Chương 530: Thanh Tuyên
Chương 530: Thanh TuyênChương 530: Thanh Tuyên
Chương 530. Thanh Tuyên
Viên Thoan vừa dứt lời thì Lý Hi Minh tiến lên một bước, trên người mặc một bộ đồ màu trắng rộng thùng thình, nhìn qua rất có phong độ, chỉ là giọng nói còn có chút non nớt, cung kính nói:
"Vấn bối Lý Hi Minh, bái kiến tiền bối!"
Viên Thoan cẩn thận nhìn hắn, dải lụa trên thắt lưng nhẹ nhàng lay động, cười nói:
"Ta nghe sư huynh nói đan sĩ có khí tức ôn hoà, lửa nước hoà hợp, bây giờ xem ra, quả nhiên là hạt giống tốt!"
Vừa dứt lời, nắm lấy tay Lý Hi Minh, ôn hoà nói:
"Hi Minh có lò luyện đan để sử dụng không?"
Lý Hi Minh hơi sững sờ, nhìn Lý Uyên Giao ở bên cạnh khẽ gật đầu, lúc này mới nói:
"Thưa tiên bối, đã có rồi"
Lò đan của Lý gia chính là lò đan mà Lý Thông Nhai năm đó đã lấy từ nhà khác khi trấn trung châu bị phá hủy, nó tương đương với cấp bậc Luyện Khí, Lý gia lúc đó còn nhỏ yếu, Lý Thông Nhai sợ bảo vật vô tội hoài bích có tội nên đã cất giấu đi nhiều năm.
Hiện tại căn cơ Lý gia vững chắc, cũng có đan sĩ nên lúc này mới dám lấy ra, cũng chỉ có vọng tộc biết mà thôi.
Lời vừa nói ra, Viên Thoan nhất thời dừng lại một chút, vuốt ve túi trữ vật bên hông, linh trí cảm nhận được lò luyện đan màu xanh bên trong, trong lòng dở khóc dở cười, thâm nghĩ:
"Hỏng rồi, lần này phải mất một phần nhân tình cho Vân Đan Phong..."
Dù sao Lý gia cũng mới thành lập chưa đến trăm năm nên Viên Thoan cũng không ngờ tới, ngay cả lò luyện đan mà Lý gia cũng đã chuẩn bị xong, suy nghĩ một hơi rồi cởi viên ngọc châu màu xanh trên tay xuống, dùng dây đỏ buộc nó lại rồi đeo lên cổ tay Lý Hi Minh, cười nói:
"Coi như đây là quà gặp mặt của ta tặng cho Minh nhi!"
Lý Uyên Giao vừa nhìn đã biết ngọc châu này không phải là vật tâm thường, trong lòng mừng thâm nhưng ngoài miệng lại khách khí nói:
"Phong chủ! Chuyện này làm sao mà được!"
"Ôi chaol" Viên Thoan cười khanh khách nhìn về phía Lý Hi Minh, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn tràn đầy vẻ nghiêm túc, càng xem càng thích, cười nói:
"Vật này chính là bảo vật hộ thân của ta khi ta còn là Luyện Khí, nó gọi là [Thanh Tuyên ], nó trải qua nhiều năm rèn luyện công pháp cùng ta nên cũng có vài phần diệu kỳ, nó có thể hóa thành đại bàng, chó, hổ và hươu, nó có linh ý, có thể là Thai Tức, thậm chí cũng có thể là Luyện Khí, đều là pháp khí không tệ."
-Hiện giờ ta đã luyện thành Tiên Cơ, lại dùng Thanh Tuyên Nhạc ôn dưỡng hai năm, có được diệu kỳ của pháp khí Trúc Cơ, năng lực của Thanh Tuyên Nhạc có rất nhiêu điểm trùng lặp với thứ này, không cần dùng đến thứ này nữa thì liền đưa cho Minh nhi!"
Lý Uyên Giao đương nhiên nhìn ra được, Viên Thoan vốn muốn tặng lò luyện đan để trả lại nhân tình nhưng bây giờ lại đổi thành ngọc châu này, có thể nói nó cùng giá trị với lò luyện đan, pháp khí như lò luyện đan vốn là có tiên cũng không mua được, thế mà ngọc châu này lại có thể thay cho lò luyện đan, chắc chắn nó không tâm thường, lúc này nói:
"Mau tạ ơn tiên sư.”
"Đa tạ tiên bối!"
Lý Hi Minh trịnh trọng tạ ơn, Viên Thoan gật đầu rồi duỗi bàn tay thanh tú thả ra một đạo ánh sáng màu trắng nhạt bao phủ toàn bộ không gian phía trên và phía dưới, ngăn cách bên trong và bên ngoài, lúc này mới nghiêm mặt nói:
"Quý tộc có biết ma tai loạn lạc không?”
Lý Uyên Giao tinh thân phấn chấn, Lý Uyên Bình cùng Lý Hi Tuyên và mấy người bên cạnh cũng vểnh tai lên, Lý Uyên Giao đáp:
"Nhà ta ở phía bắc cũng có nghe nói qua, Giang Nhạn kia làm vô số chuyện ác, đi khắp nơi truyền bá về ma đạo, trong giới tán tu, thậm chí là ở dân gian đều truyền bá nên vô cùng loạn lạc, phía nam càng thêm thảm thiết..."
"Không sai."
Viên Thoan gật gật đầu, thấp giọng nói:
"Mặc dù Giang Nhạn đối nghịch với Thanh... Tông ta, nhưng ta chắc chắn đạo hắn tu luyện là đạo Vu Thuật chứ không phải Ma đạo trong truyền thuyết, huống hồ người này cũng đã biến mất nhiều năm, có vẻ như ma tai có điều gì đó đáng ngờ."
"Ý của tiền bối là..."
Lý Uyên Giao khẽ nhíu mày, đáp: "Ma tai Việt Quốc là do một người khác cố ý truyền ma đạo... Trong tông có ai có thể đi trấn áp và tiêu diệt nó không?”
Sắc mặt Viên Thoan lộ ra vẻ bối rối, nhẹ giọng nói:
"Không có, nhưng trong lòng của các vị trưởng bối cũng có điều lo lắng, họ chỉ sợ nếu bỏ mặc ma tai thì sẽ dẫn tới bi kịch Bình Minh Tân lại một lần nữa xuất hiện."
Trận đại chiến Tiên Ma năm đó chính là cuộc đại chiến ở Bình Minh Tân, đánh cho thiên băng địa hủy, núi sông chôn vùi, Thần Châu thất thủ, Tiên Đạo lạc vê phương bắc, kéo theo Hồ Kiệt đi về phương bắc rồi làm cho Thích giáo phổ biến, cuối cùng dẫn đến khung cảnh ngày nay.
Lý Uyên Giao im lặng gật đầu, trong lòng hiểu rõ, Viên Thoan dặn dò:
"Nhà ta mấy năm nay nhiều lần tìm được tung tích của ma tu ở Khuẩn Lâm Nguyên, ngay cả Luyện Khí cũng mất đi hai người, xem ra là càng ngày càng nghiêm trọng, nó đang lan dần vê phương bắc, kính xin quý tộc lưu ý một chút."
"Đa tạ tiên bối nhắc nhởi"
Nhìn Lý Uyên Giao cung kính trả lời, xem ra hắn đã để việc này ở trong lòng, trên ngón tay trắng nõn của Viên Thoan hiện lên một luồng ánh sáng màu xanh, rơi xuống đất liền hóa thành hai con hươu trắng, chớp mắt, vểnh đầu lên bất động.