Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 531 - Chương 531: Thế Cục

Chương 531: Thế Cục Chương 531: Thế CụcChương 531: Thế Cục

Chương 531. Thế Cục

Viên Thoan nhẹ giọng nói:

"Đồ nhi ngoan, theo ta về núi thôi!"

Lý Hi Trị vội vàng từ biệt cha mẹ và huynh đệ rồi bước lên con hươu trắng này.

Viên Thoan cũng nhẹ nhàng đáp xuống trên lưng hươu, nhẹ giọng nói:

"Nếu muốn gửi thư về tông môn thì đưa tới Viên gia là được, di trạch của tiên nhân cuối cùng cũng sẽ cạn kiệt, mong rằng ngươi sẽ chăm chỉ tu luyện."

Tiếng nói lượn lờ, hai con hươu trắng đạp mây mà đi để lại đám người ngẩng đầu nhìn, chỉ trong chốc lát liền không thấy dấu vết, Lý Uyên Bình rốt cuộc cũng mở miệng nói:

" [Thanh Tuyên Nhạc] quả thực là tiên gia khí tượng mười phân, cũng không biết là tiên cơ nào!”

Hai người liếc nhau, trong lòng hai người đều vô cùng vui mừng vì sự thuận lợi cùng thu hoạch của lần này, Lý Hi Tuấn tựa đầu đến bên cạnh Lý Hi Minh, hiếu kỳ nói:

"Ca! Nhìn pháp khí tốt của huynh kìal"

Lý Hi Minh vội vàng gật đầu, vốn rất mong chờ nó nhưng vì để thể hiện khí độ gia tộc nên vẫn luôn không lộ vẻ mặt vui mừng trước mặt Viên Thoan, hiện tại khi Viên Thoan đã rời đi, hai mắt lập tức sáng lên, sử dụng pháp lực đưa vào ngọc châu, ngọc châu kia hơi sáng lên rồi bỗng nhiên loé lên một luồng ánh sáng màu xanh, rơi xuống đất.

Ánh sáng màu xanh này rơi xuống đất liền hóa thành một con hươu trắng cong gối, kích thước của nó chỉ cỡ con mèo nhỏ nên vô cùng linh động, nó trừng mắt nhìn người, Lý Hi Tuấn cười ha ha một tiếng, xoay người muốn cưỡi lên con hươu trắng.

Con linh hươu này làm sao có thể chịu, nó xông ra rồi trốn phía sau Lý Hi Minh, Lý Hi Tuấn cười hì hì muốn bắt con hươu này để đùa giỡn, Lý Hi Minh nắm hạt châu, mím môi cười.

"Thai Tức tầng một."

Lý Uyên Giao mặc một bộ đồ màu đen, linh thức khẽ quét qua linh hươu, thì thâm một câu, Lý Uyên Bình gật gật đầu, đáp:

"Chắc là có liên quan đến tu vi của người câm châu." "Minh nhiI"

Lý Uyên Bình kêu to một tiếng, Lý Hi Minh vội vàng mang pháp châu này tới, lưu luyến không rời mà đưa tới tay Lý Uyên Giao, Lý Uyên Giao tiếp nhận pháp bảo [ Thanh Tuyên ] này, sau đó sử dụng pháp lực, mấy hơi sau nói:

"Có chút linh tính, là loại nhận chủ."

Vì là loại nhận chủ nên Lý Uyên Giao đã đặt ngọc châu vào lại trong tay Lý Hi Minh, ánh mắt Lý Hi Minh đã sớm dính ở trên ngọc châu nên khi thấy thế thì nhất thời vui vẻ rồi buộc lại vào cổ tay.

Đám người tiểu bối Lý Hi Minh đều được đưa ra ngoài, ngay sau đó một số tộc binh tiến vào điện cạnh gác, hai người ngồi quanh chiếc bàn nhỏ, Lý Uyên Bình thấp giọng nói:

"Ma tai càng lúc càng gần, trước đó vài ngày ta cũng nhìn qua tình huống trong tộc, lúc này liền nói một chút với huynh trưởng."

