Khóe môi Tần Nghiễm Vương giật giật, lão Xi?
Xi Vưu dẫn Tần Nghiễm Vương đi thẳng tới rừng Thực Thiết, Hắn dừng bước ở bên ngoài rừng cây, nói: "Lão Tần, nương nương đang ở bên trong, ta không đi vào nữa, ngươi tự mình đi đi!”
“Đa tạ Binh Chủ!”
Tần Nghiễm Vương đi dọc theo con đường nhỏ râm mát tiến vào rừng cây, không được bao xa đã nhìn thấy một đám Thực Thiết thú đang nô đùa, còn có con trèo lên cây rồi không cẩn thận ngã lộn nhào từ trên cây xuống đất, vô cùng đáng thương.
Tần Nghiễm Vương đi thêm một lát tới một nơi yên tĩnh.
Bình Tâm nương nương đang nhàn nhã ngồi trên xích đu, dưới chân có mấy con Thực Thiết thú non đang lăn lộn làm nũng.
Bình Tâm nương nương mỉm cười, trên tay cầm một cây trúc đùa bỡn đám Thực Thiết thú non.
Tần Nghiễm Vương sải bước tiến lên, chắp tay thi lễ cung kính nói: "Tần Nghiễm Vương bái kiến nương nương!”
Bình Tâm nương nương cười nói: "Sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ Địa Phủ vận hành không thuận lợi?”
Tần Nghiễm Vương cung kính nói: "Nương nương, hết thảy Địa Phủ đều bình thường, đệ tử đến đây là có chuyện muốn nhờ.”
"Chuyện gì vậy?”
Tần Nghiễm Vương do dự một hồi rồi mới cung kính nói: "Nương nương, Câu Trần Đại Đế của Thiên Đình mới thành lập một ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian, ban hành Tín Ngưỡng Kim Tiền, được các chư thần hoan nghênh rộng rãi.
Nhưng hiện tại, Tín Ngưỡng Kim Tiền chỉ được phổ biến trong các chư thần Thiên Đình, làm rất nhiều thần linh Địa Phủ chúng ta không cam lòng, không biết chư thần Địa Phủ ta đắc tội Đế Quân lúc nào mà khiến Đế Quân chán ghét, không để ý chúng ta!
Kính xin nương nương đứng ra nói đỡ vài lời cho Địa Phủ, để ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian cũng được thành lập trong Địa Phủ, tạo phúc cho Âm Thần dưới Địa Phủ.”
Bình Tâm nương nương dừng tay, nhíu mày nói: " Bạch Cẩm thành lập Ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian?”
Tần Nghiễm Vương cung kính đáp: "Vâng!”
"Chỉ phát triển ở Thiên Đình?
Tần Nghiễm Vương cung kính nói: "Vâng!”
Hắn dừng một chút rồi tiếp lời: "Thần linh Thiên Đình hống hách đến trước mặt các Âm Thần Địa Phủ khoe khoang, dẫn đến rất nhiều Âm Thần của Địa Phủ sinh lòng oán hận.”
"Rắc!" Nhành trúc trong tay Bình Tâm nương nương gãy đôi.
Tần Nghiễm Vương hoảng sợ, mơ hồ cảm nhận được một luồng hàn ý khó tả, khiếp hãi đến mức cả người như nhũn ra.
Bình Tâm nương nương mỉm cười nói: "Nhành trúc này có sâu, Thực Thiết thú ăn không ngon.” Nàng tiện tay xoa xoa, hai đoạn trúc hóa thành bột phấn tiêu tán.
Tần Nghiễm Vương chảy mồ hôi ròng ròng, sâu nào lại to gan như vậy, dám ăn cây trúc do nương nương trồng, còn khiến nương nương tức giận như thế.
"Còn việc gì sao?"
Tần Nghiễm Vương vội vàng nói: "Không ạ!”
Bình Tâm nương nương mỉm cười nói: "Chuyện này ta đã biết, ta sẽ thông báo đến Bạch Cẩm, bảo hắn mau chóng mở một ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian tại Địa Phủ.”
Tần Nghiễm Vương khom lưng thi lễ, cảm kích nói: "Đa tạ nương nương!”
Bình Tâm nương nương mỉm cười nói: "Ngươi trở về trước đi!”
