“Ông nội mày đấy, lúc nào ta chọc bờ mông với trứng của ngươi rồi...”
“Chẳng phải ngươi là tiến sĩ hay sao? Ức hiếp một người nông dân như ta vậy, ngươi không biết xấu hổ hay sao? Ngươi còn có... giác ngộ của một phần tử trí thức hay không?”
“Tiến sĩ không thể mắng chửi người rồi hả? Móa! Ngươi còn nông dân cái trim gì? Cơ bản ngươi chính là địa chủ! Phần tử trí thức làm sao vậy? Đây là ngươi đang kỳ thị hay sao?”
Thái Hòa bị kẹp ở giữa, nghe qua mà quạ đen bay đầy đầu.
“Lâm Văn Chung cũng là dị năng giả đặc thù, chi đội ngũ này của chúng ta tổng cộng có bốn gã dị năng giả đặc thù, đội trưởng và ta, còn lại chính là hai người bọn họ rồi. Đừng nhìn bọn hắn gặp mặt là nhao nhao, nhưng mà thời điểm việc vẫn rất tin cậy đấy. Nhiệm vụ lần này rất đặc thù, có khả năng tính nguy hiểm cũng rất cao, cho nên đội viên khác tạm thời với tư cách yểm hộ, do chúng ta làm là chủ lực. Thời điểm khi chúng ta không ứng phó qua nổi, phải nhờ vào ngươi ra tay giúp đỡ rồi.”
Trần Lao Công dụi dụi con ngươi, nói ra.
Hắn mắt quầng thâm nặng tới giống như là vẽ lên cặp mắt gấu trúc vậy, nhìn qua đặc biệt quái dị, người bình thường cho dù vài ngày không ngủ, đoán chừng cũng không cách nào so sánh với hắn.
Thái Hòa đoán chừng đôi mắt quầng thâm này không tầm thường, có lẽ có liên quan tới dị năng của hắn.
“Ta nghe nói lần này những con Zombies kia là giống đặc thù, gọi là Zombie dị biến gì?” Nguyễn Trung Hiếu xoay người lại, quay mắt về phía Thái Hòa chạy đến phía trước, mắt điếc tai ngơ với tiếng súng không ngừng truyền đến từ phía trước, “Ngươi đã gặp rồi hay sao?”
Thái Hòa gật nhẹ đầu: “Những con Zombie dị biến kia, trên thân thể sinh ra một ít dị biến, sức chiến đấu cũng muốn mạnh hơn nhiều so với Zombie bình thường.”
Nguyễn Trung Hiếu lập tức lộ ra sắc mặt tò mò, lấy ra một gói thuốc lá từ trong túi quần, rút ra một điếu đốt lên cho Thái Hòa: “Ra, đây là ta dùng 10 viên đạn đổi lấy đấy, thuốc xịn! Có thể nói cho ta biết một chút, trong những con Zombie dị biến kia...” Hắn liếm liếm bờ môi, mở trừng hai mắt về phía Thái Hòa, “Có mỹ nữ không? Giống như những cô gái bên người ngươi vật đó.”
Hắn nói xong, cũng nghiêng đầu nhìn phía ba người Lê Bống đi ở cuối cùng, lộ ra một chút hâm mộ: “Ta đã FA hơn ba mươi năm nay rồi, ta đã từng đi ra mắt không biết bao nhiêu lần rồi, nhưng mãi mà không tìm được người thích hợp, nhưng mà ngươi thì đến ba cô vợ bé, thật là người nào cũng xinh đẹp!” Hắn giơ lên ngón tay cái về phía Thái Hòa, “Thật xinh đẹp!”
“Này, Lâm tiến sĩ. Ngươi thân là tiến sĩ, từng có bạn gái xinh đẹp như vậy chưa?”
Lâm Văn Chung đẩy xuống mắt kính, bực mình trợn mắt không còn chút máu, nói ra: “Giữa bạn gái xinh đẹp với tiến sĩ có liên hệ ở chỗ nào! Dù sau nếu trong Zombie dị biến thật sự có cô gái rất xinh đẹp đấy, ngươi còn dự định cua nàng hay sao?”
Nguyễn Trung Hiếu cười cười, trên mặt ngăm đen đã hiện lên một chút sắc mặt cực kỳ mong đợi: “Không thể cua ta vẫn không thể nhìn hay sao?”
“Có mỹ nữ hay không ta không biết, nhưng mà tướng mạo của bọn hắn với biến dị... Với Zombie cao cấp đều giống nhau, đều khôi phục đến bộ dạng người bình thường.”
Thái Hòa vừa cười vừa nói.
Cùng hành động với nhiều Dị năng giả như vậy, đối với Thái Hòa mà nói còn là lần đầu tiên.
Hơn nữa nhìn bộ dáng này, bọn hắn đều rất mạnh.
Thái Hòa nhìn về phía Trần Tiểu Vy đứng ở phía trước nhất, bóng lưng của nàng tràn đầy nét đẹp dã tính, liếc nhìn có thể trông thấy nàng từ trong đội ngũ.
Nhưng mà Thái Hòa chú ý tới, lúc đội viên khác nhìn về phía nàng, đều dùng một loại ánh mắt kính sợ đã nhìn đến nàng, điều này nói rõ thực lực của nàng, chỉ sợ cũng không thể khinh thường.
“Ba vị kia dường như không ưa thích nói chuyện chút nào… Ngoài ra, thật sự không cần để cho các nàng đến trong đội ngũ hay sao? Chỗ đó chắc là an toàn nhất đấy.”
Trần Lao Công nghi hoặc quay đầu lại nhìn thoáng qua, hỏi.
Lúc này, ba người Lê Bống theo ở xa xa phía sau, mà ở một con chó trên đầu đường, thì ra là Ca Cao bảo trì khoảng cách cực hạn 2000m với Thái Hòa.
Trên thực tế, ở dưới tình huống công trình kiến trúc mọc lên san sát như rừng, cho dù khoảng cách của giữa hai bên cách xa không đến 500m, những người này cũng không phát hiện được sự tồn tại của Ca Cao.
Nhưng vì để an toàn đạt được mục đích, đương nhiên khoảng cách vẫn càng xa càng tốt.
Thái Hòa không hề nao núng lắc đầu, nói ra: “Chuyện này không cần lo lắng.”
“Ờ, nếu như đến lúc đó ngươi hành động bất tiện, trực tiếp nói với ta là được, ta sẽ để cho người bảo hộ các nàng đấy.”
Trần Lao Công do dự một chút, còn nói thêm.
Tuy nói hắn là có ý tốt, nhưng Thái Hòa vẫn không nhịn được nở nụ cười mờ ám.
Lê Bống các nàng, làm gì cần những người này bảo hộ...
Bất đồng với bề ngoài nhu nhược, thực lực của các nàng thật sự là dũng mãnh số một.
Tiếp nhận nhiệm vụ lần này, một phương diện đương nhiên là vì lấy được máu tươi của Zombie dị biến, nhưng quan trọng hơn là vì Thái Hòa muốn mượn lấy cơ hội này, xem xét thử đến tột cùng doanh địa Đại Bàng mạnh bao nhiêu.
Chi đội ngũ này đã được xưng là đội mạnh nhất trong doanh địa Đại Bàng, ở trên một mức độ nhất định, mới có thể thể hiện ra thực lực thật sự của doanh địa Đại Bàng.