Huấn Luyện Viên Zombies (Dịch)

Chương 843 - Chương 843: Uổng Phí Gói Thuốc Lá

Chương 843: Uổng Phí Gói Thuốc Lá Chương 843: Uổng Phí Gói Thuốc Lá

Thời điểm khi ngươi rình mò săn mồi, trước hết ta chuẩn bị trước một chút, ngươi sẽ không bận tâm chứ?”

Hải Yến bất đắc dĩ buông buông tay, hỏi.

“Tùy tiện. Đối với Tiểu Yến, phải chuẩn bị từ trước, thuận tiện xử lý thi thể của tên kia một chút mới được.”

Thái Hòa lau sạch thanh đao chiến thuật, nói ra.

“Bất kể thế nào nói cũng là di thể của đồng đội ta, đương nhiên ta sẽ xử lý. Nhưng mà sau khi qua miệng ngươi nói ra ngoài, làm sao đột nhiên cũng cảm giác hơi khó chịu vậy...”

Hải Yến đang muốn trốn tránh ra, đột nhiên nghe Hồ Vĩnh Khoa hỏi: “Cái kia, loại thanh dao găm chiến thuật này, ngươi lấy được ở chỗ nào?”

“Để làm chi?” Thái Hòa ngẩng đầu lên liếc hắn một cái, hỏi ngược lại.

“Là lấy được từ quân doanh Đại Bàng đúng hay không?” Hồ Vĩnh Khoa lại hỏi.

Thấy Thái Hòa không nói lời nào, Hồ Vĩnh Khoa vội kêu một tiếng, đi tiến lên đây, lôi kéo làm quen nói: “Xem ra ta đoán đúng rồi đúng không? Như vậy xem ra ngươi quan hệ rất tốt với quân doanh Đại Bàng đúng không?”

Tốt cái cục kít, hai ngày trước vừa đến tổng bộ Đại Bàng làm ầm ĩ một trận, còn xử lý quan quân của bọn họ, đánh ngất đi tổng tham mưu của bọn họ...

Nhưng mà bỏ qua những lời này, biểu hiện ra thoạt nhìn vẫn còn quan hệ coi như tốt.

“Ha ha, ta lại đoán đúng rồi? Tự giới thiệu một chút, ta là tiểu đội trưởng tổ hành động đặc biệt của quân đoàn không quân, Hồ Vĩnh Khoa!”

“Thái Hòa.”

“thì ra là Hòa huynh... Lần này ta phụ trách hộ tống tiểu thư Hải Yến đến trong nội thành Sài thành. Chắc là ngươi nghe nói qua chúng ta, quân đoàn không quân của chúng ta và quân doanh Đại Bàng là minh hữu, cho nên chúng ta coi như là huynh đệ nha! Chiếu cố lẫn nhau a, ha ha ha...”

“Ngươi... Hộ tống nàng hay sao?”

Thái Hòa lộ ra kinh ngạc một chút, biểu lộ của hắn như vậy làm cho Hồ Vĩnh Khoa lập tức cảm giác bị tổn thương rất lớn.

Sau khi xấu hổ một lúc, Hồ Vĩnh Khoa lại lục lọi ở trên người một chút, sau đó móc ra một gói thuốc thơm kín đáo đưa cho Thái Hòa: “Cái này, chút lòng thành nhỏ, làm lễ gặp mặt...”

“Cảm ơn nha.” Thái Hòa cũng không khách khí. Lập tức đưa tay nhận lấy, “Nghe ngươi nói như vậy, Tiểu Yến không phải thuộc quân đoàn không quân hay sao?”

“Không phải, chúng ta là tổ chức dân gian chân chính, hoàn toàn khác với bọn họ, có bối cảnh quân đội chính thức.”

Hải Yến vác theo súng, trong mắt hiện lên một chút vẻ kiêu ngạo: “Lấy Thủ Đức làm trung tâm, bao gồm hai thành thị nhỏ ở xung quanh, thành lập một căn cứ tổ chức dị năng giả ở đó, mệnh danh là Free Fire - Lửa Chùa. Cho dù có ở trong tai nạn bộc phát. Cũng phải bốc cháy hừng hực, ngọn lửa chùa vĩnh viễn không tắt, cũng có mang ý nghĩa là càng nhiều người góp càng nhiều lửa, ngụ ý kiên cường và đoàn kết.”

“Vì sao không dứt khoát đặt tên là bom napalm...” Trong lòng Thái Hòa thầm nhũ một tiếng, hỏi. “Vậy các ngươi cái này quân đoàn lửa chùa, làm gì phải chạy tới thành phố Sài Gòn vậy?”

“Là quân đoàn Lửa Chùa! Nếu như kêu bom napalm cái gì, ta là người đầu tiến đốt chết ngươi nha!”

“Tới thành phố Sài Gòn chứ sao... Có rất nhiều nguyên nhân, nhưng mà chủ yếu vẫn bởi vì nhìn trúng tài nguyên nơi này. Chúng ta không nhiều người lắm, nắm giữ tình báo cũng ít, cho nên lựa chọn hợp tác với quân đoàn không quân, như vậy cũng có thể tránh khỏi xảy ra xung đột trực tiếp gì với quân doanh Đại Bàng. A Phủ là đội tiên phong thứ nhất chúng ta phái ra dò đường, vốn là đã hẹn trước ở tầng cao nhất của tòa nhà Bitexco. Do phi cơ trực thăng tiếp ứng hắn, nhưng đã vượt qua thời gian ước định, hắn vẫn mãi mà không có xuất hiện.”

Hải Yến thở dài, nói ra: “Cho nên ta là đội tiên phong số 2 mới phải tới nơi này. Làm sao. Ngươi cảm thấy hứng thú đối với quân đoàn không quân hay sao? Hay vẫn là có suy nghĩ gì với căn cứ Lửa Chùa của chúng ta?”

“Đều không phải, ta chỉ hiếu kỳ mà thôi.” Thái Hòa rất thản nhiên nói.

Thấy Hải Yến lập tức nghẹn lời, Hồ Vĩnh Khoa lập tức lắc lư tới nắm lấy cơ hội, hết sức chờ mong mà tiến lên đến bắt chuyện. Hỏi: “Thuốc lá này... Hút được chứ? Thời điểm lát nữa khi quái vật này xuất hiện, ta nên làm những chuyện gì đây?”

Hai gã quân nhân của quân đoàn không quân lập tức lộ ra vẻ khinh thường. Vị đội trưởng này lần này thật sự là hủy diệt hình tượng triệt để.

“Ngươi tới hỏi ta để làm gì vậy? Nghe Hải Yến chứ sao.”

Thái Hòa sâu hít sâu một hơi khói, nói ra: “Thuốc lá không sai.” Đột nhiên sau đó xoay người đi qua một bên.

Hồ Vĩnh Khoa đầu tiên là mờ mịt mà nhìn chằm chằm vào bóng lưng Thái Hòa trong chốc lát, sau đó biểu lộ cũng trở nên hơi đặc sắc: “Khốn kiếp! Trả thuốc lá lại cho ta nha! Biết rõ ta kiếm ra một gói không có dễ dàng chút nào hay sao?”

Trong quá trình chờ đợi, quả nhiên Hải Yến mang theo ba người Hồ Vĩnh Khoa sớm chuẩn bị trước một chút.

Tất cả cửa ra vào trong tòa nhà cao tầng, trừ những khe hở chính diện ra, đều bị bọn họ cho chắn lại.

Bình Luận (0)
Comment