Huyết Tích

Chương 71 - Quyển 1.Chương 71 Kinh Thiên Hỏa Thuật

Khuyên mãi hồi lâu,cuối cùng Nguyệt Nhi cũng chịu từ bỏ,Long Thiên hứa với nàng chắc chắn sẽ quay lại tìm nàng,lúc này Nguyệt Nhi mới không cam lòng,nói"Ngươi nhớ đấy,không tìm ta,ta rủa ngươi chết"

Long Thiên cười khổ gật đầu,lúc này Long Thi Huyền đi đến,sát bên là Long Chấn Đông,nàng nói"Cả ta nữa,khi nào có thể đến Hoàng Cung tìm ta"

Long Thiên mỉm cười,nhìn Long Chấn Đông nói"Nhờ Chấn Đông hoàng tử bảo vệ Nguyệt Nhi và Xuân Thu Chu Tài tiền bối giúp ta,ta sẽ ghi nhớ ân này"

Long Chấn Đông nhíu mày,gật đầu rồi đi ra chỗ khác,Long Thi Huyền mỉm cười xua tay nói"Hoàng huynh vậy là đồng ý đấy,ngươi cũng nhớ đến thăm ta nha"

Long Thiên gật đầu nói"Sẽ đến,vậy thôi ta đi đây,Thi Huyền đạo hữu bảo trọng"

Dưới ánh mắt của mấy trăm tu sĩ Thiên Long Hoàng Triều lẫn Man Vương Hoàng Triều,Long Thiên gọi ra Tử Thiên,biến lớn chở bản thân phóng vút đi,thoáng chốc đã không còn bóng dáng,bắt đầu hành trình truy tìm ma nhãn.

Nguyệt Nhi đứng trông theo hồi lâu,nhỏ miệng nói"Bảo trọng"

Bí cảnh rộng lớn,nơi lạnh giá băng tuyết trắng nhòa,có nơi lại nóng bức biển lửa ngập trời,cũng có nơi thì sâu không thấy đáy,nơi cao tận trời xanh.

Tại một ngọn núi cao tận mây xanh,gió thổi vi vút,có mấy trăm tu sĩ đang trú chân tại đây,đó là đoàn tu sĩ của Thiên Phượng Hoàng Triều,do Ngũ Phượng(5 hoàng nữ của Thiên Phượng Hoàng Triều) dẫn đầu.

Có thể nói từ khi vào bí cảnh đến bây giờ, đoàn tu sĩ Thiên Phượng Hoàng Triều là đoàn thuận lợi nhất,một đường chỉ có gặp một ít yêu thú,cũng không vướng phải rắc rối gì quá lớn.

Ngũ Phượng ríu rít cười đùa,người thì khen phong cảnh nơi này,người thì than thở sao không tìm được thứ gì quý hiếm,người thì muốn gặp được bạch mã hoàng tử của lòng mình....

Lúc này đột nhiên không gian phía trước vặn vẹo,Ngũ Phượng giật mình im lặng nhìn về phía trước.

Một trung niên xuất hiện,diện mạo không quá nổi bật,nổi bật ở chỗ con mắt người kia đen tuyền,giữa trán lại có một con mắt màu đen,là Ma Nhãn.

Chị cả Phượng Thi Tuyết nhíu mày hét lớn"Người đến là ai"

Ma nhãn đã đổi một thân thể khác,nhìn bàn tay nứt toát của mình,lắc đầu nói"Thân thể này cũng không được"

Thấy đối phương không để lời nói của mình vào tai,Phượng Thi Tuyết tức giận bộc lộ khí tức,quát"Người đến là ai"

Ma nhãn cuối cùng cũng nhìn về phía Ngũ Phượng,chẹp chẹp nói"Quả là 5 cái mỹ nữ tuyệt sắc,làm nhân nô cho bổn ma,rất là thích hợp"

Phượng Thi Tằm nhíu mày nói"Bổn ma chẳng lẽ ngươi là ma tộc"

Ma nhãn gật đầu rồi lại lắc đầu nói"Còn chưa phải,lúc trước thì đúng,bây giờ thì chỉ có thể coi là ma vật thôi,nhưng sớm muộn ta cũng trở lại thành Ma tộc"

Ngũ Phượng cả kinh,ma vật đã mấy ngàn năm chưa xuất hiện rồi,thế mà các nàng hôm nay lại gặp phải.