"Được.

Lý Uyên Giao đáp lại xong liền thấy Lý Uyên Bình mở miệng nói:

"Trong tộc hiện nay có sáu tu sĩ Luyện Khí, huynh trưởng là Luyện Khí tâng thứ sáu, đại tỉ là Luyện Khí tâng thứ năm, cô phụ đã rời nhà đi, còn có cha là Luyện Khí tâng thứ ba, Quy Loan tẩu tử cùng mẫu thân Đậu thị là Luyện Khí tâng thứ nhất..."

"Ngoại trừ đích mạch thì chi mạch còn có một vị tu sĩ Luyện Khí, là Lý Vấn vừa mới đột phá, xuất thân từ Ngọc Đình Vệ, chuyên môn là bảo vệ."

Hắn dừng một chút rồi nói với tộc binh bên dưới:

"Gọi Thiên Hộ vào.”

Người thủ hạ kia lên tiếng rồi cáo lui, Lý Uyên Bình tiếp tục nói:

"Điền Hữu Đạo, Điền Trọng Thanh, Từ Công Minh đều là Luyện Khí tâng thứ nhất, khách khanh An Chá Ngôn là Luyện Khí tầng bảy, còn có bảy tám tu sĩ tạp khí như Lý Thu Dương, Sơn Việt chiếm đa số, nếu gặp phải Luyện Khí Ma Tu chắc chắn sẽ phải chịu chất...

Lý Uyên Giao sau khi nghe xong, trầm giọng nói:

"Trừ cô phụ và phụ thân không ở nhà thì còn sáu vị Luyện Khí tiền kỳ, hai vị Luyện Khí trung kỳ, một vị Luyện Khí hậu kỳ.'

'Không sai.'

Lý Uyên Bình đáp lại, nhìn xuống thấy có một người từ dưới đi lên, dáng người cao lớn, giống như đẩy kim sơn đảo ngọc trụ mà quỳ xuống, trâm giọng nói:

"Ngọc Đình Vệ Lý Vấn, bái kiến gia chủ cùng tộc thúc!"

Đãi ngộ của Ngọc Đình Vệ ngang hàng với Thiên Hộ, điều kiện tu luyện của Lý Vấn cũng gọi là sung túc nên đã nhanh chóng tu luyện được [Khấu Đình Túc Vệ Quyết], hiện tại hắn cũng mới chỉ hơn ba mươi tuổi.

Lý Uyên Bình vội kêu hắn đứng lên rồi giải thích với huynh trưởng:

"Người này mấy năm gần đây bế quan đột phá cho nên có thể huynh trưởng sẽ cảm thấy hơi lạ mặt."

Lý Uyên Giao gật gật đầu, hỏi:

"Ngươi thuộc nhất mạch nào?”

Lý Vấn trâm giọng nói:

"Cao Tổ của tiểu nhân chính là thứ đệ của Mộc Điền lão tổ, là con trai út của Thủy Thiên Tổ, thứ thúc phụ của tứ mạch..."

Vẻ mặt của Lý Vân có chút tự hào, nhìn có chút quen thuộc, Lý Uyên Giao vừa buồn cười vừa đau đầu, vội vàng ngắt lời:

"Ta hiểu rồi, thì ra là người của Thiên Tổ nhất mạch."

Lý Vấn kiêu ngạo gật đầu, vừa rồi trả lời lưu loát như thế, hiển nhiên cũng thường xuyên treo ở bên miệng, Lý Uyên Giao từ trong túi trữ vật lấy ra một lọ đan dược rồi ném vào trong tay hắn, nhẹ giọng nói:

"Đây coi như là quà gặp mặt mà tộc thúc đưa cho ngươi."

“Đa tạ tộc thúc!"

Lý Vấn lại cúi đầu, cười hì hì lẩm bẩm một câu gì đó, sau đó lui xuống.
Bình Luận (0)
Comment