Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 675 - Chương 675: Do Sư Huynh Bày Mưu Đặt Kế Phải Không

Chương 675: Do sư huynh bày mưu đặt kế phải không

Thân Công Báo ngập ngừng nói: "Sư huynh, ta còn phát hiện hình như Ngũ Trang Quán rất bất mãn với Phật Giáo."

Hai mắt Bạch Cẩm sáng bừng, hắn vội vàng hỏi: "Sao ngươi biết?"

Trấn Nguyên Đại Tiên của Ngũ Trang Quán là đại năng không thua kém Hạo Thiên Thượng Đế, nếu Ngũ Trang Quán bất mãn với Phật Giáo thì Thiên Đình ta liền có thể mượn sức.

"Trong yến tiệc ta thấy tất cả các tân khách đều mặt mày tươi cười, chỉ có Thanh Phong tiểu đạo đồng của Ngũ Trang Quán là mặt lạnh như tiền từ đầu đến cuối, cứ như có thù sâu oán nặng vậy. Do đó có thể thấy quan hệ giữa Ngũ Trang Quán và Phật Giáo không tốt lắm."

Bạch Cẩm hơi thất vọng, khẽ lắc đầu bảo: "Ngươi không biết đấy thôi, không phải quan hệ giữa Ngũ Trang Quán và Phật Giáo không tốt, mấy năm trước Thanh Phong tiểu đạo đồng và Minh Nguyệt tiểu đạo cô của Ngũ Trang Quán tổ chức hôn lễ, ta còn sai Thạch Cơ tặng một phần lễ vật chúc mừng đắt đỏ đấy.

Nhưng bây giờ Thanh Phong và Minh Nguyệt đang hục hặc, nghe nói là đòi ly hôn, thậm chí còn bỏ bê công việc chăm sóc cây nhân sâm nữa kìa."

Thân Công Báo thốt lên đầy kinh ngạc: "Đòi ly hôn ư?"

Bạch Cẩm cảm thán: "Đúng vậy! Ta không tài nào hiểu nổi đám trẻ này nghĩ gì nữa, cuộc sống vốn đã chẳng dễ dàng gì thì phải quý trọng chứ!"

Hiển nhiên là Thân Công Báo không quan tâm tới vấn đề tình cảm của Thanh Phong và Minh Nguyệt. Hắn tỏ ra thất vọng: "Tức là Ngũ Trang Quán không ghét Phật Giáo, chẳng qua là tâm trạng của Thanh Phong tiểu đạo đồng không tốt mà thôi?"

Bạch Cẩm khẽ gật đầu: "Là thế đấy.

Sư đệ, ngươi có dùng đến quyển trục ta đưa cho ngươi không?"

Thân Công Báo lập tức đứng dậy, vừa cười vừa nói: "Còn phải đa tạ sư huynh, quả nhiên trong yến tiệc Yêu tộc và Phật Giáo làm khó ta đủ điều, muốn thăm dò thái độ của Thiên Đình đối với Phật Giáo.

Cuối cùng ta lấy quyển trục sư huynh đưa ra, đòi hết công đức của đám Dịa Tạng Vương Bồ Tát, Di Lặc Phật Tổ, Đại Thế Chí Bồ Tát, Dược Sư Phật, Đại Nhật Như Lai Phật, công đức lập giáo của Phật Giáo mất đi một nửa. Lần này bọn hắn tổn thất nặng nề, cuối cùng yến tiệc của Phật Giáo tan rã không vui."

Thân Công Báo chìa tay, mấy quyển trục lập tức xuất hiện trên lòng bàn tay hắn, trên mỗi quyển trục là công đức kim quang lấp lánh: "Sư huynh, sư đệ trả lại quyển trục!"

Bạch Cẩm vươn tay, các quyển trục lần lượt bay lên rơi vào trong tay hắn. Hắn nhìn thoáng qua rồi mỉm cười nói: "Pháp bảo của ta không rẻ, trước đây bọn hắn vay không ít công đức để thuê pháp bảo, tính thêm lãi nữa thì chút công đức này chẳng nhằm nhò gì."

