Một khoảng thời gian sau, Bạch Cẩm ở trong Điểu Sào ngày đêm chép kinh thư, thời khắc đều nghênh đón Nữ Oa nương nương và Bình Tâm nương nương kiểm tra.
Phong Thần Chiến vẫn tiếp tục diễn ra, Văn Trọng và Thân Công Báo vẫn lạc lên bảng, vô số đệ tử Tiệt Giáo ra biển cũng vẫn lạc rồi lên bảng.
Một ngày nọ, Quảng Thành Tử đằng vân giá vũ đi đến Đông Hải, Tiệt Giáo.
Từng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Quảng Thành Tử, hận không thể xẻ hắn ra.
Quảng Thành Tử không quan tâm đến ánh mắt của những đệ tử Tiệt Giáo này, hắn đáp xuống trước Kim Ngao Đảo, chắp tay cúi đầu nói: “Đệ tử cầu kiến sư thúc!”
Kim Linh thánh mẫu và Quy Linh thánh mẫu phiêu nhiên mà ra.
Kim Linh thánh mẫu nhìn chằm chằm vào Quảng Thành Tử, phẫn nộ nói: “Quảng Thành Tử, ngươi giết đệ tử của ta.”
Quảng Thành Tử hỏi: “Đệ tử của thánh mẫu là thần thánh phương nào?”
“Văn Trọng!”
Quảng Thành Tử mỉm cười nói: “Văn Trọng nghịch thiên mà đi, vận mệnh đã vậy!”
“Hay cho câu vận mệnh đã vậy, Quảng Thành Tử ngươi có dám quyết đấu một trận sinh tử với ta không?”
Quảng Thành Tử lắc đầu nói: “Hôm nay bần đạo đến để truyền tin, nếu thánh mẫu muốn nhập kiếp thì có thể tiến đến Tây Thổ.”
Quy Linh thánh mẫu ở bên cạnh quát lớn: “Bớt nói nhảm!” Một kiếm đâm ra, trường kiếm phun ra nuốt vào cuồn cuộn kiếm ý đại hải, to lớn mà thâm thúy.
Quảng Thành Tử trực tiếp ném Phiên Thiên Ấn ra. Ầm! Phiên Thiên Ấn đấm vào Linh Kiếm của Quy Linh thánh mẫu, trong nháy mắt kiếm khí bắn ra ngoài.
Quy Linh thánh mẫu hô lên một tiếng, khó mà địch nổi đại lực tràn trề của Phiên Thiên Ấn, chật vật bay ngược ra sau.
Quảng Thành Tử không buông tha mà lại đánh tới, Phiên Thiên Ấn lại được ném ra biến thành từng dãy núi to núi nhỏ bao phủ xuống Quy Linh thánh mẫu.
Quy Linh thánh mẫu ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn thần ấn đang rơi xuống đỉnh đầu, trong đầu hiện lên một ý niệm: Không ngăn được, hoàn toàn không ngăn nổi!
“Đủ rồi!” Một tiếng hét lớn bỗng vang lên, bên cạnh Quy Linh thánh mẫu xuất hiện một mặt kính, Bạch Cẩm đi ra từ bên trong đưa tay chỉ ra. Thế chi đại đạo gia trì, Thanh Tiêu Kiếm! Uy thế khắp thiên địa xung quanh đều bị dẫn độn, nhất kiếm phá thương khung.
Keng! Thanh Tiêu Kiếm đâm vào Phiên Thiên Ấn nhưng lực đạo khổng lồ cuồn cuộn của Phiên Thiên Ấn lại không giáng xuống, hai người giằng co trên không trung.
"Mở ra!" Bạch Cẩm khẽ quát to.
Phiên Thiên Ấn lập tức bị hất bay, Quảng Thành Tử cũng lảo đảo lùi về sau mấy bước. Rầm rầm! Kim Ngao Đảo bị hắn đạp đến chấn động.
"Xin hai vị sư huynh hãy dừng tay!" Một giọng nói trong trẻo vang lên bên tai hai người.
Bạch Cẩm lập tức thu kiếm đứng đó, Quảng Thành Tử cũng thu hồi Phiên Thiên Ấn, đanh mặt nhìn Bạch Cẩm.
Một tiểu đồng tử mi thanh mục tú nhẹ nhàng bay tới, sau đó chắp tay thi lễ: "Đại đội trưởng, lão gia bảo ta đến nghênh đón sư huynh Xiển Giáo."
