Chương 536: Vương Tâm
Chương 536: Vương TâmChương 536: Vương Tâm
Chương 536: Vương Tâm
Khi Vương Tầm tiến vào Lý gia, Lục Giang Tiên đang đắm chìm trong việc nghiên cứu lập tức tỉnh lại.
Lục Giang Tiên hiện giờ đang sắp xếp lại mấy điểm quan trọng tìm được khi vừa kiểm tra: dòng chính Lý gia sắp chết, khí tức Tử Phủ xuất hiện, người Lý gia đột phá Trúc Cơ...
Bản thân hắn thì sử dụng vu thuật, đảo qua đảo lại những mảnh vỡ ký ức của Lệ Liên Ma Ha năm đó, cố gắng tìm ra lai lịch hoặc manh mối của Kim Điện Hoàng Nguyên Quyết hoặc con đường khác để đột phá Tử Phủ.
Kiếm khí và thần thức của Vương Tầm bay thẳng lên trời, chói mắt như một quả cầu ánh sáng lớn đánh thức Lục Giang Tiên, có chút khó hiểu nhìn thiếu niên này.
"Không phải Tử Phủ Kim Đan đạo?!"
Thần thức Lục Giang Tiên xoay quanh trên thân người này một lúc nhưng cuối cùng cũng chỉ cảm thấy mệnh số của hắn trống không, không có dấu vết, hơn phân nửa là có cao nhân thì triển diệu pháp bảo vệ, không muốn kết duyên thế tục.
Lại nhìn thêm lần nữa, trên tấm lưng cao lớn dày rộng của Vương Tầm hiện ra một hộp kiếm ánh vàng rực rỡ, hoa văn rất phức tạp và hầu hết đêu chạm khắc một ít vân văn, tổng cộng có một trăm hai mươi tám đạo.
Trong hộp có mười sáu lỗ kiếm, mười sáu thanh kiếm đều đã được thu lại và giấu ở bên trong nên không thể thấy được hình dạng của chúng.
"Thần thông... Hay là mệnh số?"
Hộp kiếm trên lưng Vương Tầm tuy rất hiếm gặp nhưng lại có chút thần dị, rõ ràng là thân thông nhưng lại chứa đây mệnh số, hiện tại Lục Giang Tiên cũng coi như là có đạo hạnh, cẩn thận quan sát một hồi, trong lòng có tính toán.
" Tu sĩ tu luyện ở phía bắc... là những đồng tu sinh mệnh, đã phục khí cầu tính, lại thêm thần thông dưỡng mệnh... Khó, thực sự rất khói"
Lục Giang Tiên nhìn hộp kiếm, cẩn thận để thần thức không bị thả ra đi lục lọi, dù sao cũng là hậu duệ của Kim Đan, nói không chừng có thủ đoạn nào đó trên người.
Sau khi cẩn thận nhìn thiếu niên ở trước mặt, Lục Giang Tiên có một loại dự cảm mãnh liệt, đây chính là phương pháp tu hành chính thống và nguyên sơ nhất của thế giới này, là tu tâm tu tính, cầu thật cầu tiên, trực chỉ đại đạo của tiên nhân! "Nhưng nếu tu hành như vậy, độ khó sẽ vô cùng lớn... Một ngàn linh khiếu tử nhưng có mấy người có thể nhập môn? Ta nghĩ là sẽ vô cùng hiếm. Nếu hiện tại để cho Lý gia tu luyện công pháp này thì chỉ sợ không có người nào có thể nhập môn, có một chút thành tựu cũng coi như lợi hại...
Lục Giang Tiên nhìn chằm chằm vào hộp kiếm này, trong lòng hiện ra vô số ý nghĩ thân bí, nhịn không được chậc chậc tán thưởng, thở dài:
" Đồng tu sinh mệnh!"
So sánh với tiên pháp này, Tử Phủ Kim Đan đạo hoàn toàn khác biệt, đầu tiên là dưỡng luân nạp khí, đợi đến khi đạt Luyện Khí tâng thứ chín sẽ đi luyện Trúc Cơ để luyện thân thông, luyện xong thần thông lại đến cầu tính, còn có thể nuốt tiên cơ tương tự để tăng trưởng tu vi...