Thân Công Báo do dự chốc lát rồi mới lên tiếng: "Sư huynh, ta đã làm đám Phật Đà Bồ Tát như Di Lặc, Địa Tạng mất hết thể diện trước mặt chúng tiên thần, nếu bọn hắn ghim sư huynh, không chịu trả nợ thì phải làm sao?"

Bạch Cẩm cất quyển trục đi, tươi cười bảo: "Trên quyển trục này có lời thề Thiên Đạo, sao bọn hắn có thể lật lọng? Trái lại ta còn hi vọng bọn hắn không trả, thế thì tiền lãi càng ngày càng nhiều."

Hắn dừng chốc lát rồi nói tiếp: "Thật ra ban đầu ta vốn không định tính nợ với bọn hắn trước mặt mọi người làm bọn hắn bẽ mặt, nhưng bọn hắn không nói đạo nghĩa thì đừng trách ta."

Thân Công Báo gật đầu, sau đó cảm khái: "Sư huynh khoan dung từ bi nhưng đa số mọi người trong hồng hoang đều xảo quyệt giả dối, chẳng màng tình nghĩa, sư huynh phải cẩn thận mới được!"

"Đa tạ sư đệ quan tâm, ta không muốn giở ra âm mưu quỷ kế. Ngẩng đầu nhìn nhật nguyệt với trái tim thuần khiết, không thẹn với lương tâm mới là đạo của ta." Bạch Cẩm ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn ra bên ngoài, dường như có một luồng chính khí cuồn cuộn bộc phát từ trong người hắn.

Sắc mặt Thân Công Báo nhìn Bạch Cẩm lập tức thay đổi, thảo nào các đại năng một phương như Triệu Công Minh, Vân Tiêu, Khổng Tuyên, Vũ Dực Tiên, Ô Vân Tiên đều bái phục sư huynh, tâm tính này thật khiến người ta bội phục. Nếu khi xưa mình bái nhập vào môn hạ của Tiệt Giáo thì tốt biết bao, nhưng bây giờ vẫn chưa muộn.

Thân Công Báo lại thưởng trà nói chuyện với Bạch Cẩm thêm một lát mới cáo từ rời đi.

...

Thân Công Báo vừa đi, Bạch Cẩm cũng lặng lẽ rời khỏi Điểu Sào đi tới tầng ba của ngân hàng Thiên Địa Nhân Gian. Hắn tới trước một căn phòng, gõ cửa "cốc cốc" hai tiếng, dừng một chốc rồi lại gõ "cốc cốc" hai tiếng.

Trong phòng vang lên giọng nói trầm thấp: "Phật quang phổ chiếu ba nghìn giới!"

Bạch Cẩm nhỏ giọng đáp: "Đạo pháp vô lượng chư thiên truyền!"

Cửa phòng kẽo kẹt hé ra một khe nhỏ, Bạch Cẩm đẩy cửa đi vào rồi xoay người đóng cửa phòng lại.

Hắn nhìn vào trong phòng thì thấy Di Lặc Phật mặc áo cà sa ngồi trước cửa sổ, mặt mày không còn tươi cười.

Bạch Cẩm đi đến, nở nụ cười chân thành: "Di Lặc sư đệ, sau này gặp nhau ngươi hoàn toàn có thể quang minh chính đại tiến đến Điểu Sào, đừng thần bí như thế."

Di Lặc nhìn hắn nói: "Đế Quân cũng biết một khi Phật Giáo quật khởi, Phật Giáo và Thiên Đình ắt sẽ nổi lên tranh đấu. Ta là Phật Tổ của Phật Giáo, ngài là Đại Đế của Thiên Đình, nếu chúng ta qua lại gần gũi thì sẽ bất lợi với cả hai."

Bạch Cẩm ngồi xuống phía đối diện Di Lặc rồi mỉm cười hỏi: "Không biết lần này Phật Tổ mạo hiểm đến đây là vì chuyện gì?"

Di Lặc Phật Tổ nhìn chằm chằm vào Bạch Cẩm, nghiêm túc nói: "Hành vi của thần linh Thiên Đình - Thân Công Báo trong đại hội là do sư huynh bày mưu đặt kế phải không?"

Bình Luận (0)
Comment