Bạch Cẩm khẽ gật đầu: " Đi thôi!"
Quảng Thành Tử chỉnh trang lại y bào rồi đi vào bên trong đảo theo Tiểu Hỏa đồng tử.
Sắc mặt Quy Linh thánh mẫu thoắt xanh thoắt trắng, nàng giận dữ nói: "Đáng ghét, đến Tiệt Giáo chúng ta mà còn dám càn rỡ như vậy!"
Hỏa Linh thánh mẫu nhìn theo bóng lưng Quảng Thành Tử và hỏi: "Sư huynh, ngài nói xem vì sao hắn lại đến đây?"
Bạch Cẩm bình tĩnh cất lời: "Nhất định là vì Phong Thần lượng kiếp, Phong Thần lượng kiếp này cũng nên có hồi kết rồi."
Chốc lát sau Quảng Thành Tử đi ra rồi rời khỏi Tiệt Giáo luôn.
Keng!
Keng!
Keng!
…
Tiếng Tụ Tiên Chung vang lên trên Kim Ngao Đảo, hơn vạn đệ tử Tiệt Giáo đi từ hải vực của Đông Hải đến, lần lượt tiến vào trong Bích Du Cung, mỗi người ngồi xếp bằng trên một chiếc bồ đoàn.
Trong đại điện có rất nhiều bồ đoàn còn trống.
Thân ảnh Thông Thiên giáo chủ xuất hiện trên ghế chủ vị.
Toàn thể chúng đệ tử Tiệt Giáo cùng cung kính bái lạy: "Bái kiến sư tôn!"
Thông Thiên giáo chủ nhìn mấy vạn đệ tử bên dưới, bình tĩnh lên tiếng: "Trong Phong Thần Chiến, Xiển Giáo và Tây Giáo ức hiếp Tiệt Giáo ta một cách quá đáng, Quảng Thành Tử đến gửi chiến thư mời Tiệt Giáo đấu một trận. Các ngươi có bằng lòng chiến đấu với Xiển Giáo cùng ta, giương cao uy danh của Tiệt Giáo ta không?"
Mấy vạn đệ tử Tiệt Giáo đều kích động hô: "Chiến đấu vì sư tôn!"
"Chiến đấu vì Tiệt Giáo!"
...
Mặt Đa Bảo và Vô Đương thánh mẫu chợt biến sắc, quả nhiên vẫn không tránh được ư?
Thông Thiên khẽ gật đầu, lòng thầm vui vẻ. Hắn gọi: "Đa Bảo, Vô Đương, Quy Linh, Kim Linh!"
Đa Bảo đạo quân, Vô Đương thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu và Kim Linh thánh mẫu đứng dậy, vừa cung kính chắp tay thi lễ vừa đáp: "Có!"
"Đa Bảo nhận lấy Tru Tiên Trận Đồ của ta đi bày Tru Tiên Kiếm Trận. Đa Bảo phòng thủ Tru Tiên Môn, Vô Đương phòng thủ Lục Tiên Môn, Quy Linh phòng thủ Hãm Tiên Môn, Kim Linh phòng thủ Tuyệt Tiên Môn."
Đa Bảo đạo quân, Vô Đương thánh mẫu, Quy Linh thánh mẫu và Kim Linh thánh mẫu đồng thanh trả lời: "Vâng!"
Thông Thiên vung tay lên, một tấm trận đồ và bốn thanh Sát Lục Tiên Kiếm bay xuống lơ lửng trước mặt bốn người.
Đa Bảo thu hồi Tru Tiên Trận Đồ và Tru Tiên Kiếm, Vô Đương ôm lấy Lục Tiên Kiếm, Quy Linh ôm lấy Hãm Tiên Kiếm, Kim Linh ôm lấy Tuyệt Tiên Kiếm.
Sắc mặt Thông Thiên thoáng thay đổi, hắn gọi: "Bạch Cẩm!"
Bạch Cẩm đứng dậy, chắp tay nói: "Có đệ tử!"
"Vi sư có một đại trận tên là Vạn Tiên Trận, ta cho ngươi chủ trì đại trận trấn áp môn nhân đệ tử của Xiển Giáo."
Bạch Cẩm cung kính đáp: "Vâng!"