Trên sàn nhà, Trư Bát Giới rầm rì kêu lên: "Cẩu ca… ta biết rồi, hắn là Khương Tử Nha!"
Lão trượng cười ha hả nói: "Nguyên Soái nói rất đúng, ta chính là Thần Ma tương lai của hồng hoang, Khương Tử Nha!"
"Không cần biết ngươi là Khương Tử Nha hay Toán Tử Nha, dám tính kế lão Tôn, trước hết ăn một gậy của lão Tôn đã." Tôn Ngộ Không giận dữ giơ Kim Cô Bổng lên đánh Khương Tử Nha.
Khương Tử Nha mỉm cười nhìn Tôn Ngộ Không, nói: "Đến đây!"
Kim Cô Bổng vừa tới giữa không trung, dưới chân Tôn Ngộ Không lảo đảo hai bước, thân hình không trụ được phịch một tiếng ngã sấp xuống hôn mê bất tỉnh.
Trên mặt Khương Tử Nha mang theo nụ cười xán lạn, dù ngươi có bản lĩnh ngập trời thì cũng không thể thoát khỏi thần cơ diệu toán của bần đạo.
Ba thiếu niên từ phía sau chạy lên, cung kính gọi: "Chưởng giáo!"
"Tách riêng Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tịnh, Trư Bát Giới ra!"
Ba thiếu niên cùng đáp: "Vâng!" rồi tiến lên kéo Tôn Ngộ Không, Sa Ngộ Tịnh, Trư Bát giới lên lầu.
Lầu một chỉ còn lại hai người Đường Tam Tạng và Khương Tử Nha.
Trong mắt Khương Tử Nha hiện lên vẻ kích động, duỗi bàn tay ra, phía trên hiện lên một pho tượng tế đàn, tay ném tế đàn lơ lửng trên không trung. Toàn bộ lầu một lập tức bị ngăn cách thành một không gian độc lập, hỗn độn khí quay cuồng, một thế giới hỗn độn hình thành.
Khương Tử Nha nhìn tế đàn lơ lửng giữa không trung, trong lòng cảm khái tế đàn vĩ đại của Thần Ma, chúng ta lại tận mắt thấy, mấy năm nay Côn Luân phát triển không thuận lợi, ủy khuất cho các ngươi rồi.
Khương Tử Nha vung tay lên, Đường Tam Tạng nằm trên bàn lập tức bay ra rơi xuống tế đàn. Hắn chắp tay cung kính bái lạy, giọng nói run run kích động: "Chư vị Tiên Thiên Thần Ma vĩ đại, đệ tử Khương Tử Nha hiến tế Kim Thiền Tử chuyển thế Đường Tam Tạng, xin thần ma vui lòng nhận cho!"
Mấy năm nay Khương Tử Nha cũng đã thử nghiệm rồi, tuy rằng sau Phong Thần Chiến năm đó Thần Ma Chi Chủ bại dưới tay Thánh Nhân, nhưng tế đàn Thần Ma này vẫn có thể liên hệ với Tiên Thiên Thần Ma trong cõi U Minh, Trong lòng Khương Tử Nha cũng có tham vọng, biết đâu tương lai hắn có thể trở thành Thần Ma Chi Chủ thì sao.
Oành ~ Hỗn độn khí cuồn cuộn, từng đạo ý chí vĩ đại trong đó phủ xuống, một đôi mắt giấu trong hỗn độn.
Trong Điểu Sào trên Thiên Đình, sắc mặt Bạch Cẩm chợt biến, lộ ra vẻ cổ quái, sao Khương Tử Nha lại thông đồng cùng Đường Tam Tạng rồi?
Bạch Cẩm vung tay lên, trước mặt xuất hiện một chiếc vân kính, hiện ra cảnh tượng Khương Tử Nha đang hiến tế Đường Tam Tạng ở bên trong khách điếm.
