Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 544 - Chương 544: Việc Nhà

Chương 544: Việc Nhà Chương 544: Việc NhàChương 544: Việc Nhà

Lý Hi Tuyền có tiến bộ trong việc quản lý, hắn giải quyết công việc ở Sơn Việt nên nói chuyện đã trôi chảy hơn rất nhiều, ngoài ý tứ không thể dùng đan nữa thì cũng không có ý gì khác, Lý Uyên Giao chỉ gật gật đầu rồi nhìn vê phía Lý Hi Tuấn.

Lý Hi Tuấn mặc một áo bào màu trắng, viền bạc, nhìn qua vô cùng tuấn tú, cung kính nói:

"Theo vãn bối, nếu đan dược này nhà ta không dùng tới nữa thì hãy đưa đan dược đến cửa hàng phường thị để đổi thành linh thạch với giá thấp, cách này vừa có thể nhanh chóng làm giàu tộc khố mà lại có thể kiếm thêm chút mánh tới."

"Sau đó phái người đả thông con đường giữa hai nhà Tiêu Viên, dựa vào quan hệ đó, từ nay về sau chỉ có thể dùng đan từ hai nhà này mà không cân mua từ phường thị, việc này kết thúc."

"Tốt!"

Lý Hi Tuấn trong chốc lát đã đưa ra được một bộ chiến lược như vậy, ánh mắt Lý Uyên Giao khi nghe được liền sáng lên, thấy Lý Hi Minh ở bên cạnh cũng nhẹ giọng nói:

"Chất nhi còn chưa đột phá Ngọc Kinh nên không thể bắt tay vào việc luyện đan, việc này còn phải giao cho hai nhà Tiêu Viên mấy năm nữa, biện pháp của bát đệ nhất định sẽ thành công, ta chỉ có một điểm nghi hoặc đối với đan này."

Lý Hi Minh dừng một chút, suy nghĩ một chốc rôi ngẩng đầu nói:

"Lấy huyết khí luyện đan, nghe đồn là đạo tử của dị phủ đồng lô, số lượng cùng chất lượng đều vô cùng cao, chẳng lẽ chỉ có chỗ tốt mà không có chỗ hại sao? Chỉ sợ là vì hại ở quá xa nên mọi người không biết mà thôi."

Hắn vừa nói lời này ra thì ba người đứng đầu đều hơi nhíu mày, Lý Hi Minh dù sao cũng đọc đan thư nên có thể sẽ hiểu rõ đan đạo hơn mấy người, tiếp tục nói:

"Chất nhi có ý là, cho dù... Cho dù không phải vì đan này cùng nhân mạng có quan hệ nên đừng sử dụng... Ai biết có nguy hiểm gì đang chờ ở phía sau? Đan dược thế gia lưu lại còn không bằng đan dược Thanh Trì Tông truyền ra, mà đổi các ma đan thành đan được của các thế ra khác rất dễ, sao lại không làm?”

'Không sai.'

Ba người đứng đầu liếc nhau, Lý Uyên Bình cười nói:

"“Lui ra trước đi."

Ba người đáp lại rồi rời đi, cửa viện cọt kẹt đóng lại, trận pháp ngăn cách trong ngoài vận chuyển, lúc này Lý Uyên Bình mới cười nói:

"Tiểu bối có tiến bộ."

Lý Uyên Giao khẽ gật đầu, mở miệng nói:

"Hi Tuyên tuy rằng nói nhảm nhưng đã không còn bộ dáng ngốc như trước kia nữa, chịu học chịu tiến bộ luôn là điều tốt... Ngược lại là Hi Tuấn."

Lý Hi Tuấn đưa ra một biện pháp có đầu có đuôi quả thực đã khiến ba người vui vẻ, Lý Thanh Hồng ôm Đỗ Nhược thương trong tay, sắc mặt thoải mái hơn rất nhiều, ôn nhu nói:

"Hi Minh có thể mưu, Hi Tuấn có thể lược, là do Bình đệ dạy tốt."

