Bạch Cẩm đứng dậy nói: “Sư thúc, hiện tại người định làm thế nào?"
Trong mắt Ngọc Hoàng Đại Đế lóe lên một tia lạnh lẽo, nghiêm nghị nói: “Ta lệnh cho Chân Vũ dẫn thiên binh, thiên tướng truy nã Tây Hải Long tộc về quy án, lần này Thanh Long cũng không cứu nổi bọn họ, trăm rồng không tránh khỏi một đao."
Bạch Cẩm vội vàng nói: “Sư thúc, Tây Hải Long tộc ngoại trừ Ngao Khâm cùng Ngao Liệt, những người còn lại cũng không tham gia phản loạn, không nên bị trừng phạt."
“Ngay cả khi bọn họ không tham gia, nhưng sao có thể không biết chuyện được chứ? Tây Hải Long Hậu biết mà không báo, tội càng thêm nặng!"
Ngọc Hoàng Đại Đế phất tay nói: “Bạch Cẩm, ngươi không cần thuyết phục nữa, ý ta đã quyết."
Ánh mắt hắn kiên định, tư thái cao ngạo uy nghiêm nói: “Lần này ta phải lấy lại thanh danh của Ngọc Hoàng.”
"Ách… hồng nhan tri kỷ của Dương Tiễn, Ngao Thốn Tâm là Tam công chúa Tây Hải."
Khí thế của Ngọc Hoàng Đại Đế nhất thời như bị kìm hãm, sao mình lại quên Ngao Thốn Tâm được chứ?
“Còn nữa sư thúc, người muốn trách Tây Hải Long Hậu, đó là người mà nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì sẽ là nhạc mẫu tương lai của Dương Tiễn.”
“Tây Hải Long Tử và Long Nữ mà người muốn bắt sau này cũng sẽ là huynh đệ tỷ muội của Dương Tiễn.”
Khí thế vừa dâng cao của Ngọc Hoàng Đại Đế lại lần nữa hạ xuống.
Vẻ mặt Bạch Cẩm kỳ quái, nói: “Trừ khi người muốn phá hỏng cái hôn sự này.”
Ngọc Hoàng Đại Đế rùng mình theo bản năng, nếu mình phá hỏng nhân duyên của Dương Tiễn, Dao Trì trở về có lẽ sẽ xé xác mình ra. Ho khan một tiếng, hắn cười nói: “Sư điệt, thật ra thì ta cảm thấy ngươi nói rất đúng. Với tư cách là một minh quân thì phải thưởng phạt phân minh, không thể giết hết tất cả được, để cho Chân Vũ Đại Đế đi bắt Ngao Liệt về là được rồi.”
Bạch Cẩm lại hỏi: “Dùng danh nghĩa gì đi bắt đây?”
Ngọc Hoàng Đại Đế suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm túc nói: “Không thể dùng danh nghĩa Tây Hải phản bội Thiên Đình được, vậy chẳng phải là khẳng định Tây Hải phản bội Thiên Đình là thật rồi hay sao? Thế thì sẽ lộ chuyện Thiên Đình của trẫm không bằng Phật Giáo.”
“Sư thúc muốn che giấu chuyện này sao? E rằng không dễ đâu, ở đây còn có rất nhiều thế lực thần tiên khác tồn tại, hơn nữa Yêu tộc và Phật Giáo cũng sẽ không bỏ qua cơ hội bôi nhọ danh nghĩa của Thiên Đình.”
Ngọc Hoàng Đại Đế bất lực nói: “Dù không được thì cũng phải thử xem sao, cứ mặc cho bọn hắn nói, Thiên Đình ta sẽ không thừa nhận, rốt cuộc thì ngày nào đó những lời đồn đại này cũng sẽ biến mất thôi.”
“Nó cũng có thể trở thành một lịch sử.”
“Không lo lắng được nhiều như vậy. Lần này phải bắt lấy tên Ngao Liệt đã phá hủy linh châu ngự tứ kia trở về Thiên Đình, rồi đến Trảm Long Đài một chuyến.”
Vẻ mặt Bạch Cẩm kỳ lạ nói: “Sư thúc, thật ra ta có một ý kiến tốt hơn.”
Hai mắt Hạo Thiên Thượng Đế sáng lên, vội vàng hỏi: “Ý kiến gì vậy? Lẽ nào còn thể tốt hơn ý ta sao?”
Bạch Cẩm cười hì hì nói: “Đệ tử đương nhiên không lo nghĩ rộng như sư thúc được, chẳng qua sư thúc là Thiên Đế, đi theo con đường chính đạo đàng hoàng, mà đệ tử thì lại khác, đệ tử biết một chút tà đạo ngoại môn.”
“Mặc kệ chính đạo hay tà đạo, chỉ cần có ích, ta đều sẽ nghe theo ngươi, mau nói nhanh lên.” Ngọc Hoàng Đại Đế thúc giục một hồi.
Bạch Cẩm suy nghĩ một chút rồi nói: “Bệ hạ, tuy rằng lúc Tây Hải làm loạn có vài thần tiên đã nhìn thấy, cũng có một vài thần tiên cố ý truyền chuyện này ra ngoài, để nhìn trò cười của Thiên Đình ta.
Nhưng chỉ cần có một chuyện nóng hổi hơn được lan truyền, tất cả chúng sinh thiên hạ sẽ bị chuyện này thu hút, những gì bọn hắn nói đương nhiên sẽ bị bỏ qua, sự thật sẽ bị tin đồn lấn át.”
Ngọc Hoàng Đại Đế cau mày nói: “Chuyện hấp dẫn hơn? Lượng kiếp sắp bắt đầu rồi, rất nhiều đại năng đóng kín động phủ để tránh bị lượng kiếp liên lụy, đó cũng không phải tin đồn lớn gì.”
“Sư thúc, chuyện lớn nhỏ không quan trọng, đủ bát quái là được.”
“Bát quái, ý ngươi là Phục Hy? Phục Hy trấn giữ Hỏa Vân Động, làm gì có chuyện gì?”
Bạch Cẩm ho khan hai tiếng, vội vàng nói: “Đó là một từ để hình dung thôi, không liên quan gì đến Thiên Hoàng.
Ý của ta là tin đồn phải đủ thú vị, đủ để khám phá tra cứu, còn có thể trở thành đề tài để nói chuyện trong lúc rảnh rỗi, hơn nữa phải liên quan đến chuyện này.”
Ngọc Hoàng Đại Đế hỏi: “Rốt cuộc thì ngươi đang nói chuyện gì?”
Bạch Cẩm vừa cười vừa nói: “Còn gì bùng nổ hơn việc cướp dâu trong đại hôn chứ?
Bệ hạ hạ chỉ, nói rằng Tam thái tử Tây Hải bắt gặp thê tử tư thông với người khác vào đêm tân hôn, trong cơn thịnh nộ đã hủy đi linh châu được ngự tứ của Tây Hải Thủy Tinh Cung, lấy chuyện này luận tội.
Phải rồi, chuyện Tây Hải nổi dậy chống lại Thiên Đình, nếu chúng ta nói thẳng ra ngược lại sẽ ít bị nghi ngờ, cũng dễ bị bỏ qua hơn.”