Phượng Thi Tuyết nhíu mày quát"Ngươi muốn gì"

Ma nhãn mỉm cười quái dị,mở miệng rộng đến mang tai,nói"Mau tập trung tu sĩ thân thể cường tráng nhất trong đoàn các ngươi tới đây,sau đó các ngươi chỉ việc làm nhân nô cho ta là được"

Phượng Thi Tuyết tức giận quát"Nằm mơ,các muội muội trừ diệt ma vật,bảo vệ bình yên tu luyện giới"

Ngũ Phượng bộc lộ ra khí tức của bản thân,5 người như hòa thành 1,5 con hỏa điểu bay ra từ thân thể,không khí lập tức nóng bừng lên,như có 5 mặt trời nhỏ xuất hiện vậy.

Ma nhãn giữa trán hơi híp,trầm giọng nói"Là Kinh Thiên Hỏa Thuật,không ngờ lại gặp phải nó ở đây,hơn nữa còn là Ngũ Hợp Kinh Thiên Hỏa nữa"

Phượng Thi Tinh hừ lạnh nói"Biết Kinh Thiên Hỏa Thuật của tộc ta,còn không mau quy phục"

Ma nhãn cười lớn,mắt đen giữa trán nhấp nháy,một cột sáng đen xoáy ốc phóng về phía Phượng Thi Tinh.

Không gian như bị xuyên thủng,Phượng Thi Tinh cả kinh,hỏa điểu phóng về phía cột sáng đen kia,lấy cứng đối cứng.

Hỏa điểu vừa chạm vào cột sáng đen lập tức bị xuyên thủng,không gian nứt toát cuốn hỏa diễm đi.

Ngũ Phượng cả kinh,cái này làm sao mà ngăn cản,4 nữ còn lại lập tức hợp sức đánh tan luồng sáng đen,cứu nguy cho Phượng Thi Tinh.

Phượng Thi Tuyết phất tay bắn ra một chùm sáng lên trời,lập tức tất cả tu sĩ Thiên Phượng Hoàng Triều tập trung.

Ma nhãn không nao núng nói"Có gọi thêm người cũng vô dụng,vừa lúc để ta xem có thân thể nào vừa ý không"

Sau khi bắn ra luồng sáng đen,cả thân thể của ma nhãn nứt toát ra,thấy Ngũ Phượng gọi người đến,nụ cười của hắn càng thêm vừa ý.

Ma nhãn khẽ nháy,phía trước lập tức xuất hiện vếch nứt không gian,điều khiển thân thể đi vào,lần nữa xuất hiện là gần thanh niên cường tráng Linh Thể đỉnh phong trong đoàn người.

Phụp...thân thể trung niên do ma nhãn điều khiển trước đó,ra khỏi vếch nứt hư không lập tức nổ tung,ma nhãn thoáng cái nhập vô trán thanh niên cường tráng trước mặt.

Tu sĩ xung quanh cả kinh,vội giật lùi về sau xem tình hình rồi tính.

Khặc khặc khặc.......thanh niên cường tráng mắt đầy tơ máu,sau đó trở nên đen tuyền,ma nhãn nhấp nháy cười lớn.

Tu sĩ xung quanh cả kinh,một áp lực cường đại đè ép mà đến,Ngũ Phượng cũng giật mình hét lớn"Mau tấn công,tiêu diệt ma vật"

Nghe vậy,một đám mười mấy tu sĩ xung quanh đồng loạt tấn công,có người tế ra linh khí,toàn lực đánh tới.

Ma nhãn cười lạnh,mắt đen nhấp nháy,một quả cầu màu đen bao phủ thanh niên cường tráng,tất cả công kích tới đây đều bị chặn.

Ma nhãn khẽ động,mười ngón tay bắn ra 10 tia ma khí,nhập vào 10 tu sĩ gần nhất.

10 tiếng hét dài,Aaaaa... Có 8 người trực tiếp nổ tung,2 người sau một hồi thì thu lại linh khí,mắt hiện màu đen,quay qua giết tu sĩ Thiên Phượng Hoàng Triều kế bên.

"Cái gì"Ngũ Phượng cả kinh.

...............3vvv3................

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ

Bình Luận (0)
Comment