Âm thanh truyền ra từ trong vân kính: "Hỗn Độn Thần Ma vĩ đại, đệ tử nhận được một tin tức đáng tin cậy, Kim Thiền Tử - Đại đệ tử Như Lai có một diệu dụng khó tin, ngay cả Thánh Nhân cũng muốn ăn thịt kim thiền để bồi bổ. Hôm nay đệ tử may mắn gặp được Kim Thiền Tử chuyển thế, không dám hưởng dụng một mình, bèn hiến tế cho thần ma chư thiên, xin chư vị thần ma ban cho đệ tử thân thể bất tử bất diệt."
Bạch Cẩm không nhịn được hút một ngụm khí lạnh, thân thể Kim Thiền Tử có tác dụng huyền diệu khó tin, thật hay giả vậy? Kim thiền chiên vàng ta cũng ăn không ít rồi! Nhưng sao không thấy chút biến hóa nào? Cũng không thể để hắn giết Đường Tam Tạng được!"
Bạch Cẩm mở miệng nói: "Kim Thiền Tử là Kim Thiền Tử, Đường Tam Tạng là Đường Tam Tạng!"
Bên trong khách điếm dưới Hạ Giới, ở khu vực hỗn độn trên tế đàn hiện lên một thân ảnh to lớn, giọng nói lớn truyền ra: "Đường Tam Tạng cũng không phải là Kim Thiền Tử!"
Sau khi hư ảnh nhạt dần rồi biến mất, từng đạo ý chí khủng bố cũng rút đi, hỗn độn khí mãnh liệt tiến vào trong tế đàn, khách điếm khôi phục như ban đầu, Đường Tam Tạng nằm trên tế đàn không có thần ma nào đồng ý nhận.
Khương Tử Nha đột nhiên đứng thẳng dậy, nhìn Đường Tam Tạng mà trong lòng thất vọng, sao có thể như vậy? Đường Tam Tạng ngươi cái con gà cay này.
Khương Tử Nha thất vọng lâm vào trầm tư, thần ma vĩ đại nói, Đường Tam Tạng không phải là Kim Thiền Tử, có phải ta chỉ cần để Đường Tam Tạng khôi phục lại thành Kim Thiền Tử liền là có thể hiến tế cho thần ma rồi không? Trái tim đang thất vọng đột nhiên nóng trở lại, ta vẫn chưa thất bại, ta vẫn còn cơ hội.
Khương Tử Nha lập tức thu hồi tế đàn Thần Ma, dẫn theo Đường Tam Tạng đi ra bên ngoài. Vì an toàn của Côn Luân nên khẳng định là không thể trở về, trước tiên tìm một chỗ giấu Đường Tam Tạng đi, sau đó tìm biện pháp khôi phục thành Kim Thiền Tử.
Khương Tử Nha đi vào bên trong khách điếm, không chế tường mây nhanh chóng biến mất ở sâu bên trong rừng núi.
Bên trong Điểu Sào ở Thiên Đình, Bạch Cẩm gọi: "Thạch Cơ."
Một màn hình thần quang hiện lên bên ngoài Điểu Sào, Thạch Cơ trong màn hình mặc linh y hắc sắc, tay cầm một quyển sách đi ra.
Thạch Cơ đi vào trong Điểu Sào, tới trước Bạch Cẩm đang ở trong đình đài gọi: "Sư huynh!"
Bạch Cẩm hỏi: "Thạch Cơ sư muội, trong khoảng thời gian ta say rượu, Tây Hành có phát sinh dị biến gì không?
"Cũng không có dị biến gì, việc Tây Hành lấy kinh vẫn được tiến hành bình thường, người lấy kinh cũng đã tệ tựu đủ."
"Vì sao Khương Tử Nha bắt cóc Đường Tam Tạng?"
Thạch Cơ trừng mắt nhìn, Khương Tử Nha và Đường Tam Tạng? Bọn họ là hai nhân vật chính của lượng kiếp, sao có thể ở chung một chỗ?