Lý Uyên Giao lập tức thu hồi đống đan dược trên bàn, trong lòng nghĩ làm sao không nợ nhân tình ở Tiêu gia mà có thể lấy được con đường thích hợp, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thông qua Tiêu Nguyên Tư, ngoài miệng thì cười khanh khách nói:

"Nhà ta ba đời dạy dỗ nghiêm minh, gia phong khắc nghiệt nên lúc này mới có thể có được con cháu như vậy.'

Được huyền quang pháp giám bảo vệ, lại có mấy hài tử thế hệ Hi Tuyền thể hiện tài năng, tâm tình ba người thoải mái hơn trước rất nhiều, Lý Uyên Giao thở dài, cầm lấy hộp ngọc trên bàn, giọng nói cuối cùng cũng nhẹ nhõm đi mấy phần, mở miệng nói:

"Cấp bậc cuối cùng của linh căn Uyển Lăng Hoa này là linh căn cấp bậc Trúc Cơ, còn cần tưới linh tuyên, chỉ có duy nhất một linh tuyên ở Hoa Thiên Sơn."

Linh tuyên trên Hoa Thiên Sơn đã có từ lâu, thiên tài trận đạo Vạn gia thời kỳ Vạn Hoa Thiên đã dùng linh tuyền này xây dựng trận pháp, hiện tại rơi vào tay Lý gia, linh tuyền này phần lớn dùng để tưới linh vật để có thể tiết kiệm được một ít thời gian trong kỳ hạn ba, bốn năm, lại phụ cấp cho các gia tộc thiếu hụt một ít.

"Theo như Vương Tầm nói, Uyển Lăng Hoa này không thể dùng vàng ngọc để tráng, khi nở hoa thì dùng đũa gỗ kẹp lấy, dùng hộp trúc để thu."

Lý Uyên Giao dặn dò một câu, nhắc nhở:

"Hoa này không muốn nghe thấy tiếng người khóc, vì thế hãy cẩn thận."

Lý Thanh Hồng gật đầu tiếp nhận, trịnh trọng nói:

"Mấy năm nay ta sẽ trấn thủ Hoa Thiên Sơn, trông coi linh căn này."

"Hai chuyện lần trước như thế nào rồi"

Lý Uyên Bình nghe huynh trưởng hỏi liền nói: "Thế cục Sơn Việt đã dân ổn định, Điền gia vô cùng phối hợp, tính toán thời gian cũng không chênh lệch là bao. Đám quý tộc Sơn Việt tai to mặt lớn vốn là dê con đợi làm thịt, năm đó kịp thời đầu hàng cho nên ta không động đến bọn hắn."

"Bây giờ càng thêm kiêu ngạo, thậm chí có hành động giành hết linh vật, giết một đám làm giàu cho gia tộc.'

Lý Thanh Hồng chưa từng quản lý gia tộc nên không giỏi quyền mưu, chỉ nhíu mày hỏi:

"Không bằng giết sạch chúng, phái những người tộc mình đi tới Sơn Việt. Tại sao còn phải nuôi một đám heo rừng này?"

"Trưởng tỷ."

Lý Uyên Bình nhẹ giọng cười, đáp:

"Đổi lại là người gia tộc mình đi cũng sẽ tham ô, còn phải lãng phí nhân thủ của chính viện tộc đến giám sát, đến lúc đó một đám chi mạch được lợi liên thủ lại, giết cũng không dễ giết, nhổ lên cũng phiền phức."

"H Ô"

Lý Thanh Hồng nghe xong nhíu mày, giọng trong trẻo nói:

"Chỉ là lân này ta vê núi nhìn thấy chi mạch dưới núi không ai làm gì cả, cả ngày chỉ lo cưới vợ nạp thiếp, ném cho chó săn, chỉ sợ là không ổn."
Bình Luận (0)
Comment