhỉ?”
Bạch Cẩm cười nói: “Trùng hợp vừa bước vào Chuẩn Thánh chi cảnh.”
“Đây không phải là trùng hợp, Xiển Giáo ta cũng chỉ có Nhiên Đăng có thể chịu được một trận chiến.”
“Sư bá, đệ tử vẫn chưa đạt tới Chuẩn Thánh chi cảnh đâu!”
“Ha ha, chính ngươi không nỗ lực thì còn trách ai? Cảm giác bị thủ hạ vượt mặt như thế nào?”