Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 535 - Chương 535: Hậu Duệ Của Kim Đan

Chương 535: Hậu Duệ của Kim Đan Chương 535: Hậu Duệ của Kim ĐanChương 535: Hậu Duệ của Kim Đan

Chương 535. Hậu Duệ của Kim Đan

Lý Uyên Bình đem thư trên bàn sửa lại một chút, đem tình báo của mấy nhà xung quanh viết ra.

Úc gia mấy ngày nay cũng không có động tĩnh gì, Úc Mộ Cao vùi đầu trong việc phân lại tông tộc, hôm nay giết một nhóm, ngày mai thả một nhóm, những huynh đệ kia của hắn tuy rằng người đông thế mạnh nhưng đấu không lại, ngày ngày bị xem như dê con mà giết.

"Thật sự dám giết..."

Lý Uyên Bình nhìn danh sách trên đó, mím môi một cái, Úc Mộ Cao giết nhiều người như vậy đã để lại rất nhiều tai họa ngâm, hắn lắc đầu nghĩ tới các gia tộc ở bờ phía đông.

Gia tộc ở bờ phía đông có hơn mười nhà năm rải rác ở khắp nơi, mặc dù phần lớn đều là tiểu tộc Thai Tức Luyện Khí nhưng lại có chút phức tạp và vướng mắc về nhiều mặt nên không có người nào đụng vào.

Bờ bắc Vọng Nguyệt hồ cùng bờ đông Vọng Nguyệt hồ đều từng là địa bàn của Thang Kim môn, các gia tộc ở bờ đông có mối liên hệ chặt chẽ cùng Thang Kim môn, mặc dù hiện tại Thang Kim môn thế yếu, cũng vứt bỏ khối địa bàn này nhưng còn có mấy phần nhân tình, đây là thứ nhất.

Thứ hai, các gia tộc ở bờ đông nắm giữ vài loại bảo địa như mạch khoáng và linh tuyền, đều bị Tiêu gia ở phía tây âm thâm chiếm lấy, có người Tiêu gia dùng danh nghĩa khách khanh trấn thủ, duy trì thế cục để kiếm lời.

Vốn là chuyện không nên, chỉ là Thanh Trì Tông mắt nhắm mắt mở cho Tiêu gia nhìn thấy bộ dáng vỡ thành từng mảnh nên cứ như vậy duy trì năm này qua năm khác.

Huống chi Vọng Nguyệt Hồ nằm sát Tiêu gia, khu vực tiếp giáp giữa các bên gia tộc lớn, phía bắc giáp với Thang Kim Môn, phía nam giáp với Lý gia Đinh gia, khắp nơi đều có thế lực tranh đua, có chút mẫn cảm.

Chính những yếu tố này đã giúp các gia tộc ở bờ đông không có thay đổi lớn gì trong trăm năm qua, Tưởng gia hưng thịnh thì cung phụng Tưởng gia, Úc gia xưng bá thì cung phụng Úc gia, bây giờ Úc gia suy tàn, trên hồ ba chân vạc, chính là đi tìm chỗ dựa.

"Năm đó phường thị bị phá, Úc gia suy tàn, nhà ta cũng có cơ hội nhận lễ vật của mấy nhà dâng lên, chỉ là lúc ấy nhân thủ không đủ nên muốn giấu tài, không muốn chen chân vào trong đó cho nên bỏ lỡ."

Lý Uyên Bình suy nghĩ một hồi, trong lòng không khỏi cảm động, thâm nghĩ:

" Hiện tại nhà ta đang rất thiếu tiền, nếu như có thể tham gia vào trong đó... Thứ nhất là có thể có được chút cung phụng, thứ hai là cũng có thể nâng đỡ một ít thế lực ở bờ đông..."

Lý Uyên Bình suy nghĩ về những điểm khả thi của việc này, bèn gọi Đậu Ấp ở phía dưới:

"Đến chính viện của tộc lấy cho ta một phần tình báo của các gia tộc ở bờ đông."

Đậu Ấp gật đầu, vội vàng đi xuống, không ngờ một người cũng chạy lên như thế, cung kính nói:

"Bẩm gia chủ! Trên đường có tu sĩ cầu kiến!"

