Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 651 - Chương 651: Nên Có Kết Cục Rồi

Chương 651: Nên có kết cục rồi

Trên Thiên Đình, Bạch Cẩm đang quạt lửa cho Thái Thượng Lão Quân trong Đâu Suất Cung.

Thái Thượng Lão Quân ngồi ngay ngắn trên cao, vừa nhìn về phía Tây vừa mỉm cười khe khẽ: "Đa Bảo phân phong vạn Phật, những quân cờ ngươi bố trí đều vô dụng rồi."

Bạch Cẩm cảm thán: "Quả nhiên sư huynh vẫn là sư huynh, ra tay quyết đoán, chỉ một hành động dã có thể phế bỏ mọi quân cờ của ta. Ngày Phật Giáo thống nhất không còn xa nữa đâu..."

Thái Thượng Lão Quân nhìn hắn, vừa cười vừa nói: "Ngươi đừng tự xem nhẹ mình, tuy thủ đoạn này của ngươi hơi đơn giản thô bạo nhưng cũng rất hay, hành động này không chỉ tiêu hao rất nhiều khí vận của Phật Giáo mà còn khó có thể bù đắp khoảng cách giữa các cổ Phật. Mai này ngươi rất có triển vọng đấy!"

Bạch Cẩm cười khanh khách: "Tạ ơn sư bá đã khích lệ!"

"Sư bá, đệ tử có phần không hiểu tại sao Tiếp Dẫn sư thúc và Chuẩn Đề sư thúc đều không lên tiếng? Rõ ràng là chỉ cần bọn hắn nói một câu thì mưu kế của ta khó mà thi triển."

Thái Thượng Lão Quân bật cười ha hả: "Đây là đám tiểu bối các ngươi đánh cờ, nếu bọn hắn nhúng tay tức là phá hỏng quy tắc, sao sư phụ ngươi có thể bỏ qua?

Hơn nữa bọn hắn cũng muốn mượn tay ngươi để chọn ra Phật Tổ thích hợp nhất, Nhiên Đăng bị bọn hắn vứt bỏ rồi."

Bạch Cẩm nhăn mặt nói: "Haiz, nhất định là Đại sư huynh đáng thương của ta! Thật đáng thương!"

Thái Thượng Lão Quân cười sang sảng: "Sao ngươi lại có lòng tin với Đa Bảo như thế?"

"Sư bá, người không biết đấy thôi! Ta từng tính cho đại sư huynh, hắn mang số vất vả. Ngày xưa lúc còn ở Tiệt Giáo, hàng ngày hắn phải bận tâm đến mấy vạn đệ tử Tiệt Giáo. Bây giờ Tiệt Giáo ta sụp đổ, hắn lại chạy tới Phật Giáo làm Phật Tổ gì đó, e là lượng lượng kiếp không được thanh nhàn."

Thái Thượng cười ha ha: "Chúng đệ tử Phật Giáo đánh nhau vỡ đầu chảy máu vì vị trí Phật Tổ, sao đến chỗ ngươi lại thành việc cực khổ thế?"

"Sư bá, quản lý chuyện ăn uống tiểu tiện của một đại giáo còn chưa đủ cực khổ sao?"

"Nếu Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề biết ngươi chê bai Phật Giáo như vậy, e là bọn hắn sẽ tức phát khóc."

...

Trong thời gian tiếp theo, Tiểu Thừa Phật Giáo mở rộng với tốc độ chóng mặt, chèn ép thế lực của Đại Thừa Phật Giáo với khí thế dữ dội, rất nhiều đệ tử thuộc Đại Thừa Phật Giáo gia nhập Tiểu Thừa Phật Giáo.

Tình thế ngang vai ngang vế với Đại Thừa Phật Giáo, lợi dụng thời gian ma diệt khí vận của Đại Thừa Phật Giáo không xảy ra như trong dự đoán của Nhiên Đăng, hắn đã đánh giá thấp lực lượng của Tiểu Thừa Phật Giáo sau khi phân phong vạn Phật, cũng đánh giá cao lực lượng của Đại Thừa Phật Giáo.

Đại Thừa Phật Giáo sụp đổ toàn diện chỉ trong thời gian một năm Thiên Đình, chỉ còn lại tín ngưỡng chi địa cuối cùng vẫn còn kiên trì.

...

