Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 497 - Chương 497: Đầy Máu Phục Sinh

Chương 497: Đầy Máu Phục Sinh Chương 497: Đầy Máu Phục Sinh

“Ta còn có một chút đồ ăn dự trữ, và một ít địa điểm có khả năng tìm được đồ ăn, nếu ngươi cần ta cũng có thể cho ngươi...”

Lâm Chí Khanh còn muốn nói gì, nhưng Thái Hòa đã xông tới.

Cái vòi tinh thần tới trước một bước, sau đó ánh sáng lạnh lẽo lập tức chém xuống.

“Phốc!”

Máu tươi phún ra, Lâm Chí Khanh trừng to mắt nhìn chằm chằm Thái Hòa, sau đó “Ầm” một tiếng ngã trên mặt đất.

Hắn không nghĩ tới vậy mà Thái Hòa ác như vậy...

Đợi lúc Thái Hòa ngẩng đầu lên, hai gã người sống sót kia đã sợ đến run rẩy toàn thân rồi.

“Bọn hắn có thù oán với ngươi hay không?” Thái Hòa quay đầu lại hỏi Trương Khiết nói.

Nàng liếc nhìn hai người sống sót kia, sau đó lắc đầu: “Không có, bọn hắn cũng đều bị Dương Thiên Tân ép buộc, chưa làm qua chuyện độc ác gì, cũng không có làm hại đến người khác... Khục khục...”

Trương Khiết lại bắt đầu hộc máu, Thái Hòa nghĩ một lấy, lấy ra một lọ thuốc lấy từ máu zombie dị biến ra.

Thứ này chỉ cần một liều lượng rất ít, có thể phát ra tác dụng khôi phục rất mạnh.

Thái Hòa dùng nắp nhỏ vài giọt, sau đó đưa cho Trương Khiết, nói ra: “Uống đi, có thể bảo vệ tánh mạng.”

Đôi mắt Trương Khiết sáng ngời, nàng vừa muốn dùng tay nhận lấy, cũng hơi sợ hãi lắc đầu: “Ngươi có thế để cho ta tự tay báo thù, ta đã rất cảm kích...”

Dược phẩm tại bây giờ là thứ rất đắt đỏ, chớ nói chi là thuốc “Có thể bảo vệ tánh mạng” tốt rồi.

“Không phải là thứ quý giá gì cả, ngươi dùng đi.” Thái Hòa cười cười, nói ra.

Trong lòng của hắn hơi bội phục cô gái này, mặc dù nàng rất nhỏ yếu, nhưng tính cách của nàng lại rất quật cường.

Vài giọt dược tề đối với Thái Hòa mà nói xác thực không coi vào đâu, hắn còn có một lọ huyết dịch nguyên chất nữa đây này, sau khi pha loãng, có thể sản xuất hơn mười bình dược tề loại này.

Lúc này Trương Khiết mới cảm kích nhận lấy cái nắp, uống vào một chút xíu dung dịch này.

Thái Hòa nghĩ một lát, dứt khoát đỡ nàng dậy, sau đó quay đầu đi: “Này, hai người các ngươi.”

Hai người sống sót kia lập tức sợ run cả người.

“Ta muốn dẫn lấy đám người Bạch Ngọc rời khỏi khu công viên trò chơi này, các ngươi có thể lựa chọn ở lại, hoặc là đi theo chúng ta.”

Thái Hòa cau mày nói ra.

Đây cũng không phải bởi vì hắn có hảo cảm gì đối hai người sống sót này, mà là bởi vì dựa vào những người sống sót kia, thật sự rất khó thoáng chốc đứng vững bước chân.

Có hai người sống sót này hỗ trợ thì sẽ đỡ hơn nhiều, mặc dù bọn hắn không phải dị năng giả, nhưng kinh nghiệm sống sót và sưu tập vật tư có lẽ vẫn rất phong phú đấy.

Hơn nữa ở dưới ảnh hưởng của Dương Thiên Tân đều không có làm chuyện xấu gì, đoán chừng bản tính cũng không kém đi đến nơi nào.

Hai người sống sót này vốn là sửng sốt một chút, sau đó lập tức lộ ra sắc mặt không thể tưởng tượng nổi.

Lúc đầu bọn hắn còn hơi hoài nghi lời nói của Thái Hòa..., nhưng mà xem xét thi thể trên đất, bọn hắn lập tức hồi phục thần trí.

Người trẻ tuổi này, rất có thể không phải khoác lác!

“Ta đi lấy đồ ăn.” Một gã người sống sót lập tức phản ứng đi qua, kích động nói.

Mà đổi thành một người lập tức vội vàng nhặt lên mấy cây gậy sắt, làm vũ khí.

Thấy quả nhiên phản ứng của bọn họ coi như không tệ, Thái Hòa cũng lộ ra một chút sắc mặt thỏa mãn.

Ra đến bên ngoài, cũng không giống như ở nơi này, hợp mưu hợp sức thật ra mới có thể sống sót nổi.

Hai người bọn hắn chẳng qua là người bình thường, sẽ không tùy tiện rời khỏi tổi đội đấy, vậy cũng là tìm một phần bảo đảm tạm thời cho đám người Bạch Ngọc.

Có hai cô gái như Bạch Ngọc và Trương Khiết ở trong team, bọn hắn sẽ không sống kém hơn khi ở nơi này.

Hơn nữa số lượng zombie xung quanh đây không xem như quá nhiều, đại đa số đều tập trung vào trong công viên trò chơi.

Bất quá thời điểm rời đi, Thái Hòa lại liếc chú ý tới cô gái nhỏ còn ngoan ngoãn đứng sấp mặt vô vách tường.

Hắn buồn cười dù tay đi qua sờ lên đầu cô gái nhỏ: “Được rồi, có thể đi nha.”

Tiểu cô gái vừa định quay đầu lại, đã bị Thái Hòa dùng bàn tay chặn lại.

Nàng hơi khiếp đảm nhỏ giọng hỏi: “Chú Dương... Không đúng, người xấu đâu rồi?”

“Người xấu đã bị anh đánh ngã.”

Thái Hòa một tay vịn Trương Khiết, sau đó ngồi xổm xuống ôm lên cô gái nhỏ, vừa cười vừa nói.

“Thật vậy sao?”

“Uh!”

Yuna theo phía sau, thanh âm không lớn không nhỏ nói một câu: “Đối với con nít mà nói, người ác nhất chẳng lẽ không phải chính là lolicon(bệnh đam mê bé gái) đang ôm ngươi hay sao?”

“Nàng là loli!” Lỗ tai Thái Hòa vẫn rất thính đấy.

“Uh, trước kia ngươi đã từng nói qua ngươi yêu thích tiểu loli...” Yuna giảo hoạt mở trừng hai mắt.

Lúc một đoàn người từ trong cửa đi ra ngoài, đám người Bạch Ngọc đã gấp đến độ như là kiến bò trên chảo nóng rồi.

Thấy Thái Hòa và Yuna không tổn hao gì, nhưng trên vũ khí bên lại dính vết máu, Bạch Ngọc lập tức mở to hai mắt nhìn.

Mà chuyện càng làm cho bọn hắn kinh ngạc hơn chính là, thậm chí ngay cả Trương Khiết cũng còn sống đi ra.

Vẻ mặt nàng lộ ra nhẹ nhõm như vậy, thật giống như một người thay đổi hoàn toàn vậy.

Bình Luận (0)
Comment