“Vâng!” Tần Nghiễm Vương khom lưng thi lễ rồi đứng dậy chuyển thế rời đi.
Sau khi Tần Nghiễm Vương đi rồi, sắc mặt Bình Tâm nương nương lập tức trầm xuống, lẩm bẩm nói nhỏ: "Hay cho Bạch Cẩm nhà ngươi, dám ném Địa Phủ ta sang một bên để toàn tâm dốc sức cho Thiên Đình!”
Toàn bộ rừng Thực Thiết tràn ngập áp lực nặng nề, đám Thực Thiết thú run rẩy như ve sầu mùa đông, ngoan ngoãn nằm sấp trên mặt đất không dám nhúc nhích, chớp chớp đôi mắt to ngốc nghếch nhìn Bình Tâm nương nương với ánh mắt lấy lòng.
…
Trong Điểu Sào trên Thiên Đình, Bạch Cẩm vẫn chưa biết Tần Nghiễm Vương đã tố cáo hắn đến tận chỗ Bình Tâm nương nương, hắn thong dong ngồi xếp bằng trong đại điện, trên đỉnh là vô số tinh thần lóng lánh, Đạo Vận như có như không quấn quanh cơ thể hắn. Thái Cực Chi Đạo, Thế Chi Đại Đạo, Tiệt Thiên Chi Đạo, Tạo Hóa Đại Đạo, Luân Hồi Đại Đạo, tất cả đều đã đăng đường nhập thất.
Bạch Cẩm có thể thông qua mấy loại đại đạo này bước vào Chuẩn Thánh chi cảnh bất cứ lúc nào. Thế nhưng, hắn vẫn lần lữa không bước đến cảnh giới đó. Một là bởi vì sư phụ đã dặn, dù sao đạo chủng cũng là đạo của người khác, bước lên con đường của Thánh Nhân cũng chính là tự tuyệt Thánh đạo, bởi vì đại đạo đều quy về một mối.
Nhưng đó chưa phải nguyên nhân quan trọng nhất, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn, chính là dù hắn có bước vào loại đại đạo nào cũng sẽ bị Thánh Nhân khác đánh chết!
Bồ đoàn phía dưới mông Bạch Cẩm đột nhiên hóa thành một cái động đen, trong chớp mắt đã nuốt chửng Bạch Cẩm.
Cảm giác rơi xuống khiến Bạch Cẩm giật mình tỉnh giấc, hắn mở mắt ra thì phát hiện đã đi tới Bình Tâm Điện ở bên dưới Địa Phủ. Bình Tâm nương nương ngồi trên vân sàng, trên người mang theo uy thế khủng khiếp.
Bạch Cẩm vội vàng bò dậy, quỳ lên bồ đoàn bái lạy, mừng rỡ nói: "Đệ tử Bạch Cẩm bái kiến nương nương, chúc nương nương vạn phúc kim an!”
Bình Tâm nương nương bình tĩnh nói: "Bạch Cẩm, ngươi có nhớ ngươi là Đốc Tra Đại Đế của Địa Phủ do chính ta bổ nhiệm không?”
Trong lòng Bạch Cẩm giật thót, ngữ khí của nương nương hôm nay có chút không tốt! Chẳng lẽ ta đã vô ý chọc phải nương nương? Không phải chứ! Hắn vội vàng đáp lời với giọng điệu cảm kích: "Ân điển của nương nương, làm sao đệ tử dám quên.”
“Ta còn tưởng rằng ngươi làm Câu Trần Đại Đế trên Thiên Đình vui rồi nên chướng mắt cái chức Đốc Tra Đại Đế ở Địa Phủ!
Bạch Cẩm lập tức tủi thân kêu lên: "Nương nương, oan uổng quá! Ta sinh ra là người Địa Phủ, chết cũng là quỷ Địa Phủ mà.”
"Vậy ta hỏi ngươi, Tần Nghiễm Vương vừa báo với ta ngươi vừa mới lập một ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian trên Thiên Đình, giúp Thiên Đình chế tạo tiền xu, có lợi cho việc quản lý chúng thần.
Vì sao Địa Phủ ta lại không có động tĩnh gì? Chẳng lẽ Địa Phủ ta không xứng có ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian? Hay là ngươi vứt Địa Phủ ta ra sau đầu rồi?”