"Tiền? Tiền tệ phàm tục sao?"
"Đương nhiên không phải! Thiên Đình vừa mới thành lập một ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian, bên trong kinh doanh tiền tệ, ngươi hoàn toàn có thể dùng số công đức mà bản thân tích lũy được trong những năm qua để đúc thành Công Đức Kim Tiền, sau đó đi lôi kéo các đệ tử Phật Giáo."
Địa Tạng Vương nghi ngờ hỏi: "Công Đức Kim Tiền?"
Bạch Cẩm búng tay, một đồng Công Đức Kim Tiền ánh vàng rực rỡ lập tức xuất hiện giữa hai ngón tay: "Chính là cái này, được đúc từ công đức, cũng tương đương với Công Đức Thần Khí. Thông qua công đức, nó chẳng những có thể che chở nguyên thần chi năng mà còn có thể củng cố khí vận chi lực nhờ Công Đức Thần Khí, tốt hơn công đức bình thường rất nhiều."
Địa Tạng Vương tỏ vẻ đau lòng: "Lão sư, Phật Giáo có tận mấy chục ngàn đệ tử, nếu dùng Công Đức Kim Tiền đi lôi kéo đệ tử Phật Giáo thì phải tốn bao nhiêu công đức lận đấy!
Lão sư, ta kiếm công đức cũng không dễ dàng!"
Bạch Cẩm tức giận nói: "Không phải chỉ là một chút công đức thôi sao? Nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của ngươi xem, lúc đi ra ngoài đừng nói là đệ tử của ta!"
"Lão sư, công đức thực sự rất khó kiếm."
Bạch Cẩm trầm ngâm một lát, sau đó nói: "Thôi được rồi! Nếu ngươi không bỏ được công đức, vậy lão sư cho ngươi thêm một chủ ý nữa, ngươi hãy dùng Công Đức Kim Tiền để mua chuộc những vị Bồ Tát Phật Đà tương đối quan trọng. Đối với những Bồ Tát La Hán bình thường, ngươi có thể sử dụng Huyền Hoàng Kim Tiền để mua chuộc, còn các sư và Kim Cang thì dùng Tử Kim Tiền."
"Lão sư, thế nào là Huyền Hoàng Kim Tiền? Thế nào là Tử Kim Tiền?"
Bạch Cẩm vung tay lên, hai đồng tiền lập tức xuất hiện trước mặt, một đồng tiền trong suốt, phía trên có đường vân kim sắc phác họa ra Tử Tiêu Cung, đồng tiền còn lại thì tỏa ra tử sắc.
"Đồng tiền trong suốt chính là Huyền Hoàng Kim Tiền, được tạo thành do dung hợp linh khí thiên địa và công đức chi khí, có hiệu quả ngưng tâm tĩnh thần.
Đồng tiền tử sắc chính là Tử Kim Tiền, được luyện thành nhờ Hỗn Độn lực, sẽ có hiệu quả kỳ diệu khi tu sĩ hấp thu để tu luyện."
Địa Tạng Vương thấp thỏm hỏi: "Lão sư, có phải trong Huyền Hoàng Kim Tiền cũng không có nhiều công đức không?"
"Không nhiều, một Công Đức Kim Tiền có thể đúc được một trăm Huyền Hoàng Kim Tiền."
Ánh mắt Địa Tạng lập tức sáng lên, cái này hay đó! Hắn nhanh chóng đứng dậy, cúi người thi lễ, sau đó cảm kích nói: "Đa tạ lão sư đã chỉ điểm."
Bạch Cẩm cũng đứng dậy vỗ vai Địa Tạng: "Ngươi là đệ tử của ta, đương nhiên ta phải giúp ngươi, cố gắng thực hiện cho tốt! Về phía Bình Tâm nương nương, ta sẽ nói giúp ngươi để ngươi có thể ra vào Địa Phủ trong khoảng thời gian này."
Địa Tạng cảm động nói: "Lão sư, đệ tử thật sự không biết nên đa tạ ngài thế nào."
"Ôi chao! Lão sư cũng không cần ngươi phải đa tạ gì cả, có thể thấy ngươi trở thành Phật Tổ là ta đã được an ủi phần nào rồi, cố gắng lên! Lão sư luôn ủng hộ ngươi." Ta có thể có tâm tư xấu gì chứ? Ta chỉ muốn nhìn thấy đệ tử của mình thành công mà thôi, có vậy thì vị cha già như ta mới an lòng được!
