Hồng Hoang Quan Hệ Hộ (Bản Dịch Full)

Chương 693 - Chương 693: Vậy Thì Liều Đi

Chương 693: Vậy thì liều đi

Những chưởng môn bách gia còn lại cũng toàn lực trấn áp đối thủ, sau đó lập tức đi tụ họp với chưởng môn Binh gia, thận trọng nhìn tám đầu rắn hung tợn trên núi lửa.

Gừ!

Xì!

Xì!

Yêu tộc còn sót lại cũng đi về phía Bát Đầu Xà hung tợn đang phát ra tiếng gầm gừ hưng phấn.

Gia chủ Binh gia thận trọng hỏi: “Đây rốt cuộc là vật gì?”

Gia chủ Pháp gia tay cầm pháp điển, nhíu mày nói: “Ta cảm nhận được trên người nó có khí tức của Nhân tộc, chẳng lẽ khí vận của Tần Triều cũng là bị đầu yêu thú này cắn nuốt?”

Chưởng môn Tung Hoành gia quả quyết nói ra: “Khí vận vốn là thứ không có hình dạng, tuyệt đối không có khả năng bị đầu yêu thú này cắn nuốt, thân thể quái xà này càng giống như là được số mệnh ngưng tụ lại.”

Mặc gia thần sắc hơi đổi, sắc mặt khó coi nói:” Đây là linh thú dung hợp lực lượng của khí vận và máu, chúng ta vẫn là tới muộn một bước, Yêu Quốc tại nhân gian vẫn được thành lập. Phu tử nói: Các ngươi nhìn hai cái đầu ở giữa nó, số mệnh còn chưa hoàn toàn dung hợp, chúng ta còn có cơ hội!”

Chưởng môn bách gia đều hướng mắt nhìn lên đầu đại xà, trên cái đầu đen kịt có hai đôi mắt màu vàng óng ánh kim quang.

Chưởng môn Pháp gia hiện lên vẻ kích động, quát: "Trấn áp nó, nghênh đón số mệnh Nhân tộc."

Chưởng môn bách gia gật đầu, lập tức vọt lên trên.

Bát Kỳ Đại Xà từ trong núi lửa bay ra rồi vọt xuống phía dưới, thân rắn khổng lồ vừa chuyển động. Bịch bịch bịch! Trăm vị chưởng môn trong nháy mắt bị quét sạch.

Ầm! Một bàn cờ hiện lên trên bầu trời. Trên bàn cờ, quân cờ đen trắng xen kẽ, các vì sao xuất hiện dày đặc tạo thành một chiếc lưới.

Một trong tám cái đầu của Bát Kỳ Đại Xà nâng lên, một quang trụ bắn ra. Ầm! Trong chớp mắt liền hất toàn bộ quân cờ xuống núi khiến bàn cờ sụp đổ.

Chưởng môn Tung Hoành gia loạng choạng lùi về phía sau.

“Tử nói: Học thì phải đi đôi với hành, chẳng phải vui lắm sao? Có bằng hữu từ phương xa tới, chẳng phải mừng lắm sao? Người không hiểu được ta mà ta không buồn giận họ, thế chẳng phải là người quân tử sao?

Cũng có tử nói: Hiếm có người nào vừa có thể làm vừa lòng bề trên mà không phụ long người nhà, cũng hiếm ai không làm mất lòng bề trên mà lại phạm thượng. Quân tử thì nên lo lắng gốc rễ, để gốc rễ vững chắc, đạo cứ thế sẽ được sinh ra. Huynh đệ hòa thuận là cái gốc của long nhân từ!

Tử cũng nói: Lời lẽ công bằng là lá cây, tươi tắn và nhân từ!”

Phu tử ngâm xướng luận ngữ, hạo nhiên chi lực hóa thành một mặt trời lớn và một vầng trăng khuyết, nhật nguyệt tiến về phía bát đầu đại xà rồi trấn áp nó.

Trong mắt của Bát Kỳ Đại Xà lộ ra vẻ hung dữ, một cái đầu nhanh như thiểm điện vươn tới rồi mở ra một cái miệng đầy máu táp về phía phu tử.

