Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 658 - Chương 658: Cuối Cùng Cũng Được Giải Thoát

Chương 658: Cuối cùng cũng được giải thoát

"Á!" A Tu hoảng sợ hét lên, bất giác giơ tay che trước mặt, đồng thời nhắm tịt mắt lại.

Nhưng một lát sau A Tu vẫn không cảm thấy đồ vật rơi xuống, bấy giờ nàng mới mở mắt ra. Nàng trông thấy đồ vật bay đến trước mặt mình đều văng ra, còn những thứ nhằm vào Khẩn Na La đều đập chuẩn xác lên người hắn.

"Khẩn Na La!" A Tu thốt lên đầy hoảng hốt.

Khẩn Na La cúi đầu nhìn nàng, khẽ mỉm cười nói: "Ngươi tỉnh rồi à?"

Máu trên đầu hòa lẫn nước bẩn chảy xuống.

A Tu run rẩy duỗi tay sờ mặt Khẩn Na La, cánh môi run bần bật, cất tiếng nỉ non: "Ngươi, sao ngươi phải làm vậy?"

"Đây là sai lầm ngươi từng mắc phải, đây là nghiệp của ngươi, bây giờ ta gánh chịu thay ngươi."

"Không được, ta không muốn ngươi gánh chịu thay ta!" A Tu kéo trường bào màu xanh nhạt trên người mình khoác lên người đối phương.

Khẩn Na La vươn tay cản lại, nở nụ cười khẽ: "Không sao đâu. Ngươi nhắm mắt lại đi, sẽ mau kết thúc thôi."

"Tiểu hòa thượng..." A Tu nhìn Khẩn Na La, nước mắt rưng rưng.

"Ngươi nhắm mắt lại đi!"

A Tu từ từ nhắm hai mắt lại, ngoan ngoãn nằm trong lòng Khẩn Na La. Nàng có thể nghe thấy tiếng "bộp bộp bộp" văng vẳng bên tai, hai giọt nước mắt tràn mi.

Khẩn Na La ôm A Tu đi ra ngoài, mình mẩy đau đớn song bước chân vẫn kiên định.

Nơi này náo động dẫn tới người đến tụ tập ngày càng đông, càng lúc càng có nhiều nữ nhân trong thành đến đây. Sau khi biết ngọn nguồn sự việc, ai cũng cầm đồ ném vào Khẩn Na La và A Tu để trút cơn giận trong những năm qua.

Rất nhiều nam nhân cũng đến, dù là quyền quý hay bình dân đều lạnh lùng nhìn Khẩn Na La, lòng hận ngứa răng. Thật không ngờ tất cả bọn hắn đều thiếu không ít ngón tay.

A Tu không nhịn được bèn len lén mở mắt ra, ngẩng đầu nhìn Khẩn Na La, trái tim đập thình thịch. Nam tử cao lớn như thế này mới có thể khiến mình ái mộ! Nụ cười bất giác nở trên khóe môi.

Theo thời gian trôi qua, đám nữ tử thấy Khẩn Na La ôm A Tu đón nhận sự đánh chửi của vạn người mà không hề hối hận, sau khi cơn giận qua đi các nàng lại cảm thấy xúc động. Ở Vân Bà La Môn, xưa nay địa vị của nữ nhân khá thấp hèn, các nàng đã bao giờ thấy một nam tử nào bảo vệ một nữ tử như thế đâu?

Một số nữ tử cảm tính trào dâng nỗi niềm cảm động khó tả, trở thành những người đầu tiên dừng ném đồ.

Người ném đồ ngày càng ít, cuối cùng chỉ có mấy thứ linh tinh ném tới Khẩn Na La cho đến khi tiếng đánh chửi biến mất hẳn.

Cuối cùng Khẩn Na La bế A Tu trở lại hồng lâu trước ánh mắt dõi theo của bách tính toàn thành, mà câu chuyện về hai người cũng lưu truyền khắp thành, kẻ thì mắng mỏ, kẻ thì chế giễu, và cũng có người hâm mộ.