“Tu sĩ trên đường?”

Lý Uyên Bình hơi chậm lại, có thể báo lên điện thì hơn nửa là không đơn giản, chỉ hỏi:

"Tu vi cỡ nào? Có chuyện muốn nhờ sao?"

Tên tộc binh cấp dưới há to miệng, đáp:

"Theo như An khách khanh nói, chỉ sợ không phải là tu sĩ Tử Phủ Kim Đan Đạo, thân mặc đạo bào, dáng vẻ thiếu niên, nói là một thân khí thế vượt xa Trúc Cơ, về phần chuyện gì thì phải gặp gia chủ mới bằng lòng nói."

An Gia Ngôn năm đó cũng gặp qua Vu Tiêu Quý cùng Lý Thông Nhai, đại khái có thể đoán được thực lực của tu sĩ Trúc Cơ, nói vượt xa Trúc Cơ làm cho sắc mặt Lý Uyên Bình không khỏi nghiêm túc.

"Không phải tu sĩ Tử Phủ Kim Đan!? Muốn gặp ta?"

Lý Uyên Bình nhất thời chậm lại, trầm giọng nói:

"Đi nhắc nhở Giao ca, gọi... Không cần gọi hắn tới đây, để hắn ở trên núi quan sát... Để đám người An khách khanh tới... Phòng người này đột nhiên bạo loạn."

Sắc mặt Lý Uyên Bình có chút khó coi, từ trước đến nay hắn chán ghét nhất là loại phiền toái ngoài dự liệu này, mặc dù đối phương quy củ lễ phép tới cửa nhưng người này tu vi vượt quá Trúc Cơ, có lẽ có thể làm ầm ï cả Lý gia.

"Đáng chết!"

Hắn ta nghiến răng nghiến lợi tỏ ý bất mãn, lúc này mới thở dài một hơi, thấp giọng nói: "Mời hắn đi thiên điện chờ một chút."

"Vâng

Đám người Đậu Ấp cúi đầu rút lui, Lý Uyên Bình lúc này mới ngồi trở lại ghế , âm thâm nói:

"Nhìn qua không phải là thích tu nhưng khó có thể khẳng định hắn là yêu biến mà thành... Có lẽ là ma tu... Nhà ta còn chưa từng thấy qua ma tu Giang Nam, chỉ nghe nói bê ngoài cùng thường nhân không khác nhau, chỉ sợ nhìn rồi cũng không nhận ra."

Hắn đi xuống hai bước, dù sao cũng là cấp bậc Trúc Cơ đến bái phỏng, Lý gia hiện giờ cũng chỉ có hắn có đầy đủ tư cách, lại không đến mức để cho người ta gây ra tổn thương lớn khi bị đánh bất ngờ.

"Lúc này không nên rụt rè, không thì sẽ khiến người ta nghi ngờ, sẽ không ổn, đi ra gặp hắn."

Lý Uyên Bình đi đến trước điện, bước chân nhẹ nhàng đi, mới đi đến hành lang gấp khúc liền thấy Lý Vấn với vẻ mặt thật thà, một tay cầm lấy quả dưa chuột to như đầu người đi theo, không nói tiếng nào.

Lý Uyên Bình nhìn thân ảnh như núi của hắn, thật đúng là có thêm vài phần cảm giác an toàn, cười nói:

"Thật là một tên ngốc!"

"Ha ha."

Lý Vấn buồn bực cười cười, Lý Uyên Bình đến trước thiên điện, nhẹ giọng nói:

"Không cần đi theo vào, chờ ở bên ngoài là được."

Dù sao Trúc Cơ cùng Luyện Khí chênh lệch quá lớn, dựa theo An Gia Ngôn miêu tả, Lý Vấn đi lên chẳng những không làm được gì mà còn làm lộ ra chột dạ trong lòng mình.

Thấy Lý Vấn sững sờ đáp ứng, Lý Uyên Bình đẩy cửa đi vào.

Trong trắc viện mộc mạc chỉ bày mấy cái bàn gỗ, người đang ngồi bên cạnh là một thiếu niên, đầu đội đạo quan, khuôn mặt bình thường, trên đầu gối đặt một thanh kiếm, nhìn qua là kiếm gỗ đào.

