Cho dù Phật Tổ không phải là mình mà bị người khác giành được cũng không khó chấp nhận đến thế, nhưng tại sao lại là tên Nhiên Đăng người dưng nước lã này?
Trong Đại Xích Thiên ở Hỗn Độn, Tam Thanh đang ăn lẩu đồng loạt cúi đầu nhìn về phía hồng hoang.
Thông Thiên bật cười ha hả: "Nguyên Thủy, đây là đệ tử của Xiển Giáo ngươi đó, đây là người có căn tính cực cao mà ngươi nói đó. Thật là khiến người ta hâm mộ!"
Sắc mặt Nguyên Thủy ửng hồng, sau đó bình tĩnh lại. Hắn hờ hững lên tiếng: "Nhiên Đăng là Tiên Thiên Ma Thần, là đạo hữu của chúng ta chứ không tính là đệ tử của Xiển Giáo ta."
Thông Thiên nhìn Nguyên Thủy bằng ánh mắt khinh bỉ. Phó giáo chủ của Xiển Giáo không phải môn nhân của Xiển Giáo, lời này mà ngươi cũng nói ra được?
Ở Tây phương tịnh thổ thế giới, thân ảnh Nhiên Đăng biến mất trong ánh nến, trên chủ vị mọc ra một gốc Ngũ Kinh Liên. Ngũ Kinh Liên nở hoa, Nhiên Đăng đang ngồi bên trong bông sen với gương mặt tươi cười: "Nam mô a di đà Phật!"
Đột nhiên có vài giọng nói vang lên trong đại điện: "Nam mô Nhiên Đăng Phật Tổ!"
Cùng lúc đó mấy thân ảnh xuất hiện gồm Phổ Hiền Chân Nhân, Từ Hàng Đạo Nhân, Cụ Lưu Tôn và Văn Thù Quảng Pháp Thiên Tôn.
Bốn người cùng chắp hai tay trước ngực, đạo bào trên người biến thành tăng bào.
Chúng Phật Đà, Bồ Tát và La Hán trong đại điện lập tức xôn xao, mọi người đều trợn tròn mắt, không ngờ đệ tử thân truyền của Xiển Giáo cũng tới.
Giọng nói vang dội của Nhiên Đăng Phật Tổ văng vẳng trong Tịnh Thổ Thế Giới: "Nghiêm túc tu sửa mười nghìn thế giới không sạch sẽ để nó trở nên sạch sẽ như thế giới trong lành, sáng sủa không tì vết. Giáo hóa vô số Bồ Tát để tâm thanh tịnh, ai ai cũng có hứng thú với Đại Thừa, lấp đầy thế giới của ta. Đó chính là Phổ Hiền Bồ Tát!"
Phổ Hiền chắp hai tay trước ngực, cúi đầu thi lễ và niệm: "Nam mô Phổ Hiền Bồ Tát!" Hắn đứng thẳng người, sau gáy 'vù' một tiếng phát ra Phật luân, Phật quang chiếu rọi Tịnh Thổ Thế Giới.
Nhiên Đăng Phật Tổ tiếp tục nói: "Ngươi nhìn tiên nhân và tất cả chúng sinh thuộc ba ác đạo mà sinh lòng đau khổ, muốn ngăn chặn những buồn phiền của chúng sinh, muốn làm cho chúng sinh yên vui. Từ Hàng, nay lấy tên tự là Nhữ, làm Quan Thế Âm Bồ Tát!"
Từ Hàng chắp hai tay trước ngực, cúi đầu thi lễ và niệm: "Nam mô Quan Thế Âm Bồ Tát!"
Hắn thẳng người, sau gáy 'vù' một tiếng phát ra Phật luân. Phật luân lấp lánh, thậm chí còn sáng hơn cả đám người Đại Thế Chí.
"Phát sáng trước hành giả, Phật thân dài hai mươi lăm tuần, đường tròn chỉ ba mươi hai tuần, toàn thân chỉ năm mươi tuần, bền chắc như tử kim sơn. Gặp Phật giả thường sinh tịnh quốc, không mang thai, lúc lâm chung chư Phật Thế Tôn ắt tới đón, đây là Cụ Lưu Tôn Phật!"
