Chúng tu sĩ vây xem xung quanh đờ đẫn ra ngay tại chỗ. Thành công rồi, hắn đột phá thành công rồi, nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy chứ? Thiên Ma Kiếp đâu? Vì sao bị sét đánh mấy phát liền thành công?
Đột nhiên Huyền Tùng Tử mở bừng hai mắt ra, trên thân lóe lên quang mang, khôi phục lại dáng vẻ khoác thanh bào với râu tóc bạc trắng bay phấp phới, khí chất càng diêu phàm thoát tục hơn, trầm ổn bất phàm.
Huyền Tùng Tử cười ha hả kêu lên: “Đột phá, ta đột phá rồi, ta đạt thành Kim Tiên rồi.” Thanh âm hạo đãng vang vọng khắp sơn mạch.
Tất cả chúng tu sĩ xung quanh đều nhao nhao đi lên chúc mừng.
Một đại hán vội vàng hỏi: “Huyền Tùng Tử đạo hữu, ngươi làm sao đột phá được vậy?”
“Huyền Tùng Tử, lôi đình này là chuyện gì vậy?”
“Huyền Tùng Tử, lôi đình này có liên quan gì đến Thiên Ma Kiếp không?”
…
Sau khi chúc mừng xong, chúng tu sĩ không nhịn được mà nhao nhao đặt câu hỏi.
Huyền Tùng Tử khẽ nhíu mày quát: “Yên tĩnh!” Uy lực của Kim Tiên phóng thích ra, nháy mắt trong thiên địa liền tràn ngập áp lực nặng nề, thể xác và tinh thần chúng tu sĩ đều trầm xuống, trên mặt lộ ra vẻ gian nan.
Huyền Tùng Tử thu liễm khí tức, tất cả chúng tu sĩ đều an tĩnh lại rồi nhao nhao lùi ra bên ngoài, trong mắt mang theo vẻ cảnh giác. Thực lực của Huyền Tùng Tử đã vượt xa bọn hắn!
Lúc này Huyền Tùng Tử mới hài lòng gật đầu, sau đó cười nói: “Kiếp nạn bây giờ đã thay đổi, thứ cần đột phá chính là Thiên Lôi Kiếp.”
Hồng y nữ tử vui mừng nói: “Chẳng lẽ Thiên Ma Kiếp không còn tồn tại nữa?”
“Thiên Ma Kiếp vẫn còn, chỉ là uy năng giảm mạnh. Trước kia nghe nói muốn độ Thiên Ma Kiếp thì phải độ muôn đời luân hồi, muôn đời không trầm luân mới có thể độ kiếp thành công. Bây giờ ta độ Thiên Ma Kiếp, chính là vào lúc nội tâm tiếc nuối nhất có thể đột phá mà ra liền có thể độ kiếp, độ khó giảm xuống không chỉ trăm ngàn lần thôi đâu.”
Đông đảo tu sĩ đều vui mừng khôn xiết, độ kiếp thế này thì bọn hắn đều có lòng tin.
Sau đó một đại hán trầm giọng nói: “Thiên Lôi Kiếp này cũng không dễ chịu đâu! Huyền Tùng Tử đạo hữu suýt chút nữa đã vẫn lạc.”
Một kiếm khách ngạo nghễ ở bên cạnh nói: “Thiên Lôi Kiếp, một kiếm chém đứt là được.”
Chúng tu sĩ còn lại đều gật đầu, thoạt nhìn Thiên Lôi Kiếp dễ dàng hơn Thiên Ma Kiếp rất nhiều, những tu sĩ thành tựu Tiên đạo đều cực kỳ tự tin với thực lực của bản thân.
Sự kiện này xảy ra liên tục trên hồng hoang, có độ kiếp thành công, cũng có độ kiếp thất bại nhưng rất ít tu sĩ rơi vào Ma đạo.
