“Bắn súng càng tốt, dục vọng trong nội tâm lại càng mạnh.”
Trước khi tên xạ thủ áo trắng lại tiến đến trước ống ngắm, lại nói ra: “Hiện giờ coi như là ổn định lại, quân doanh Đại Bàng và quân đoàn Lửa Chùa hợp tác với chúng ta, cũng đều đang tự mình phát triển. Ai không muốn thừa dịp lúc này nổi danh? “
“Đầy đất đều là Zombie, nói gì đến chuyện dục vọng...”
Xạ thủ tóc dài lắc đầu, nói ra.
“Ha ha, là con người, càng đến đường cùng, mới càng muốn tận hưởng lạc thú trước mắt. Nhưng mà, nói là nổi danh, cuối cùng cũng là để bảo đảm mình có thể sống sót được thôi. Chắc là ngươi cũng từng nghe nói, gần đây tin tức đã truyền tới, Zombies ở gần đây lại xuất hiện hiện tượng sinh sôi nảy nở. Những con quái vật này sinh sản so với nhân loại chúng ta còn nhanh hơn.” Xạ thủ áo trắng lo lắng thở dài, nói.
Xạ thủ tóc dài ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn về phía hắn: “Ngươi vừa nói như vậy ngược lại nhắc nhở ta. Những đứa trẻ nhân loại chúng ta, cần trải qua mười tháng mang thai và vài chục năm nuôi dưỡng, mới có thể cầm lấy vũ khí chiến đấu giống như chúng ta...” Hắn nhún vai, nói, “Nhưng mà những chuyện này cũng không cần quá lo lắng, ta vốn tưởng rằng sau lần biến dị đầu tiên, nhân loại sẽ diệt vong, nhưng trong hoàn cảnh khó khăn như vậy, mà vẫn có thể chống đỡ được. Tóm lại sẽ có biện pháp thôi, đúng rồi, “
“Quân doanh Đại Bàng tiến vào chiếm giữ Sài Thành, một lần nữa vận chuyển lại một ít nhà xưởng, kể cả nhà máy quân sự công nghiệp. Ngoài ra, cũng sẽ cũng sẽ trồng trọt rất nhiều lương thực. Những dị năng giả tạo thành quân đoàn Lửa Chùa, cũng muốn đi tới Sài Thành, lợi dụng tài nguyên ở Sài Thành, nghiên cứu của bọn hắn hẳn cũng sẽ có tiến triển thôi... hiện giờ nghe nói Nước thuốc, chỉ có thể coi như loại bán thành phẩm. Nếu như nghiên cứu của bọn hắn thành công, tỉ lệ sinh tồn của nhân loại đại khái sẽ tăng lên rất nhiều đúng không? “
Nghe xong lời nói của xạ thủ tóc dài, xạ thủ áo trắng bỗng xoay lắc cổ một cái, nghe các đốt ngón tay phát ra tiếng vang răng rắc, nói: “Ai biết được... Nghe giọng điệu của đoàn trưởng, có thể không thể nào tin được quân đoàn Lửa Chùa, nói bọn họ chỉ là một đám thầy phán chỉ nói mà không làm, hợp tác với bọn họ, chỉ là thấy bọn họ có một vài dị năng giả, còn có thể xem như đối trọng với quân doanh Đại Bàng thôi.”
“Nhưng mà những con khỉ rừng này, không được dạy dỗ, không hiểu làm ngoan ngoãn nghe lời chút nào...”
Khóe miệng xạ thủ Tóc dài, đột nhiên lộ ra một tia ý vị thâm trường nở nụ cười: “Đáng tiếc lần này, lại giống như đem chúng ta trong tay búa thua tiền a...”
Một xạ thủ khác vừa muốn nói gì, xạ thủ tóc dài liền tay giơ lên, ý bảo trước hết yên lặng một chút.
Mà hắn thì không nhanh không vội mở ra ba lô trên lưng, lấy ra đang điện thoại đang reo vang liên tục “E e e”.
Sau khi vang lên một trận âm thanh hỗn tạp xè xè, một giọng nam đơn giản thô bạo, thậm chí mang theo vài phần lửa giận lập tức vang lên:
“Lâm Hùng, nhanh chóng đến phòng họp! , chuyện này thật sự là phiền phức lớn rồi... Cho ngươi ba phút để tập hợp! Lần này đừng có lại làm cho ta bực mình ! “
“Đã rõ.”
Lâm Hùng buông xuống điện thoại, mở trừng hai mắt về phía xạ thủ đang nói chuyện: “Trước hết giao chuyện còn lại cho ngươi rồi. Hèizz! Lại có phiền toái tìm tới ta...” Nói xong, hắn vừa vò đầu bức tóc, vừa cầm súng quay đầu đi đến phía sau lưng, “Thật sự là... tha cho ta đi trời...”
“Chuyện này, cuối cùng là chuyện gì vậy...!”
Đợi sau khi bóng dáng Lâm Hùng biến mất ở trong tầm mắt, xạ thủ áo trắng không y nhịn được nhổ nước miếng trên mặt đất: “Kỳ quái! Thật đúng là, còn cho rằng ta không biết hay sao... Hừ, chủ đề độc nhãn, lúc đó chẳng phải ngươi cố ý nhắc tới, kết quả chẳng phải xạo quần làm như ngon lắm! Giấu giấu giếm giếm làm cho người ta toàn thân không thoải mái!”
Sau khi mắng xong một trận, hắn lập tức xoay người sang chỗ khác, lần nữa cầm lêm súng ngắm: “Chẳng biết lần này ngay cả ngươi cũng thua tiền luôn hay không... Ngẫm lại còn hơi chờ mong một chút nha... a Ha ha ha... “
“Lạch cạch lạch cạch “
Dọc theo hành lang yên tĩnh, Lâm Hùng đi ra ngoài một cánh cửa lớn. Trong khi hắn sửa sang lại cổ áo, hai tên lính cửa ra vào cũng lập tức một người trái một người bên phải kéo ra cửa chính.
“Mời vào.”
“Uhm.”
Lâm Hùng phủi phủi ống tay áo, đang muốn đi vào, lại lại đột nhiên xoay đầu lại, nhìn về phía một tên binh lính đang cười cười trong đó: “Khuôn mặt đừng luôn tỏ ra nghiêm túc như vậy chứ. Hôm nay ta nghe được một câu nói rất thú vị, tên gì... ta, đời người sống ngắn ngủi, tận hưởng lạc thú trước mắt.”
“Ặc...”
Binh sĩ sửng sốt một chút, sau đó hơi xấu hổ gật gật đầu.
Đợi khi Lâm Hùng đi vào, sau khi cửa chính đóng lại lần nữa, lúc này hai tên lính mới trao đổi một ánh mắt.
“Vị này thật là dễ tiếp xúc nha, bình thường đều ôn hòa như vậy.”
Một tên binh lính trong đó than thở nói.