Sau đó Địa Tạng tiễn Bạch Cẩm ra khỏi đại điện, nhìn hắn rời khỏi Địa Phủ. Lúc này, Đế Thính ở bên cạnh cũng lảo đảo đi ra.
Địa Tạng cười hỏi: "Đế Thính, ngươi biết ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian không?"
Đế Thính gật đầu: "Thần biết ạ! Thiên Đình vừa mới thành lập một nhánh, đang khiến chư thần chấn động."
Địa Tạng cười nói: "Đi, chúng ta tới ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian."
Đế Thính ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Địa Tạng: "Bồ Tát, làm sao ngài có thể ra khỏi Địa Phủ?"
Địa Tạng Vương ngẩng đầu nhìn trời, ung dung nói: "Bởi vì ta có một lão sư tốt!"
Sau khi trở lại Thiên Đình, Bạch Cẩm lập tức phân phó Cô Lương đi mở ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian ở Địa Phủ. Về phần những thứ khác, hắn cũng không quan tâm quá nhiều, thậm chí Bạch Cẩm còn chẳng hỏi nhiều đến việc Địa Tạng có đi ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian đổi tiền hay không, bây giờ hắn phải khiêm tốn.
Sau mấy ngày ở Thiên Đình, Bạch Cẩm một mình đi tới ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian. Nhìn thấy Bạch Cẩm, tất cả các tiên thần đang lui tới trước cửa ngân hàng đều nở nụ cười, khom lưng thi lễ.
Bạch Cẩm mỉm cười đi lên lầu hai, đến một lầu các vắng vẻ, hắn lập tức gõ cửa phòng.
Bên trong truyền ra một âm thanh khàn khàn: "Phật quang chiếu khắp tam thiên giới!"
Bạch Cẩm nhỏ giọng đáp: "Đạo pháp vô lượng chư thiên truyền!"
Sau đó cửa phòng kẽo kẹt mở ra một cái khe nhỏ, Bạch Cẩm nhanh chóng bước vào rồi đóng cửa lại.
Hắn xoay người quan sát bên trong, một hòa thượng mập mạp, mặc tăng y đang ngồi trước bàn.
Bạch Cẩm đi tới, ngồi xuống trước mặt hòa thượng mỉm cười: "Di Lặc Phật, sao đột nhiên ngươi lại mời ta tới gặp mặt thế? Còn tỏ vẻ thần bí như vậy! Chẳng lẽ có việc lớn gì sao?"
"Ôi!" Di Lặc Phật thở dài, sâu xa nói: "Không gạt Đế Quân, hiện nay ta đang cùng đường bí lối!"
Trong mắt Bạch Cẩm lóe lên ý cười, nghi ngờ hỏi: "Sao lại ra nông nỗi này?"
Di Lặc Phật than thở nói: "Nhiên Đăng Phật Tổ và Đa Bảo Như Lai tương tranh, đệ tử Phật Giáo rối rít quy y, tất nhiên Phật Tổ tương lai sẽ ra đời ở chỗ bọn hắn."
Bạch Cẩm cũng thở dài, không nói nên lời: "Chuyện gì vậy chứ! Vì Phật Giáo, ngươi đã đổ biết bao máu thịt, biết bao mồ hôi, còn tạo ra những cống hiến không gì sánh kịp.
Vị trí Phật Tổ vốn nên là của ngươi, kết quả đầu tiên thì xuất hiện một Nhiên Đăng đoạt đi vị trí Phật Tổ, bây giờ lại có thêm một Đa Bảo Như Lai.
Ôi! Hai vị Phật Tổ của Phật Giáo lại đều là người ngoài, nực cười biết bao!"
Bạch Cẩm chân thành nhìn Di Lặc Phật nói: "Sư đệ, ta thật sự cảm thấy không đáng thay cho các ngươi."
Di Lặc Phật yên lặng không nói nhưng trong lòng thì vô cùng thương cảm, những lời này của Bạch Cẩm thật sự có thể chạm đến nội tâm, sinh ra đồng cảm.