Trong Đại Lôi Âm Tự, Đa Bảo ngồi ngay ngắn trên chủ vị, dáng vẻ ngày càng uy nghiêm, bên dưới là từng vị Phật Đà ngồi trên đài sen san sát, thậm chí mặt đất không đủ rộng còn phải mở thêm hàng loạt hốc bầu dục trên tường như tổ ong. Đông đảo Bồ Tát La Hán kẻ đứng người ngồi trong hốc với đủ loại tư thế kỳ lạ.

Giọng nói lớn của Đa Bảo Như Lai vang lên: "Khẩn Na La!"

Khẩn Na La mặc bạch y bước ra, cung kính khom lưng thi lễ: "Bản sư!"

"Khu vực phía Bắc Tây Ngưu Hạ Châu có một quốc gia tên là Vân Bà La Môn, chúng sinh nơi ấy tham lam, thích giết chóc, hay lừa lọc gian dối.

Không tuân theo Tiểu Thừa Phật Giáo, không hướng đến thiện duyên, không kính ngưỡng tam quang, không coi trọng ngũ cốc; bất trung bất hiếu, bất nghĩa bất nhân, khinh người tự sa đọa, sử dụng cân già cân non và lít đong không đúng, sát hại sinh mệnh, tạo nghiệt vô biên, tội ác chất chồng, gây nên địa ngục chi tai, vì vậy vĩnh viễn đọa xuống U Minh chịu vô số nỗi đau đớn cối đâm chày giã.

Ta có Tiểu Thừa Phật Pháp có thể dẫn dắt mọi người làm việc thiện, dẫn độ chúng sinh. Khẩn Na La, ngươi có bằng lòng đến Vân Bà La Môn truyền Tiểu Thừa Phật Pháp không?"

Khẩn Na La sửng sốt, do dự nói: "Bản sư, Vân Bà La Môn là nơi cổ Phật Đại Thừa Phật Giáo giáo hóa, ta đi sợ là khó lòng truyền pháp."

"Thiện tâm truyền thiện pháp, thiện ý cảm chúng sinh. Khẩn Na La, phổ độ chúng sinh một phương là hành trình khảo nghiệm Phật tâm của ngươi, ngày trở về chính là lúc ngươi tu thành chính quả, được hưởng Phật Đà tôn vị."

Khẩn Na La chắp hai tay trước ngực, cung kính đáp lười: "Xin tuân pháp chỉ!" Sau đó hắn xoay người đi ra ngoài, cưỡi mây đạp gió bay về phía Bắc Tây Ngưu Hạ Châu.

...

Trong cung điện Đại Thừa Phật Giáo, Nhiên Đăng Phật Tổ ngồi ghế chủ vị trên cao, bên dưới vắng tanh vắng ngắt chỉ có ba người Cụ Lưu Tôn, Văn Thù và Bồ Tát.

Văn Thù nhìn Nhiên Đăng trên chủ vị, nhỏ giọng nói: "Phật Tổ, Khẩn Na La tới Vân Bà La Môn rồi."

Nhiên Đăng vẫn nhắm mắt nãy giờ từ từ mở mắt ra, ánh nến nhảy nhót trong đôi mắt. Hắn ung dung cất lời: "Khẩn Na La là thị giả của Phật Mẫu thuở xưa, không ngờ Đa Bảo Như Lai lại phái hắn đến chặt đứt tín ngưỡng chi địa cuối cùng của Đại Thừa Phật Giáo."

Cụ Lưu Tôn Phật gằn giọng nói: "Phật Tổ, có cần đệ tử đi tiễn Khẩn Na La tịch diệt không?"

Giọng nói lớn của Nhiên Đăng vang lên: "Không cần, Phật Giáo hỗn loạn đến giờ cũng nên có một kết cục rồi. Nếu Khẩn Na La thật sự có thể khuếch trương Tiểu Thừa Phật Giáo tại Vân Bà La Môn thì cũng là Đại Thừa Phật Giáo ta phải diệt vong. Nếu Khẩn Na La thất bại thì chính là khí vận của Tiểu Thừa Phật Giáo sắp cạn."

Cụ Lưu Tôn, Văn Thù và Phổ Hiền cùng gật gù, nghiêng đầu nhìn ra ngoài. Đến cùng thì cuộc chiến giữa Đại Thừa Phật Giáo và Tiểu Thừa Phật Giáo vẫn biến thành đạo thống chi tranh.

...

Bình Luận (0)
Comment