Cụ Lưu Tôn chắp hai tay trước ngực, cúi người thi lễ: "Nam mô Cụ Lưu Tôn Phật!" Hắn đứng thẳng người, mái tóc đen nhánh đẹp đẽ biến mất chỉ còn lại cái đầu trọc lốc, Phật luân phía sau sáng lấp lánh, dưới chân mọc kim liên, thân hình nhỏ bé ngồi xếp bằng trên kim liên.
"Lấy Thánh Sách gia trì hữu hình, lệnh tội cấu tiêu diệt, được nhập Bồ Đề, chư Phật Thánh quả. Đó là Văn Thù Bồ Tát!"
Văn Thù Bồ Tát chắp hai tay trước ngực, cúi đầu thi lễ, khẽ mỉm cười nói: "Nam mô Văn Thù Bồ Tát!"
Hắn đứng thẳng người, sau đầu tỏa Phật luân soi rọi Tịnh Thổ Thế Giới.
Phật quang của bốn người Phổ Hiền Bồ Tát, Từ Hàng Bồ Tát, Cụ Lưu Tôn Phật và Văn Thù Bồ Tát mơ hồ áp chế Phật quang của đám Di Lặc, trong khắp đại điện vang vọng tiếng Phạm âm ngâm xướng.
Nhóm Di Lặc, Đại Thế Chí và Dược Sư vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Nhiên Đăng muốn độc chiếm Phật Giáo, loại bỏ chúng ta đây mà.
Bên trong Đại Xích Thiên trong Hỗn Độn.
Thông Thiên giáo chủ bật cười ha ha: "Nguyên Thủy, đây là đệ tử tốt do ngươi dạy ra đấy hả? Đúng là ngộ tính siêu phàm, căn tính thâm hậu. Không phải ngươi muốn nói bọn hắn cũng không phải là đệ tử của ngươi chứ?"
Nguyên Thủy vỗ bàn cái rầm, đột nhiên run lên, giận dữ quát to: "Thông Thiên, ngươi đủ rồi đấy!"
"Sao nào? Mình dạy đệ tử không tốt còn không cho ta nói à?"
Nguyên Thủy thở hổn hển, trợn mắt trừng Thông Thiên rồi xoay người, thân ảnh chợt lóe sáng rồi biến mất tăm.
Thái Thượng thong dong cất lời: "Thông Thiên, tha được thì tha cho người ta."
"Đại huynh, các ngươi có tha cho ta bao giờ đâu." Thân ảnh Thông Thiên chợt lóe sáng rồi biến mất không còn tăm hơi.
...
Trong cung điện trên Linh Sơn ở phương đây, Phổ Hiền Bồ Tát, Từ Hàng Bồ Tát, Cụ Lưu Tôn Phật và Văn Thù Bồ Tát cùng chắp tay thi lễ, cung kính niệm: "Ngợi ca Nhiên Đăng Phật Tổ!"
Mấy nghìn Phật Đà và Bồ Tát khác cũng chắp hai tay trước ngực và cúi đầu bái lạy: "Ngợi ca Nhiên Đăng Phật Tổ!" Âm thanh lớn vang vọng trong thiên địa.
Sắc mặt đám người Di Lặc, Đại Thế Chí, Dược Sư và Lục Áp đổi tới đổi lui, song bọn hắn cũng chắp hai tay trước ngực, cúi đầu thi lễ.
Nhiên Đăng Phật Tổ mỉm cười gật đầu, giọng nói lớn vang lên: "Lượng kiếp đã qua, hồng hoang an khang, đệ tử Phật Giáo ta nên xuống núi phổ độ chúng sinh và tuyên truyền đại đạo phương Tây chúng ta."
Đa số Phật Đà và Bồ Tát trong đại điện đều cung kính trả lời: "Tuân lệnh!"
Địa Tạng chắp hai tay trước ngực rồi lên tiếng: "Phật Tổ, ta còn phải tọa trấn Địa Phủ, phổ độ hung hồn lệ quỷ nên không thể truyền đạo, xin cáo từ tại đây."