…
Bên trong Thiên Ma Đại Điện lại Ma Giới, Khuê Cương ngồi ngay ngắn trên hắc sắc long ỷ, gương mặt mỉm cười. Bây giờ Hạo Thiên ngươi hẳn là đang bận bịu đến sứt đầu mẻ trán nhỉ? Chờ xem, chờ tu sĩ Ma Giới ta càng ngày càng nhiều, đến lúc đó chính là thời điểm ta phản công hồng hoang. Những chuyện ngươi làm với ta trước kia, ta sẽ trả lại toàn bộ lên người của ngươi.
Ô ô ô! Một đám thiên ma bay lượn bên ngoài đại điện liên tục rên rỉ, khí tức yếu ớt.
Thần sắc Khuê Cương khẽ động, là thiên ma! Hắn vung tay lên, đại điện của Thiên Ma Điện ‘ầm’ một tiếng mở rộng ra, một đám thiên ma rên rỉ xông vào đại điện, rơi xuống đất hóa thành từng hắc sắc thân ảnh ảm đạm nằm rạp trên mặt đất.
Một thiên ma rên rỉ kêu lên: “Ma Vương đại nhân, chúng ta thật thảm! Bọn hắn dùng sấm sét đánh chúng ta.”
“Hu hu hu, dưới lôi đình, lực lượng của ta đều bị tán đi.”
“Thiên Ma Kiếp cũng chịu ảnh hưởng lớn, không thể tiến hành muôn kiếp luân hồi.”
…
Từng tiếng rên rỉ liên tiếp vang lên, quả thực khiến người nghe thương tâm mà rơi lệ.
Lôi Đình chi lực? Thần sắc Khuê Cương khẽ biến hóa một chút, hắn đưa tay chộp về phía trước, một đám thiên ma quỳ phục phía dưới đều hóa thành từng luồng khói đen bay về phía Khuê Cương, sau đó ngưng tụ thành một hắc cầu giữa lòng bàn tay hắn.
Khuê Cương ném ra ngoài, hắc cầu bay ra bị hắn một ngụm nuốt xuống, sau đó trong đầu liền hiện ra trí nhớ thế thảm của tất cả thiên ma.
Khuê Cương đứng bật dậy, kinh sợ kêu lên: “Thiên Lôi Kiếp! Hạo Thiê, đây là thủ đoạn của ngươi sao? Thật là không cần mặt mũi.” Trong lòng hắn tràn ngập tuyệt vọng, sau khi Hạo Thiên chém giết ta đã trải qua những gì mà bây giờ lại trở nên không từ thủ đoạn như vậy?
Thân ảnh Khuê Cương lóe lên rồi biến mất.
Trung tâm Ma Giới có một tòa cự sơn đỉnh thiên lập địa, thân ảnh Khuê Cương hiện lên trên đỉnh núi, chắp tay bái nói: “Đệ tử cầu kiến Ma Tổ!”
Đại môn Hắc Tiêu Cung ‘ầm’ một tiếng mở rộng ra, bên trong đen kịt một màu, một tia sáng cũng không có, thuần túy một màu đen, phảng phất như có thể thôn phệ hết thảy.
Khuê Cương bước vào bên trong Hắc Tiêu Cung, thân ảnh hắn xuất hiện trước một tấm bồ đoàn, sau đó quỳ xuống bái nói: “Đệ tử bái kiến Ma Tổ!”
Thân ảnh La Hầu hiển hiện tại chủ vị, hắn cúi đầu nhìn Khuê Cương, bình thản nói: “Vì chuyện gì mà đến đây?”
Khuê Cương đứng lên, phẫn nộ nói: “Ma Tổ, vì thiết lập được Thiên Ma Kiếp, chúng ta đã mưu đồ ức vạn năm, cuối cùng lập được rồi, chúng ta có thủ đoạn khắp hồng hoang. Thế nhưng bây giờ hồng hoang lại sinh ra Thiên Lôi Kiếp, chẳng những cướp đi quyền hành chấp chưởng Thiên Kiếp của ta mà còn lất Thiên Lôi Kiếp áp chế Thiên Ma Kiếp. Bây giờ Thiên Ma Kiếp theo Thiên Kiếp mà đi, như thế thì tất cả mưu đồ của chúng ta đều thất bại, vẫn mong Ma Tổ ra tay chặt đứt Thiên Lôi Kiếp.”