Thoạt nhìn hắn chỉ khoảng hai mươi tuổi, trên người khoác đạo bào bình thường, ống tay áo thêu kim văn, không biết là lấy ở chỗ nào, kiếm gỗ đào cũng ảm đạm bình thường, không giống bảo vật gì.

"Hai mươi tuổi Trúc Cơ?" Trong lòng Lý Uyên Bình đã nhận định người này dùng huyễn thuật che dấu bề ngoài nên càng thêm cảnh giác.

"Lý gia cung nghênh tiền bối đại giá, không biết tiên bối xưng hô như thế nào?"

Lý Uyên Bình tiến lên một bước, bày ra nụ cười đầy mặt, không kiêu ngạo không nịnh nọt, nhẹ giọng hỏi.

"Ra mắt gia chủ! Tại hạ xuất thân Triệu Quốc, Y Hoa quận tên là Vương Tầm! Gia chủ khách khít"

Không nghĩ tới tu sĩ này phản ứng lại cực kỳ nhanh, thoáng một phát từ bên cạnh bàn nhảy lên, chuôi kiếm gỗ đào trên đầu gối nhảy lộn nhào trên không trung, nhẹ nhàng lơ lửng giữa không trung, Vương Tâm như hoàn toàn không biết gì cả, khách khí trả lời.

Nhìm qua ngữ khí và cách trả lời của người này, trong lòng Lý Uyên Bình thoáng buông xuống một phần câu nệ, ánh mắt nhìn qua thanh kiếm gỗ đào không vết xước kia, cười nói:

"Hóa ra là khách của nước Triệu! Tại hạ Lý Uyên Bình, không tiếp đón từ xa, không tiếp đón từ xa."

"Không dám."

Vương Tầm thấy Lý Uyên Bình không đi lên trên cao mà lại ngồi xuống ở bên cạnh mình, cảm thấy hắn cho mình mặt mũi nên sắc mặt câu nệ cũng lập tức biến mất rồi ngồi xuống theo.

Quan sát phản ứng của người thiếu niên này chắc chắn không phải là giả thì trong lòng Lý Uyên Bình mới bớt đi vài phần căng thẳng, càng thêm tự nhiên, ôn hoà nói:

- Dâng tràt

Người hầu ở phía dưới đem trà lên bày trước mặt hai người rồi vội vàng lui xuống. Lý Uyên Bình cười cười nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của thiếu niên trước mặt, không dám buông lỏng cảnh giác, ôn hòa nói:

"Xin hỏi tiền bối... xuất thân từ đâu? Có gì muốn giao phó? Nếu nhà ta đủ khả năng, nhất định sẽ làm cho tiền bối."

Thiếu niên này có lẽ không thường xuyên đi qua thế tục nên cho dù nói nhiều như vậy cũng không nói ra xuất thân của mình. Lý Uyên Bình hỏi xuất thân chính là muốn xem hắn có phải thuộc tông môn đại tộc gì, dễ ứng đối hay không.

Vì thế vừa cười khanh khách vừa hỏi vừa câm bình ngọc rót trà cho hắn. Thiếu niên này ngẩn người, liên tục gật đầu, hắn còn tưởng rằng hỏi về gia phả trong nhà nên vội vàng đáp:

"Ta xuất thân từ Vương gia Hào Hoa, chính là Huyền Tôn của Tiêu Kim Chân Quân, nhi tử của Nguyên Chân Nhân..."

"Rào....

Lý Uyên Bình giống như bị tát một cái không hiểu sao, đầu ong ong rung động, bàn tay vững vàng thình lình run lên, lời này chấn động đến mức đầu óc hắn trống rỗng, êm đẹp mà vung ra vài đóa bọt nước.

“Tiêu Kim Chân Quân! Tu sĩ Kim Đan"

Hắn sững sờ ngẩng đầu tên, không thể tin được nói:

"Tiền bối... Nói là... Huyền Tôn của Chân Quân, là con trai của Chân Nhân?!"
Bình Luận (0)
Comment