Bút trúc trong tay phu tử vung lên, một chữ ‘Sát’ ngưng tụ trong hư không, chữ ‘Sát’ áp về phía đầu đại xà. Ầm! Nhất thời đầu rắn bị chữ ‘Sát’ làm cho chấn động.

Phu tử cũng bị đẩy lui về phía sau không ngừng, hắn kinh ngạc nhìn Bát Kỳ Đại Xà không chút tổn thương. Sao lại chẳng thể đả thương được nó một chút nào vậy? Loại cảm giác này giống như là bất lực, tựa như tất cả lực lượng rơi vào hư không.

Đuôi rắn khổng lồ đảo qua. Ầm! Cơ Quan Trường Long bị cái đuôi rắn quét thành phấn vụn, phấn từ cơ quan văng tung tóe.

Sau khi khí vận của Nhân tộc và Yêu tộc dung hợp vào với nhau, Bát Kỳ Đại Xà bày ra sức mạnh tuyệt đối của nó, thân thể khổng lồ ngang ngược va chạm tựa như một pho tượng yêu long vô địch. Chưởng môn bách gia bay múa ở bên cạnh, đủ loại thủ đoạn rơi vào trên người Bát Kỳ Đại Xà nhưng đều hoàn toàn vô dụng. Thủ đoạn của hàng trăm gia tộc chẳng thể đánh nó bị thương, ngược lại là cả trăm vị chưởng môn của các gia tộc bị đánh liên tiếp lui về phía sau, chật vật không chịu nổi.

Bát Kỳ Đại Xà co lại, tám cái đầu hướng bốn phương tám hướng, rống ~ tám cái đầu đồng loạt phát ra một tiếng rống lớn, bốn phương tám hướng đều bị tiếng gầm cuồng bạo bao trùm, không gian cũng bị chấn động nổi lên gợn sóng.

Các vị chưởng môn vội vàng lui về phía sau, kinh hãi nhìn cự xà, căn bản không phải là ở cùng một đẳng cấp, lực lượng hàng trăm gia tộc đối với nó hoàn toàn vô dụng, như này thì đánh thế nào chứ?

Từ Phúc phi thân bay lên trên người Bát Kỳ Đại Xà, cười lớn nói: "Phù Tang quốc của ta đã được lập, các gia tộc còn không lui bước! Đừng có tự tìm đường chết.”

Quanh thân hiện lên ba món Khí Vận Thần Khí, một kiếm, một ngọc, một gương vờn quanh Từ Phúc, làm nổi bật sự uy nghiêm bất phàm của hắn.

Trong lòng chưởng môn bách gia dâng lên cảm giác cấp bách, tuyệt đối không thể để vận khí hoàn toàn dung hợp. Một khi Yêu Quốc thành lập, ngày sau nhất định sẽ trở thành đại họa của Nhân tộc.

Phu tử hít sâu một hơi lớn tiếng nói: "Chư vị, lần này chúng ta cần liên thủ với nhau."

Pháp tử hừ lạnh một tiếng nói: "Bây giờ không phải là đang liên thủ sao? ”

Ngọc tử Mặc gia cao giọng nói: "Phu tử có biện pháp gì tốt xin nói thẳng."

Phu tử nắm chặt Pháp điển trong tay, thận trọng nói: "Chúng ta liều mạng đánh ra một đòn chí mạng, cho dù có như thế nào thì cũng không thể để cho khí vận dung hợp.”

Các vị chưởng môn còn lại sắc mặt cũng đều thận trọng hẳn lên.

Pháp Tử nắm chặt pháp điển, kiên quyết nói: "Vậy thì liều đi! Dù cho có bỏ đi thân này thì cũng tuyệt không cho phép Yêu Quốc thành lập."

Mặc tử khẽ phất tay, Cơ Quan Thành lơ lửng ở nơi xa nhanh chóng thu nhỏ rồi rơi vào trong tay hắn.

Chưởng môn Nông gia khẽ phất tay, Vân lâu hạ xuống, lơ lửng trên đỉnh đầu.

Tung Hoành gia lấy ra bàn cờ được truyền thừa.

Danh gia lấy ra một cây quạt giấy.

Bình Luận (0)
Comment