...

Trong hồng lâu, Khẩn Na La bế A Tu lên lầu, đặt nàng lên giường rồi lùi về sau một bước mỉm cười nhìn nàng.

A Tu lập tức trở mình bật dậy vươn tay phủi rau nát trứng thối trên đầu Khẩn Na La: Khẩn Na La, ta đã nhìn thấy thế giới tràn ngập ánh sáng mà ngươi nói, ta cũng tìm được người mình vẫn luôn chờ đợi rồi."

Tay nàng chậm rãi di chuyển rồi đặt trước ngực Khẩn Na La, cảm nhận âm thanh trái tim nhiệt huyết đang đập thình thịch. Nàng vừa cười vừa nói: "Sau này ta sẽ sống vì nó, đời này kiếp này thề không đổi thay."

Khẩn Na La lùi về sau một bước, chắp hai tay trước ngực, cúi đầu mỉm cười: "A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, chúc mừng nữ thí chủ tìm lại bản ngã, trở về với ánh sáng."

"Tiểu hòa thượng!"

Khẩn Na La dừng bước, đứng im tại chỗ.

A Tu nhoẻn miệng cười: "Ta sẽ không tiếp khách nữa."

Khẩn Na La khẽ gật đầu: "Chúc mừng nữ thí chủ rốt cuộc cũng được giải thoát."

"Tiểu hòa thượng, ngày mai ngươi còn đến không?"

"Nữ thí chủ có cuộc sống mới của nữ thí chủ, tiểu tăng cũng có tương lai của tiểu tăng." Khẩn Na La cất bước đi ra khỏi hồng lâu, biến mất trong bóng tối.

A Tu siết chặt trường bào thần sắc rồi bỗng nở nụ cười đắc ý: "Ngươi không đến tìm ta thì ta đi tìm ngươi."

Mấy ngày sau A Tu tìm được chỗ ở mới của Khẩn Na La, tiếp tục nấu cơm cho hắn. Khẩn Na La đi đâu nàng đi đó, Khẩn Na La làm việc nàng ở cạnh nhìn, Khẩn Na La niệm kinh nàng lắng nghe bên cạnh.

Sau sự việc lần trước, mặc dù hiện giờ các nữ tử ở Vân Bà La Môn vẫn oán hận A Tu nhưng không ra tay đánh nàng nữa.

...

Trong ngôi miếu hoa lệ bên cạnh hoàng cung, Khâu Cát gáp gáp chạy tới hô: "Đại trưởng lão, không ổn rồi Đại trưởng lão ơi!"

Trong đại điện, Đại trưởng lão ngồi xếp bằng trên đệm tơ vàng từ từ mở mắt ra, bình tĩnh lên tiếng: "Có chuyện gì mà ngươi kinh hoảng như thế?"

Khâu Cát há to miệng thở hổn hển: "Đại trưởng lão, tên... Khẩn Na La kia thật sự độ được ba đại ác nhân rồi. Hắn lần lượt độ hóa A Lưu và A Đao, bây giờ ngay cả A Tu cũng bị hắn độ hóa. A Tu đã tuyên bố từ nay về sau nàng sẽ không tiếp khách nữa."

Đại trưởng lão hơi sửng sốt, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên Tiểu Thừa Phật Giáo có chút môn đạo."

Khâu Cát sốt sắng hỏi: "Đại trưởng lão, phải làm sao bây giờ? Lẽ nào chúng ta phải cho phép Tiểu Thừa Phật Giáo truyền đạo ở đây thật ư?"

Đại trưởng lão bình tĩnh cất lời: "Hôm nay ngươi đến chỗ A Tu đi, nàng sẽ tiếp khách."

Hai mắt Khâu Cát chợt sáng lên, hắn vội vàng mừng rỡ đáp: "Vâng!" Sau đó xoay người bước thoăn thoắt rời đi.

Bình Luận (0)
Comment