Nếu như nói Tiên Đạo mà Vương Tầm này là đường đường chính chính leo lên đỉnh cao thì Tử Phủ Kim Đan Đạo chính là đường đi đơn giản, vừa đi vừa đập, vừa đi vừa cướp, không cần chứng đạo cầu tâm, chỉ cân có sức mạnh để tiến thêm một bước.
"Khó trách Tử Phủ Kim Đan đạo lại được ưa chuộng tới vậy, nó giảm thấp ngưỡng cửa tu hành quá nhiều..."
Lục Giang Tiên nhìn chằm chăm hắn một hồi cũng dân có một chút suy đoán đối với trận chiến tiên ma nhiều năm về rước, nhịn không được thấp giọng thở dài.
Nhìn Lý Uyên Bình lần đầu mất đi sự khống chế trong mấy năm qua, Lục Giang Tiên cười nhẹ, hắn có thể cảm nhận được thiếu niên này vốn không có ác ý, thậm chí còn ước được tiếp xúc ít đi với Lý gia để tránh dính vào trần duyên chứ đừng nói đến sát hại.
"Nói không chừng còn là chuyện tốt!"
Sân nhỏ dưới chân núi.
"Đúng vậy, Chân Quân nhà ta chính là Tiêu Kim, đứng đầu trong tam kim còn lại... Ách."
Vương Tầm nhẹ gật đầu, mơ hồ nhận ra mình hình như hơi nhiều lời, giải thích:
"Uyên Bình đạo hữu, ta mới tới Giang Nam nên không biết phong tục phương nam, lân này đến là có việc muốn nhờ, không phải là lấy thế đè người, nếu có chỗ mạo phạm, đừng trách...
"Không dám! Không dám!"
Lý Uyên Bình vẫn khó có thể tin, ước phía đối phương nói nhiều hơn một chút, nhìn bộ dáng chân thành tha thiết của hắn lại vội vàng đáp lại hai câu, trong lòng âm thâm tính toán, dò hỏi:
"Mặc dù nhà ta ở vùng này có chút danh tiếng nhưng gia nghiệp nhỏ, không đáng nhắc tới, không biết là có chuyện gì có thể khiến cho tiền bối tới cửa thăm ?”
"Việc này nói ra rất dài dòng."
Vương Tầm lên tiếng, trên mặt thiếu niên lộ ra nụ cười, đáp:
"Vương thị ta tu luyện không phải là Tử Phủ Kim Đan đạo của Giang Nam mà là phương pháp phục khí dưỡng tính của thời xa xưa, đạo này thất truyền ở Giang Nam đã lâu, nếu muốn nói kỹ càng với gia chủ, chỉ sợ phải nói đến ba ngày ba đêm."
"Theo sự hiểu biết của tu sĩ Giang Nam, nếu ta muốn tu thần thông Thanh Minh thì cần hái một trăm hai mươi tám đạo kiếm khí, mười sáu đạo kiếm ý, tự lập phái của chính mình để tu được đạo thần thông này."
Hắn cầm chén ngọc lên cười cười, lòng tràn đây mong chờ nhìn về Lý Uyên Bình, đáp:
"Trong tộc ta có hơn trăm người tu thành kiếm khí, kiếm khí này tại hạ đã tập hợp đủ, chỉ là kiếm ý rất khó có được, Vương thị cũng chỉ có hai đạo mà thôi, ta muốn tự mình rời núi để tìm phần còn lại, tu thành đạo nghiệp."
"Cho nên ta đã đi hỏi phụ thân ta, lão nhân gia bấm ngón tay tính toán nói là Giang Nam còn có bốn vị kiếm tiên, hai thanh linh kiếm có thể hái."
Nghe đến đây, trong lòng Lý Uyên Bình đại khái đã có tính toán, hiểu được người này vì sao lại đến, sau đó liền thấy Vương Tầm nhấp một ngụm trà, có chút ngại ngùng nói:
"Ta đến hồ cũng lén lút bấm một quẻ, quý tộc có một linh kiếm, kiếm này ở Lê Kính trấn, gọi là [Thanh Xích ]-