Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch)

Chương 545 - Chương 545: Giang Nhạn

Chương 545: Giang Nhạn Chương 545: Giang NhạnChương 545: Giang Nhạn

Lý Uyên Bình gật gật đầu, tiếp tục nói:

"Trưởng tỷ cũng có thể nhìn ra không ổn, đám người kia không làm gì cả lại còn vô sỉ ở phía sau lưng mượn uy thế để chiếm lấy ruộng đất của dân, thu hết mồ hôi nước mắt của dân, còn kết hợp cùng thương nhân, quyền tài tương trợ lẫn nhau."

"Trước kia nhân số không nhiều, tộc chính viện có thể áp chế nhưng bây giờ trong tộc gặp khó khăn, số người chi mạch lại nhiều, tu sĩ phải tu luyện tới Luyện Khí, không thể lãng phí ở trên người bọn họ... Đây cũng là chuyện thứ hai trong tay ta."

Vì thế hắn quay đầu rót nước trà cho Lý Uyên Giao, cười khanh khách nói:

"Chuyện huynh trưởng nói, ta đã tìm được một cơ hội, còn phải đi xem chư gia ở bờ đông.

Hắn lấy ra một tấm bản đồ màu xám trên bàn, thấp giọng nói:

"Phía bắc nhà ta là hai ngọn núi Ngọc Đình và Kỳ Trung, giáp với Vu gia. Phía đông Ngọc Đình sơn giáp với chư gia bờ đông, có hai nhà gần với nhà ta, một nhà họ Nhuế, một nhà họ Oánh."

"Hai nhà này đều chỉ có tu sĩ Thai Tức, tổ tiên chính là người Tiêu gia khai sáng, họ chiếm cứ một ngọn núi nhỏ rồi liên hợp với mấy nhà xung quanh thay phiên xuất ra tu sĩ, thay Tiêu gia khai thác mỏ khoáng mạch”

Lý Uyên Bình dừng một chút, giải thích với huynh, tỷ:

“Còn nhớ Đinh gia không?”

"Tất nhiên."

Lý Thanh Hồng nhấp trà, đáp:

"Đó là chư hầu của Viên gia, đã cùng Lý gia ta hòa hoãn, kẹp ở giữa ba nhà."

"Không sai.'

Lý Uyên Bình gật đầu, tiếp tục nói:

"Đinh gia tốt xấu gì cũng có mấy vị Luyện Khí, Đinh Tây Định cũng có tu vi Luyện Khí hậu kỳ, hai nhà vốn đều hướng về Đinh gia dâng lễ, về sau lão tổ đột phá Trúc Cơ, Đinh Tây Định sợ tới mức tới bái kiến, cũng không dám nhận cống nạp hai nhà này."

"Thế là hai nhà này không dâng lễ được cho Đinh gia nên mấy lần đưa lễ cho nhà ta, lại thấy nhà ta không có động tĩnh gì nên tự do hoạt động, mấy năm này cũng coi như là tự tại, chỉ là có nhiều mâu thuẫn, công phạt lẫn nhau, cướp đoạt phàm nhân." "Cướp đoạt phàm nhân?”

Lý Uyên Giao nghe xong lời này, trong lòng có dự cảm không lành, Lý Uyên Bình hiển nhiên đã tra hỏi rõ ràng, thấp giọng nói:

"Ta cũng cảm thấy kỳ quái cho nên đã phái người đi nghe ngóng một hồi."

"Thì ra Tiêu gia chỉ cân khoáng mạch kia chứ chưa từng yêu cầu dâng lễ, Đinh gia Vu gia lại biết điều đó cho nên chư gia bờ đông chính trường hợp nhân thủ khan hiếm, cung phụng nặng nề, phàm nhân thiếu hụt..."

Lý Uyên Bình nói đến đây, mọi thứ đã sẵn sàng, dù sao cũng là địa bàn của Ma Môn, chuyện này Lý Uyên Giao có nghe qua, loại mua bán tán tu này Vu gia cũng đã làm qua, thậm chí tập mãi thành thói quen, chỉ yên lặng gật đầu.

"Ta muốn tham gia vào chư gia bờ đông, nâng đỡ một hai tiểu tộc Thai Tức Luyện Khí, mượn cơ hội này tuyển ra hơn hai ngàn người từ chi mạch, danh mục đều đã quyết định xong, họ là những kẻ chuyên lén lún trộm và là những kẻ lười biếng."

Lý Uyên Giao gật đầu, trong đôi mắt hẹp dài có chút hài lòng, đôi mắt xám đen của Lý Uyên Bình thì tròn hơn so với Lý Uyên Giao, gần giống với Lý Thanh Hồng, cũng giảo hoạt và khôn khéo không kém.

"Đến lúc đó ta cố ý để Hi Tuyên mang binh mã đi, Tuyền Nhi tốt bụng hiền lành, không đành lòng quát mắng bọn họ, đám người kia vốn không phải là người tốt, ra khỏi địa giới vào nhà khác, có mấy người có thể nhịn mà không lộ ra bộ mặt thật?"

Hắn nhấp một ngụm trà, nhẹ giọng nói:

"Đến lúc đó chúng ta giết một nhóm, cách một nhóm thả một nhóm, tội ác này lão tộc thúc nào dám lên tiếng? Trận chiến này vừa qua, chúng ta có thể có thêm ít nhất bốn mươi năm cai trị thanh minh."...

Dưới Ỷ Sơn thành.

"Tích tách”

Dù sao nó cũng giáp với Nam Cương, mưa lớn rơi xuống mặt đất, nước bùn và máu trộn lẫn vào nhau hóa thành một màu đỏ xám.

Con mắt xám đen của thiếu niên nhìn chằm chằm vào bức tường thành trước mặt, trang phục rách nát dính đầy nước bùn, từ mặt đến chân, hôi thối khó ngửi lẫn trong đám nô binh không hề khác thường.

" Qua nửa canh giờ nữa là có thể ra khỏi thành..."

Giang Bá Thanh dùng kim tính đánh xuyên qua hư không, một hơi ném Giang Nhạn vào trong Ỷ Sơn thành, trạng thái của lão đầu cực kỳ kém, gần như hút khô Giang Nhạn, một thân tu vi mất đi bảy tám phần và không thể trở lại.

Giang Nhạn rơi vào trong đám nô binh trong thành, nằm trên một tử thi cứng ngắc, nằm một hồi mới chậm rãi tỉnh lại, ngẩng đầu, đại trận màu trắng che khuất bầu trời, đây là đệ nhất thành Giang Nam.

Cho dù trong lòng có vô vàn nghi hoặc nhưng khó có thể giải thích, ngồi ở trong đại doanh này mà thất hồn lạc phách, trong lòng Giang Nhạn tràn đầy khó hiểu:

"Chọc cha ta, giết mẹ ta chỉ vì muốn luyện hai đạo vu sư này trong cơ thể ta, vì sao cuối cùng lại là bộ dáng này."

Giang Bá Thanh đã chết, trong lòng Giang Nhạn vừa đau buồn vừa bối rối, không dám suy nghĩ nhiều, hiểu được rằng nếu mình còn ở lại nơi này thì sớm muộn gì cũng bị người phát hiện.

Đại trận trong Ỷ Sơn thành chính là do Tiên tông lập nên, đại trận này không thể cưỡng ép xông vào, Giang Nhạn chỉ có thể giả trang làm nô binh, chờ ở trong trận doanh ước chừng nửa tháng mới gặp được yêu vật công thành.
Bình Luận (0)
Comment